Cửu U Long Giới

chương 318: con trai của hải thần (2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Những tên hải tặc kia chết thì cũng thôi, dù sao cũng là tự làm tự chịu, nhưng còn những người này, có người già và trẻ con ở đó. Bọn họ chết, Bạch Khởi khó có thể yên lòng, vì vậy Bạch Khởi cũng không do dự tiến tới một bước, chuẩn bị ra tay. Nhưng đột nhiên lúc này một hình bóng xuất hiện bên cạnh Bạch Khởi, chính là Vô Cực, người vừa rồi nói chuyện với Bạch Khởi. Vô Cực nở nụ cười xuất hiện bên cạnh Bạch Khởi, cười nói:

- Bạch Khởi huynh đệ muốn ra tay phải không? Ta thấy hay là thôi đi, những Viễn Cổ Hải Thú dưới đó tuy hung mãnh nhưng tính cách vẫn được coi là ôn hòa, giết những hải tặc đó chẳng qua là vì bọn chúng có tội nên trả, nghĩ thấy sẽ không ra tay với Hải Long Hào. Huynh không cần lo lắng, cũng không cần phải động thủ, chẳng phải là huynh muốn xuống đáy biển xem một chút hay sao? Cơ hội ở ngay trước mắt, hà tất phải ra tay chứ?

Bạch Khởi không phải tên ngốc, nghe xong lời này, nếu Bạch Khởi vẫn không biết mối quan hệ giữa Vô Cực và Hải Thú thì Bạch Khởi quả là con heo. Sững sờ một chút, Bạch Khởi quay người về phía Vô Cực nói:

- Ngươi là ai? Có quan hệ gì với Hải Thú?

- Ha ha. Ta là ai ư? Bạch huynh, hãy chờ một chút, tự nhiên sẽ biết, bây giờ không phải vội. Còn về Hải Thú, không giấu gì huynh, đó là do ta phái đến. Chúng luôn đi theo phía dưới Hải Long Hào, chỉ là không có ai biết mà thôi. Vừa rồi ta thấy những tên hải tặc này đáng ghét, cho nên mới phái bọn chúng ra tay tiêu diệt mà thôi, chứ không có ác ý gì.

Vô Cực khẽ cười nói, mái tóc màu xanh lam tung bay theo gió.

Nghe lời này Bạch Khởi cũng không nhiều lời, lẳng lặng đứng ở nơi đó, nhìn sự phát triển của sự việc, có điều cũng không buông lỏng sự phòng bị đối với Vô Cực, lúc nào cũng chuẩn bị để ra tay với Viễn Cổ Hải Thú. Mặc dù Bạch Khởi vẫn có chút thiện cảm với Vô Cực, nhưng sự đề phòng người khác không thể không có, phòng bị một chút cũng tốt.

Bạch Khởi không hành động, những Viễn Cổ Hải Thú đó lại bắt đầu bỏ đi. Cả thuyền bắt đầu lắc lư mạnh, Hải Long Hào to lớn không ngừng lắc lư trên biển là điều làm cho mọi người càng sợ hãi. Sắc mặt người nào cũng trắng bệch, bám chắc lấy thuyền, người nào cũng đứng ở đó tràn đầy sợ hãi. Bất luận là Thuyền Trưởng với giọng nói yếu ớt hay là tên đạo tặc Hồng Hồ Tử vừa rồi còn hung hãn đều có sắc mặt trắng bệch. Trước sức mạnh tuyệt đối, bọn họ không có nổi một chút sức lực phản kháng.

Rầm rầm~~

Sau khi tiếng nước ầm ầm qua đi, một cơ thể giống như một ngọn núi nhỏ từ dưới đáy biển dần dần dâng lên, nổi lên tại nơi cách Hải Long Hào khoảng năm trăm thước. Một cặp mắt khổng lồ mà băng lãnh xuất hiện trước mặt mọi người, một con bạch tuộc khổng lồ xuất hiện trên mặt biển.

Tuy bạch tuộc là một sinh vật rất bình thường ở biển, nhưng con bạch tuộc trước mắt rõ ràng không giống như vậy. Nó có thân thể giống như một ngọn núi nhỏ, tám xúc tu uy mãnh, mỗi một cái đều dài nghìn mét, thô to mấy trượng, nhìn thấy mà giật mình.

Sùng sục. Sùng sục

Mọi người trên thuyền đều nuốt nước bọt, không thể chịu được mà ngã xuống thuyền, không thể có một chút sự phản kháng. Một con bạch tuột khổng lồ như vậy đủ để chứng minh thực lực của nó, tám xúc tu tùy ý chạm vào thuyền là đều có thể nhấn chìm xuống đáy biển.

Bọn họ muốn phản kháng, nhưng bọn họ không có dũng khí phản kháng. Bọn họ muốn đứng lên nhưng ngay cả sức lực để đứng dậy cũng không có, cơ thể dường như không nghe theo sự sai bảo. Dựa vào bọn họ làm sao có thể phản kháng, cũng không có cách nào nhúc nhích. Tất cả mọi người đều tuyệt vọng, một quái vật lớn như thế trước mặt, ngay cả muốn phản kháng, e là có lòng nhưng không đủ lực.

Bỗng nhiên con bạch tuộc đó động lên, xúc tu từ khắp nơi kéo lại thân thuyền dùng lực kéo toàn bộ cả người và thuyền Hải Long Hào vào biển. Toàn bộ Hải Long Hào trong nháy mắt đã bị nhấn chìm. Khi tất cả mọi người đều tuyệt vọng, khi Bạch Khởi muốn ra tay thì lại phát hiện ra Vô Cực vừa vung tay lên, trên Hải Long Hào đã hình thành một lá chắn mỏng màu xanh lam, trong chốc lát cả Hải Long Hào đã bị bao phủ vào trong, nước biển xung quanh không thể tràn vào chút nào.

- Ma pháp? Thủy hệ Ma pháp không phải là đã bị phong ấn sao? Làm sao ngươi còn có thể dùng?

Bạch Khởi kinh hãi nói, với kiến thức của Bạch Khởi, đương nhiên có thể hiểu vừa rồi Vô Cực đã làm gì. Là Thủy hệ Ma pháp, hơn nữa thực lực tuyệt đối mạnh mẽ đến cực hạn, nếu không cũng sẽ không có uy thế như vậy.

Đương nhiên đây không phải là điều mà Bạch Khởi kinh hãi, thứ Bạch Khởi kinh hãi nhất chính là phong ấn Thủy hệ Ma pháp này vẫn tồn tại, Thủy nguyên tố chưa được phá giải, mà Vô Cực lại dùng Thủy hệ Ma pháp, đây mới là điều mà Bạch Khởi kinh hãi nhất.

Lần này, Vô Cực khẽ cười, cũng không nói nhiều, chỉ nhắm mắt lại, ngồi xếp bằng bên cạnh Bạch Khởi. Bạch Khởi thấy Vô Cực không nói gì, cũng bất đắc dĩ, ngồi xuống theo. Còn những người trên thuyền lại không có ai hồi phục trở lại, người nào cũng sững sờ ở đó, không dám nhiều lời, chỉ ngơ ngác nhìn mọi chuyện trước mắt.

Qua khoảng ba khắc, khi mọi người trên thuyền đều đã quen với cảnh tượng trước mặt, khi bất lực tuyệt vọng đối mặt với hiện thực trước mắt, một thành phố khổng lồ dưới đáy biển xuất hiện trước mặt mọi người. Bên ngoài bức màn chắn màu xanh lam xuất hiện một tòa thành khổng lồ dưới đáy biển. Tòa thành dưới đáy biển này so với Thành Hoa Hồng cũng không hề thua kém, khí thế rộng rãi diện tích khổng lồ.

Mà ở bên trái tòa thành dưới đáy biển là một vòng sáng màu xanh lam nhỏ, bao quanh cung điện. Trong đó, một cung điện rộng rãi tọa lạc phía sau tòa thành dưới đáy biển, trên một ngọn núi cao dưới đáy biển, so với tòa thành dưới đáy biển cũng là lộ ra vẻ vô cùng tôn quý.

Ầm

Hải Long Hào xuyên qua bình chướng màu lam, sau đó ầm ầm rơi xuống. Màn chắn Thủy hệ Ma pháp bao vây xung quanh Hải Long Hào tự động tan ra. Những người xung quanh lại lần nữa hoảng hốt lên, còn Viễn Cổ Hải Thú cũng dừng lại ở ngoài tòa thành dưới đáy biển, chỉ là sau khi dùng xúc tu chính xác đặt Hải Long Hào xuống liền bứt ra, rời khỏi đi thẳng đến Cung điện.

- Bạch huynh. Đi theo ta, nơi này đương nhiên có người giám sát, yên tâm đi... Những người này sẽ không có chuyện gì đâu.

Vô Cực khẽ mỉm cười, nói xong liền hóa thành một lưu quang rời khỏi. Bạch Khởi cũng do dự, nhìn đám người bên cạnh một chút, trong nháy mắt cùng đi ra ngoài.

- Điện Hạ. Chương Mặc đã hoàn thành sứ mệnh, xin cáo từ.

Khi Bạch Khởi và Vô Cực đến gần cung điện, bên ngoài vòng bảo hộ màu xanh lam trôi lơ lửng trên cung điện, Bạch tuộc cung kính hô lớn.

- Chương Mặc, ngươi hãy đợi ở gần tòa thành dưới đáy biển, ta còn cần ngươi giúp. Ngươi hãy đừng rời khỏi sớm. Đi đi.

Vô Cực thản nhiên vung tay lên ra lệnh, Chương Mặc kia không dám nói nhiều, tám xúc tua bái kiến rồi lập tức biến mất trước mặt bọn Bạch Khởi đi ra xa.

- Điện Hạ? Ngươi là ai?

Bạch Khởi nghe lời này liền cau mày. Sau khi Chương Mặc rời khỏi liền xoay người nhìn về phía Vô Cực, hắn đã biết tên Vô Cực này có lẽ có quan hệ với thế giới dưới đáy biển, có quan hệ với Hải Tộc, mà địa vịa của hắn cũng không thấp, chỉ là không biết Vô Cực này cụ thể là người như thế nào.

- Ta là người như thế nào? Ha ha, điều này đơn giản, Bạch huynh đệ đã muốn biết, thì ta nói cho huynh cũng không sao. Phía trước đó là cung điện của phụ thân ta, mà ta chính là chủ nhân của nơi này hiện nay, vị đó chính là cha ta!

Vô Cực cười ha hả, sau đó chỉ vào cung điện trước mặt và một pho tượng phía trước cung điện này.

Bạch Khởi nhìn theo hướng tay Vô Cực chỉ. Không nhìn không sao, vừa nhìn lập tức kinh ngạc, vẻ mặt kinh hãi nhìn Vô Cực, không kiềm chế được mà nhìn Vô Cực từ trên xuống dưới. Bởi vì pho tượng mà Vô Cực chỉ không phải ai khác, đó chính là Hải Thần!

- Ngươi là con trai của Hải Thần?!

Bạch Khởi không nhịn được kinh hãi hô lên.

Hải Thần còn được gọi là Thủy Thần, nắm giữ biển cả rộng lớn và các Thủy nguyên tố giữa trời đất, tuyệt đối là một vị thần mạnh mẽ vô cùng, là một trong mười hai chủ thần. Thực lực thần thông đương nhiên không cần nói, là tín ngưỡng cao nhất của Hải Tộc. Địa vị dưới biển không biết cao gấp bao nhiêu lần so với Quang Minh Thần Điện. Thượng cổ Chư Thần hiện nay, ngoài người được người ta tín ngưỡng nhiều nhất có lẽ là Quang Minh Nữ Thần, được xưng tụng là cao nhất ra, có lẽ kế tiếp chính là vị Hải Thần này. Ngay cả Minh Thần và Hắc Ám Thần cũng có vẻ không bằng.

Vô Cực tự xưng là con trai của Hải Thần, hắn là người như thế nào? Là Thần ư? Trong lòng Bạch Khởi không chịu được mà trào lên những con sóng lớn. Sự thật như vậy là quá mức tưởng tượng. Con trai của Hải Thần lại xuất hiện ở đây, không ngờ Chư Thần trong truyền thuyết lại hiện thân, hơn nữa còn sống sờ sờ trước mặt mình.

- Ha ha. Chính là tại hạ!

Vô Cực cũng thú vị ha ha cười một tiếng, đương nhiên không ngượng mà nói, nhìn trong mắt Bạch Khởi xuất hiện thêm mấy phần nghiền ngẫm.

Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.

Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/cuu-u-long-gioi/chuong-318-con-trai-cua-hai-than-2

Truyện Chữ Hay