Cửu U Long Giới

chương 323: thái tử lưu lạc (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong lòng đã quyết định, Hàn Tố Thiên đã rời khỏi vị trí mình đang đứng, đi về hướng Tây tìm Bạch Khởi. Còn Cửu thúc đi theo sau hắn thì thần sắc phức tạp nhìn Hàn Tố Thiên, rồi cười khổ bất lực cùng Hàn Tố Thiên đi tìm Bạch Khởi.

Hàn Tố Thiên đi theo hướng Bạch Khởi biến mất bắt đầu hỏi thăm nơi hạ lạc của Bạch Khởi, chuyện này cũng không khó khăn gì. Bạch Khởi tướng mạo anh tuấn, mái tóc trắng đặc biệt lại độc hành, hơn nữa khí chất vượt xa người thường, muốn ở vùng trong Băng Phong Thành này tìm kiếm Bạch Khởi cũng không phải là một chuyện quá khó khăn. Rất nhanh sau đó, Hàn Tố Thiên đã tìm được Bạch Khởi đang dùng bữa trong một lữ điếm của Băng Phong Thành.

Thoáng nhìn Hàn Tố Thiên đang đi tới, Bạch Khởi nheo mắt lại, nhìn đối phương một cái rồi tiếp tục ăn như không nhìn thấy ai. Người giống như vậy trên thế giới này có rất nhiều, họ có những nguyện vọng của bản thân, có những câu chuyện mà không ai được biết đến, có điều những thứ này không liên quan đến Bạch Khởi. Tu vi và địa vị hiện nay của Bạch Khởi đã quyết định cho hắn thuộc về một tầng lớp cao cao tại thượng, cúi xuống nhìn thiên hạ. Vừa rồi sở dĩ giúp Hàn Tố Thiên cũng chẳng qua chỉ là bởi vì lòng cảm thương mà thôi. Có điều sau lúc đó, chàng thanh niên bình phàm này đã không còn gây được bất cứ sự chú ý nào với Bạch Khởi.

- Các hạ...

Hàn Tố Thiên nhìn Bạch Khởi đang ngồi ở vị trí chính giữa ở lầu một lữ điếm, hít một hơi thật sau bước tới, nhìn Bạch Khởi cung kính nói.

Có điều đáng tiếc lời của hắn còn chưa nói xong đã bị Bạch Khởi ngắt lời, lạnh lùng nhìn đối phương một cái. Bạch Khởi mặt mày lạnh lẽo nói:

- Có chuyện gì cứ nói rồi đi đi, đừng phiền ta ăn cơm.

Dứt lời rồi không còn để ý đến Hàn Tố Thiên đã vùi đầu ăn tiếp. Tuy rằng Bạch Khởi đã là tu vi cấp Đấu Thánh, có điều cơm thì vẫn phải ăn. Con người nào phải là gang thép gì, một bữa không ăn thì cũng hoa mày chóng mặt. Câu nói này cũng không phải tùy tiện nói ra. Bạch Khởi có thế nào cũng là con người, không phải thần thánh gì, ngày ba bữa ăn tuy rằng có thể ăn ít đi, nhưng rốt cuộc thì vẫn phải ăn.

- Các hạ, ta muốn nhờ ngài giúp đỡ ta.

Do dự một lát, Hàn Tố Thiên không ngờ Bạch Khởi lại sẽ có bộ dạng này, có điều rất nhanh hắn đã thích ứng. Phàm là cao nhân đều có những tật riêng của mình, tính tình lạnh lùng cũng là chuyện có thể hiểu.

Có điều lời này chưa nói hết đã lại bị Bạch Khởi ngắt đoạn, nhìn Hàn Tố Thiên trước mặt, Bạch Khởi sắc mặt không lộ ra chút biểu tình nào mà ngắt lời đối phương:

- Giúp ngươi? Tại sao? Vừa rồi giúp ngươi một tay chẳng qua chỉ là tiện tay mà thôi. Ta không cảm thấy ngươi có chỗ nào đặc biệt cả. Hơn nữa ta cũng không cần thiết phải giúp ngươi, ngươi tìm người cao minh khác đi.

Nói rồi Bạch Khởi đứng dậy đi về hướng phòng mà mình đã thuê. Hàn Tố Thiên thoáng ngây người, sau đó lập tức vội theo lên, theo sát phía sau Bạch Khởi. Khi Bạch Khởi bước vào phòng, hắn cũng đi theo vào.

- Ta đã nói rồi, ta sẽ không giúp ngươi, ta trước giờ đều không làm những chuyện gì tốt, ai cũng không ngoại lệ. Huống hồ ta và ngươi không hề quen biết, ta cần gì phải giúp ngươi? Bây giờ ra đi, nếu không đừng trách ta không khách khí.

Bạch Khởi cau mày nhìn Hàn Tố Thiên đi theo vào, hừ nhạt một tiếng rồi nói như vậy. Bạch Khởi ghét những người không thức thời. Đối với những người này Bạch Khởi trước giờ không hề khách khí, còn Hàn Tố Thiên hiển nhiên là một người trong số đó.

Phịch...

Một tiếng nặng nề vang lên, Hàn Tố Thiên chợt quỳ xuống đất, hướng thẳng Bạch Khởi cung kính vạn phần nói:

- Xin ngài hãy giúp ta, mối thù phụ mẫu không đội trời chung. Hàn Tố Thiên ta bắt buộc phải báo thù này. Vì chuyện này ta bằng lòng trả giá tất cả, xin người hãy giúp ta.

- Trả giá tất cả? Dựa vào gì? Ngươi có gì có thể cho ta? Chỉ dựa vào gã này sao?

Bạch Khởi cười lạnh một tiếng ậm ờ nói, khi nói thoáng chốc biến mất ở bên cạnh Hàn Tố Thiên. Một giây sau đó khi xuất hiện trở lại, trên tay nhấc một người, hiển nhiên chính là lão nô bộc Cửu thúc của Hàn Tố Thiên.

- Cửu thúc!

Hàn Tố Thiên cả kinh nói, vội vàng đứng bật dậy.

T r u y e n c u a t u i n e t

Thấy vậy Bạch Khởi cười lạnh khinh miệt, tiện tay nép lão nô bộc Cửu thúc ra, sau đó nói một cách vô tâm:

- Đây chính là chỗ dựa của ngươi sao? Một Cửu Tinh Đấu Vương? Đối với người thường thì cũng là cao thủ không tồi, có điều đối với ta hắn chẳng qua chỉ là một con kiến mà thôi. Thuộc hạ của ta cao thủ vô số, người lợi hại hơn hắn cũng không ít, hắn vẫn chưa đủ tư cách để ta nhìn đến lần thứ hai. Nếu như người chỉ có chút vốn nhỏ nhoi này, vậy thì mời đi đi, nếu còn đến đây ta sẽ thật sự không khách khí đâu, ta sẽ không để ý vì giết chết hai ngươi.

Khi nói chuyện sát khí trên người Bạch Khởi bộc phát, sát ý ngút trời chớp mắt đã lan rộng khắp gian phòng. Hàn Tố Thiên và lão bộc Cửu thúc nháy mắt sắc mặt chợt biến, cả người cùng run rẩy. Lần đầu tiên họ cảm thấy sự chết chóc lại gần kề như vậy, ngay cả bản thân cơ hồ cũng không có bất cứ năng lực phản kháng nào, họ có thể cảm giác rõ ràng cái chết đã rất gần với mình, rất gần...

Sợ hãi nhìn Bạch Khởi, Hàn Tố Thiên nghiến răng, một lần nữa cung kính nói:

- Nếu như ngài chịu giúp ta. Ta tình nguyện trả giá tất cả, hiện tại ta không có gì, có điều nếu như ngài giúp ta, ta bảo đảm ngài sẽ có được tất cả những gì mà ngài không tưởng tượng nổi.

- Thứ gì mà ta không nghĩ tới được? Ha ha ha, ngươi đừng có xem thường ta. Nói thực cho ngươi biết, những thứ bình thường e rằng có mà có thể lay động ta. Ta cho ngươi một cơ hội, lấy con bài bí mật của ngươi ra đi. Nếu như ngươi có thể khiến ta hài lòng, ta có thể giúp ngươi một lần, có điều nếu như không khiến ta hài lòng. Ngươi hãy tự động biến mất trước mặt ta đi, tránh để ta nhìn thấy mà tức giận.

Bạch Khởi ngồi xuống, hứng chí nhìn Hàn Tố Thiên trước mặt. Bạch Khởi cũng muốn xem xem, tên này rốt cuộc dùng cái gì để lay động mình.

- Chuyện này...

Hàn Tố Thiên và lão bộc Cửu thúc nhìn nhau một cái, Hàn Tố Thiên lên tiếng đầu tiên:

- Phụ thân ta là Hàn Vân. Là Hoàng Đế đời trước của Đế Quốc Băng Tuyết. Còn ta là Thái Tử Hàn Tố Thiên. Thúc thúc ta nhân lúc phụ thân ta lâm trọng bệnh, khi đó tuổi ta còn nhỏ mà ám sát phụ thân và mẫu hậu của ta, rồi đuổi ta đi, giả truyền chiếu thư tự lập mình làm Hoàng Đế, đuổi ta đến Băng Phong Thành này, kéo ta từ vị trí Thái Tử xuống làm thường dân. Nếu như không phải Cửu thúc bảo vệ ta thì e rằng ta hiện giờ cũng chết rồi, ta muốn ngài giúp ta báo thù Hàn Phong, giúp ta đoạt lại Hoàng vị, đến lúc đó ta nhất định sẽ toàn lực báo đáp ngài.

Với chuyện này Bạch Khởi chỉ cười nhạt không ngừng, cảm thông kẻ đứng trước mặt mình là một Thái Tử gặp nạn. Tuy rằng hắn nói như vậy, có điều tình hình cụ thể bên trong ai cũng không rõ, Bạch Khởi lại càng không biết. Đây chỉ là lời nói một phía của Hàn Tố Thiên mà thôi, việc này Bạch Khởi không tin tưởng gì lắm, có điều lời của Hàn Tố Thiên đã để Bạch Khởi có một suy nghĩ khác.

Hiện nay Bạch Khởi đang ở trên Đế Quốc Băng Tuyết, muốn đi Thiên Kiếm Sơn, theo lý mà nói chuyện này thật sự không có liên quan gì. Có điều con người ta không lo xa mà lo gần, Bạch Khởi tuy rằng quân lực mạnh mẽ, có điều trong tương lai không lâu sẽ phải đối mặt với cả Đại Lục. Còn có cả Quang Minh Giáo Đình, Hắc Ám Thần Điện... Những thế lực khủng khiếp ấy. Lúc này cần phải gia tăng thực lực của mình, mục tiêu đầu tiên của Bạch Khởi chính là Đế Quốc Thiên Long. Còn Đế Quốc Băng Tuyết ở phía Bắc Đế Quốc Thiên Long, ở giữa là mấy chục Công Quốc nhỏ. Có điều những Công Quốc này không cần thiết phải nghĩ nhiều, phương Bắc chỉ có Đế Quốc Đức Lan là khác. Bạch Khởi muốn hoàn thành một trong ba nhiệm vụ lớn không thể hoàn thành, chính là thống nhất Đại Lục, thì cần phải sớm chuẩn bị. Nếu như có thể khống chế được Đế Quốc Băng Tuyết thì hiển nhiên là một lựa chọn không tồi.

Đế Quốc Băng Tuyết có mấy trăm vạn binh mã, binh cường mã tráng, dân phong dũng mãnh, đất đai rộng rãi lại dân cư thưa thớt, hùng cứ phương Bắc. Một khi Nam hạ lại là một lực lượng không nhỏ, nếu như mình khống chế Đế Quốc Băng Tuyết, Nam Bắc giáp công, chẳng bao lâu sau thì có thể tiêu diệt gọn Đế Quốc Đức Lan và Đế Quốc Thiên Long, thống nhất Đại Lục phương Đông sẽ trở lên đơn giản rất nhiều. Đến lúc đó có thể hợp sức Đông Tây tung hoành Đại Lục, dần dần thôn tính cả Đại Lục. Đây tuyệt đối là một kế hoạch hoàn hảo. Bởi vậy sau khi Bạch Khởi nghe xong lời này lòng đã dao động.

Đương nhiên động tâm thì động tâm, Bạch Khởi có tính toán riêng của mình. Tuy rằng hắn có khả năng một mình giết chết hết Hoàng thất của Đế Quốc Băng Tuyết, đỡ một người lên làm Hoàng Đế, nhưng nếu người này lại chẳng ra gì, không có năng lực và không có người ủng hộ, vậy thì cũng không thể nào được. Dù gì một mình tuy rằng có thể giết chết hết tầng lớp cao của Đế Quốc, nhưng lại không thể nào một mình khống chế một Đế Quốc lớn, sự khác biệt trong đó quá lớn.

Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.

Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/cuu-u-long-gioi/quyen-3-sat-phat-nhan-sinh-chuong-323-thai-tu-luu-lac-1

Truyện Chữ Hay