Cửu U Long Giới

chương 332: di thư của bất diệt đại đế (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

- Chuyện này à? Không có vấn đề gì. Tiêu Thiên Vũ không thể bại được, Thiên Long cũng không có nhiều binh lực ứng phó với hắn. Nhưng đề phòng có chuyện bất trắc, điều động mười Quân đoàn trung tâm, năm Quân đoàn Tây Nam, mười Quân đoàn phương Đông, mười lăm Quân đoàn Phương Nam, tổng cộng là bốn mươi Quân đoàn toàn bộ điều tới phương Bắc cho ta. Bây giờ nội bộ Đế Quốc ổn định, bên trong chúng ta không cần nhiều Quân đoàn như vậy. Mục tiêu của chúng ta sớm muộn đều là phương Bắc, để bọn họ đi trước thích ứng một chút cũng tốt.

Bạch Khởi suy nghĩ một lát rồi đưa ra mệnh lệnh như vậy. Bốn mươi Quân đoàn tổng cộng là tám mươi vạn người toàn bộ đều được Bạch Khởi đưa tới phương Bắc.

- Vâng, vi thần biết rồi, ngoài ra còn có một chuyện xin ngài định đoạt, kết thúc chuyện này.

Tể Tướng Bối Tát Ni lại nghĩ tới chuyện khác cho nên lại mở miệng.

- Chuyện gì? Tể Tướng cứ một lần nói ra hết đi, cần gì phải lề mề như vậy? Cứ nói ra hết đi, ta nghe đây.

Bạch Khởi nghe xong lời này đầu tiên là sửng sốt, sau đó vung tay lên hào sảng nói.

- Chuyện này... Bây giờ Bệ Hạ còn nhỏ tuổi, không gánh vác được trách nhiệm, hy vọng thoái vị nhượng hiền, chuẩn bị giao lại Hoàng vị cho ngài. Trước khi ngài trở về đã ra Thánh chỉ, chỉ đợi ngài định đoạt.

Bối Tát Ni cẩn thận nói.

Bạch Khởi nghe xong lời này tâm thần khẽ lay động, liếc nhìn Tể Tướng Bối Tát Ni, sau đó trong lòng có chút tính toán. Chuyện này mới nhìn đã biết là do tự Tể Tướng ra tay. Đại khái là Tể Tướng sợ mình không thấy thỏa mãn với vị trí Nhiếp Chính Vương, cho nên mới nghĩ ra một cách lùi một bước để giữ yên đất nước, không để mình hủy diệt Lý Gia.

Đối với chuyện này, trong lòng Bạch Khởi có chút buồn cười. Từ trước đến nay hắn chưa từng nghĩ đến chuyện tiêu diệt Lý Gia, nhưng dù sao ngôi vị Hoàng Đế này hắn sớm muộn cũng phải có được. Nếu không thì danh không chính ngôn không thuận, sớm muộn sẽ dẫn đến biến cố. Hơn nữa những thủ hạ của mình, còn có những người đi theo mình và Hắc Ám Thần Điện đều hy vọng mình nhanh chóng lên ngôi Hoàng Đế, như vậy bọn chúng mới có thể có được lợi ích một cách danh chính ngôn thuận. Bản thân cho dù không muốn thì e là cũng bị người khác thúc giục.

Chuyện đã tới bước này, Bạch Khởi cũng không còn lựa chọn nào khác, cho dù Bạch Khởi có muốn làm Nhiếp Chính Vương thì các thủ hạ của hắn cũng không đồng ý. Cho dù Bạch Khởi không muốn làm kẻ thù của Lý Gia thì đợi vị Tiểu Hoàng Đế lớn lên sợ là cũng sẽ diệt trừ mình. Nếu đã như vậy chi bằng ngồi lên Hoàng vị để đoạtn tuyệt tâm tư của tất cả mọi người.

- Các vị văn võ đại thần, còn có các vị quý tộc nói thế nào?

Bạch Khởi hỏi một câu như vậy, bởi vì muốn ngồi lên Hoàng vị tuyệt đối không thể thiếu sự ủng hộ của các quý tộc và các đại thần. Đương nhiên Bạch Khởi cường thế như vậy hoàn toàn có thể bỏ qua cảm nhận của bọn họ, nhưng nếu làm như vậy rút cục chỉ gây ra tai họa tiềm ẩn mà thôi.

- Chuyện này... Mọi người đương nhiên là ủng hộ ngài rồi. Quý tộc chúng tôi đương nhiên ủng hộ ngài, còn về các đại thần đã liên danh tiến cử ngài kế vị xưng Hoàng. Toàn bộ Đế Đô đều xem tin này là tin mừng, Bệ Hạ xin ngài hãy đáp ứng nguyện vọng của tất cả mọi người.

Tể Tướng chắp tay cung kính nói với Bạch Khởi, thậm chí ngay cả cách xưng hô cũng thay đổi.

- Vậy sao? Được! Ta biết rồi... Nếu đã như vậy... Vậy thì ngươi đi chuẩn bị đi. Không nên phô trương quá, đợi sau khi ta tiêu diệt xong Thiên Long hãy nói tới chuyện xưng Đế, ngươi cứ chuẩn bị trước đi là được rồi.

Bạch Khởi nghe xong lời này gật gật đầu. Hắn đã quyết định, trước tiên phải tiến một bước trong việc tiêu diệt Thiên Long, xác lập công tích của mình, sau đó mới nói tới chuyện xưng Đế. Chuyện này mặc dù gấp gáp nhưng vẫn cần phải vững chắc hơn một chút thì tốt hơn.

- Vâng, vi thần xin cáo lui.

Bối Tát Ni nhìn thấy Bạch Khởi nói như vậy chính là đồng ý, vì vậy không nói thêm gì, chắp tay xin cáo lui.

Sau khi đợi Bối Tát Ni đi xong, Bạch Khởi sờ sờ cái mũi của mình sau đó nói:

- Một trăm năm mươi Quân đoàn à? Với thực lực của Bất Diệt Hoàng Triều bây giờ, nuôi một số lượng như vậy rất tốn kém. Xem ra ta phải sớm đi tìm Hắc Ám Thần Điện nhờ bọn họ giúp cho ít tiền mới được. Ồ... Ta cần lấy của bọn chúng năm mươi ức, không biết bọn họ còn có bao nhiêu. Ha ha, bất kể nhiều như vậy, nhưng dù sao bọn họ có bao nhiêu ta cũng cần bấy nhiêu. Chẳng phải bọn họ nói phải làm thế nào cũng để mình không thất vọng sao?

Nói xong Bạch Khởi cũng không nhớ tới những thứ đó nữa, chuyển sang nhìn di thư của Lý Khiếu Thiên, mặt trên có viết một đoạn, đại khái như thế này:

- Các tử tôn của ta, ta viết di thư này không phải vì để các ngươi xem, cho nên các ngươi có xem hay không cũng không liên quan đến ta. Thế tục tiểu tử cầm lấy thứ này, hơn nữa có thể xem hiểu, nói vậy ngươi cũng đã xuyên việt rồi. Lão tử đã là người chết đã lâu, không biết ngươi ở thời đại nào? Ồ, đúng rồi, ta không phải muốn ôn lại chuyện cũ với ngươi. Ngươi có thể cầm được thứ này ắt hẳn ngươi cũng biết ta là người thế nào? Không sai, ta chính là Bất Diệt Đại Đế Lý Khiếu Thiên. Hôm nay là ngày sinh một trăm chín mươi tuổi của ta. Ta viết bức thư này chính là để ngươi biết, cần phải đề phòng một vài thứ, ví dụ như cái gọi là Chư Thần. Bọn chúng nghe nói đều đã ngủ say rồi, thật ra có một số vẫn còn sống. Sức mạnh của bọn họ rất cường đại, lợi hại hơn ta nhiều. Mặc dù bây giờ ta đã là Cửu Tinh Đấu Đế, nhưng những tên đó vẫn lợi hại hơn ta. Ồ không thể không nhắc nhở nếu ngươi đụng phải bọn chúng nhất định phải ngàn vạn lần cẩn thận. Đừng học ta, chưa có bản lĩnh thì đừng nói đến cái gì là phản đối Chư Thần. Khi ta còn trẻ, tuổi thì ít nhưng quá cuồng vọng, đợi sau khi ta già rồi mới thấy hối hận nhưng đã muộn rồi. Ta cảm thấy ta không còn sống được mấy năm nữa, nếu ngươi có cơ hội nhất định phải ghi nhớ giúp ta báo thù

- Kẻ thù của ta chính là Huyết Tộc gì đó. À... Chính là hắn, Giáo Hoàng của Hắc Ám Thần Điện. Tên khốn khiếp đó, ta vẫn cho rằng hắn chỉ là Cửu Tinh Đấu Đế và có thực lực tương đương với ta. Đáng tiếc là ta đã nhầm, hắn không phải như vậy. Hắn là nhân vật có cấp bậc lợi hại hơn Đấu Đế rất nhiều, nghe nói là cấp Đấu Thánh. Tên đó thật sự rất khủng khiếp. Nếu ngươi tình cờ gặp hắn nhất định phải rất cẩn thận. Đúng rồi còn có Giáo Hoàng của Quang Minh Thần Điện cũng đáng sợ như vậy. Ta cảm thấy... Trước đó ta thật quá ngây thơ, ta vốn tưởng rằng ta có thế đối phó với bọn chúng, một cường giả cấp bậc Cửu Tinh Đấu Đế, còn có quân đội mấy trăm vạn, và vô số thủ hạ sống chết vì ta. Nhưng sau này ta mới biết ta chẳng qua là ếch ngồi đáy giếng, xem trời bằng vung mà thôi. Thực lực của ta trước mặt đối phương căn bản không đáng nhắc đến, chẳng qua chỉ là một con kiến to mồm mà thôi. Bọn chúng đều có thể tiêu diệt ta. Hậu bối của ta, ngươi phải cẩn thận. Nhớ rõ, đừng học ta, không có đủ thực lực tuyệt đối trước đó đừng mưu toan nhúng chàm tôn giáo, cũng đừng âm mưu làm chuyện gì không hiện thực.

- Bất kể là ai, chỉ cần ngươi lấy được thứ này là đã chứng minh chúng ta có duyên với nhau. Ta tới nơi này cùng với một chiến nhẫn. Chiếc nhẫn đó rất thần kỳ, có thể đổi được mọi thứ. Ta không biết ngươi có phải cũng như vậy không. Nếu là như vậy, phải tin ta, hậu bối của ta hãy cẩn thận. Nó tuyệt đối không phải đơn giản như vậy đâu, ta có thể cảm nhận được, đây là lời khuyên của người đã từng là bác sĩ tâm lý.

Cất lại chiến khăn gấm, trên khóe miệng của Bạch Khởi xuất hiện một nụ cười. Cái duy nhất mà Lý Khiếu Thiên nói có hữu dụng với mình đó chính là Giáo Hoàng của Hắc Ám Thần Điện. Hắc Ám Giáo Hoàng lại chính là người của Huyết Tộc, hơn nữa thực lực lại còn là cấp bậc Đấu Thánh, điều này là thông tin hữu dụng với mình. Hừm... Mặc dù đã biết từ lâu lão già đó có cấp bậc Đấu Thánh nhưng thân phận thật sự của hắn Bạch Khởi vẫn chưa biết, bây giờ cuối cùng cũng biết rồi. Xem ra đúng là một lão già khiến người ta đau đầu.

Về phần những cái khác đều là vô dụng, vì những người khác Bạch Khởi đều đã trêu chọc qua rồi, thậm chí ngay cả con trai Hải Thần mình cũng đã chọc qua, hơn nữa còn đối mặt chính diện với các Chư Thần. Bạch Khởi đã không còn để ý sợ dệt gì nữa.

Đương nhiên còn một điểm thu hút sự chú ý của Bạch Khởi đó chính là câu nói cuối cùng của Lý Khiếu Thiên:

- Chiếc nhẫn đó, là chiếc nhẫn có thần kỳ có thể hoán đổi bất cứ thứ gì.

Những lời này thu hút sự chú ý của Bạch Khởi. Lý Khiếu Thiên nói nếu mình gặp phải chuyện như vậy nhất định phải cẩn thận. Xem ra chuyện này không đơn giản như vậy, nếu không thì Lý Khiếu Thiên sẽ không nói như vậy. Điều này khiến trái tim của Bạch Khởi bất giác co rút mấy cái, trong lòng nghĩ tới Cửu U. Không biết tại sao Bạch Khởi luôn cảm thấy trong lòng có chút sợ hãi, giống như người mà Lý Khiếu Thiên nói chính là mình.

Nhưng cái gã này cũng có thể tính là xui xẻo. Một trăm chín mươi tuổi, lại còn đạt được cấp bậc Cửu Tinh Đấu Đế, có chiếc nhẫn thần kỳ và Cửu U mà không có bản lĩnh gì. Đúng là mất mặt. Đại khái là trong tiềm thức ông ta cũng không muốn sử dụng chiếc nhẫn đạt được quá nhiều thứ, cuối cùng ông ta chết đi, chết dưới lưỡi đao của kẻ thù. Nói ra cũng thật là đáng tiếc.

Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.

Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/cuu-u-long-gioi/quyen-3-sat-phat-nhan-sinh-chuong-332-di-thu-cua-bat-diet-dai-de-2

Truyện Chữ Hay