Chương 9: Băng cướp ⑤
「 Cảm ơn ngài rất nhiều. Chúng tôi thực sự không thể nào cảm ơn cho đủ vì sự giúp đỡ của ngài…」
Lambert bị dân làng vây quanh giữa quảng trường. Đứng đầu trong số họ là trưởng làng, một ông già tóc bạc. Ông đang bày tỏ lòng biết ơn của mình và của dân làng với Lambert. Những người khác cũng gập đầu xuống đất tỏ lòng biết ơn.
「Thật không may cho mọi người... đây vẫn chưa phải là kết thúc.」
「Kỵ sĩ-...sama? Ý của ngài là gì?」
Khi Lambert lôi tên thũ lĩnh bọn cướp đi và tra tấn hắn để tìm kiếm thông tin về kẻ chủ mưu đằng sau chuyện này. Và có vẻ như tên cầm đầu quyết định tấn công ngôi làng bởi hắn biết một điều:
『Bá tước Aubock, lãnh chúa của vùng này sẽ không điều động quân đội riêng dù ngôi làng có bị tấn công hay không.』.
Do vậy, Lambert không biết phương pháp nào để biết thông tin chi tiết bởi anh không biết gì về thời đại này. Còn tên thũ lĩnh thì đã chết trước khi anh có thể làm gì thêm. Tuy nhiên, không có sai lầm nào trong số thông tin mà anh lấy được. Bá tước Aubock đã cố tình để những tên cướp đó hoành hành trong lãnh thổ của mình.
Và sau khi hỏi han dân làng, anh đã nắm được lý do chính của tình hình hiện tại. Có vẻ như sau cái chết của anh, Vương Quốc Regios đã có những thay đổi lớn so với lúc trước. Chẳng hạn như giới hạn tiền thuế mà mỗi Lãnh chúa áp đặt ở lãnh địa của mình. Chúng giống như những điều mà Aurelia đã nói lúc trước.
『Sau khi thống nhất phần lục địa phía Tây, mình sẽ sửa đổi luật pháp quốc gia để giảm số lượng người phải chịu thiệt càng nhiều càng tốt. Từ rất lâu rồi, mình đã dành mỗi đêm để đưa ra các kế hoạch cải tiến. Nhưng… mình muốn nghe ý kiến của cậu về kế hoạch... 』
『… Người đã quá vội vàng, thưa Bệ hạ. Archduke sẽ không để yên cho kế hoạch của Người nếu Người nhìn nhận nó một cách đơn giản như vậy.』
『Đừng lo về nó. Chỉ có một vài người được phép vào được nơi này. Mẹ mình, người chăm sóc của mình, Ginie. Cố vấn cũ, Sage Carl,...Glyph, và cậu. Không ai có thể vào nơi này trừ những người mà mình tin tưởng. 』
Trong danh sách các kế hoạch cải cách mà Aurelia đã cho anh xem, có một mục về “giới hạn tiền thuế mà mỗi Lãnh chúa của mỗi vùng có thể tự do quyết định".
Khi nghe lại thuật ngữ đó từ phía dân làng, Lambert nhận ra kế hoạch của Aurelia đã công. Nó khiến cảm xúc của anh lẫn lộn vào nhau.
Tuy nhiên, có vẻ như nhiều người đã nhận thấy lỗ hổng của quy định này. Và một trong số đó chính là Bá tước Aubock. Lợi dụng sự thiếu hiểu biết của dân làng về các vấn đề phức tạp như về thuế và luật pháp quốc gia, ông ta đã thu nhiều khoản thuế bất hợp pháp khiến cho dân làng hoang mang.
Và khi những lữ khách đi ngang qua ngôi làng, họ đã nhận thấy vấn đề và nói cho dân làng sự thật. Những lữ khách đó khuyên dân làng nên từ chối nộp khoảng thuế đó cho Lãnh chúa, bởi nó không tuân theo pháp luật quốc gia. Sau khi làm theo lời của những lữ khách, họ thấy rằng việc nộp thuế đã dễ dàng hơn nhiều.
Nhưng ngay sau đó, bọn cướp đến và tấn công ngôi làng.
Tóm lại, theo suy đoán của Lambert thì Bá tước đang sử dụng ngôi làng này làm ví dụ cho những ngôi làng khác nếu họ dám có ý kiến nào về mệnh lệnh của ông ta. Nó cũng là để khiến họ ngoan ngoãn chấp nhận những quyết định của Bá tước Aubock, đặc biệt là về số thuế.
Thứ tham nhũng này không giới hạn ở mỗi lãnh thổ của Bá tước Aubock mà còn ở những vùng khác. Rốt cuộc, chỉ cần nhận ra sơ hở, nó sẽ ngay lập tức lan rộng san nơi khác trong nháy mắt.
Vậy nên, nếu có ai dám chống lại, Lãnh chúa của vùng đó sẽ đe dọa người dân rằng họ không có nghĩa vụ làm Lãnh chúa cho những ai không nộp thuế và để mặc cho họ bị tấn công bởi bọn cướp.
「Đúng là một tên trẻ con vô lại. Nhưng mọi người không cần phải lo lắng, ta sẽ làm gì đó để giải quyết chuyện này. Rốt cuộc, ta không thể đứng nhìn những con côn trùng độc hại tự vỗ béo bằng máu và nước mắt của người dân vương quốc được. Các người không cần phải lo lắng về vấn đề này nữa. 」
「 E… EH? 」
Những dân làng không hiểu Lambert đang nói về điều gì. Tuy nhiên, bất chấp điều đó, họ vẫn cảm thấy yên tâm rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra. Suy cho cùng, họ đã chứng kiến kỹ năng của Lambert và việc anh tiêu diệt toàn bộ bọn cướp đã khủng bố ngôi làng. Vậy nên khi anh nói không cần phải lo lắng, họ cũng không muốn hỏi lại.
Đột nhiên, một nhóm ba người bước đến. Họ là những mạo hiểm giả bị bắt cách đây vài ngày và cũng là con tin trong trận chiến của Lambert. Lúc nãy nét mặt của họ khá nhợt nhạt nhưng giờ đã tốt hơn. Tuy nhiên, khi ánh mắt của Lamber rơi vào người phụ nữ trong nhóm, anh đã vô cùng bất ngờ.
「Anh đã cứu chúng tôi ở đằng kia. Chúng tôi không biết phải đền đáp như thế nào nên…. có điều gì mà anh cần chúng tôi giúp không? Chúng tôi đến kiểm tra ngôi làng theo lệnh của ân nhân, nhưng cuối cùng lại bị bọn cướp bắt mà không thể làm gì được. Anh chắc hẳn là một chiến sĩ nổi tiếng, vậy nên có thể cho chúng tôi vinh dự được làm quen không? 」
Đôi mắt xanh ẩn chứa một ý chí mạnh mẽ, mái tóc vàng thanh lịch dài không quá vai, sống mũi cao cùng với hàng mi dài. Dù khuôn mặt và quần áo cô lấm lem bụi đất vì bọn cướp nhưng nó vẫn không thể làm suy giảm vẻ đẹp của cô .
「B- B- Bệ Hạ! ? 」
Đúng vậy, ngoại hình của cô ấy rất giống với Aurelia, chủ nhân cũ của Lambert.
Vào khoảnh khắc đó, Lambert quên mất đi nỗi phẫn uất mà anh đã dành Aurelia vfa bất giác quỳ xuống trước người phụ nữ. Anh vô cùng sốc trước cuộc hội ngộ bất ngờ này. Vì vậy, theo lệ cũ, anh cúi đầu trước cô.
「Xin hãy tha thứ cho sự bất lịch sự của thần. Thần chưa bao giờ nghĩ rằng Người sẽ xuất hiện tại ngôi làng này….? 」
Sau khi nói xong, Lambert lấy lại bình tĩnh.
Thứ nhất, tuổi của cô gái này khác so với tuổi của Aurelia. So với trí nhớ của anh thì tuổi của cô gái đứng trước mặt phải ít hơn Aurelia ít nhất 10 tuổi.
Aurelia lẽ ra phải từ 26 tuổi trở lên. Nhưng cô gái trước mặt anh cùng lắm chỉ mới 18.
Liếc nhìn cô gái, Lambert thấy cô hoàn toàn bị sốc trước hành vi của mình. Trông còn trẻ hơn cả vẻ ngoài trang trọng mà cô đã thể hiện lúc cảm ơn.
Sự im lặng khó xử giữa họ lan rộng.
「O-Oi, đó là người quen của cha mẹ cô à? 」
「 TÔI-…. Tôi không muốn dính đến rắc rối từ gia đình của Fiona nên… .. tôi muốn nói rằng rất cảm ơn vì đã cứu tôi… 」
Hai người phía sau nói chuyện với cô gái trông giống Aurelia.
Có vẻ như cô gái đó tên là Fiona.
Lambert cảm thấy nhẹ nhõm vì tên của họ khác nhau. Tuy nhiên, sự lo lắng của anh ấy vẫn còn bởi ngoại hình họ trông rất giống nhau. Giống như ảnh trong gương vậy. Nhưng khi quan sát kỹ hơn, anh nhận
thấy Fiona có một nốt ruồi dưới mắt, thứ mà Aurelia không có.
「M-Mọi người nhầm rồi!… .. Tôi nghĩ... Không, chờ một chút. Tôi thực sự không quen biết một người có kỹ năng như vậy đâu. Mặc dù tôi không chắc liệu đã từng gặp lúc nhỏ hay chưa…. Một người mạnh mẽ như anh ta chắc hẳn phải rất nổi tiếng. U-Uhm, anh có thể cởi mũ giáp ra một chút được không? 」
Nghe vậy, Lambert vô tình giữ mũ giáp để bảo vệ nó.
「 Không…. Ý tôi là, có vẻ như tôi đã nhầm lẫn cô với một người quen. Xin đừng bận tâm đến chuyện lúc nãy 」
「V-Vậy à….」
Có vẻ như Fiona vẫn muốn hỏi điều gì đó. Tuy nhiên, cô quyết định không hỏi bởi cô cảm nhận được điều gì đó từ Lambert.
「Nhân tiện, vì các người đến từ yhành phố. Có thể chỉ cho tôi biết đường dẫn đến đó không? 」
「Tất nhiên, khu vực xung quanh thành phố Ainsaz chính là địa bàn hoạt động của chúng tôi. Nếu không phiền thì chúng tôi rất vui nếu được trở thành người dẫn đường cho anh…. 」
「Đó là nơi ở của Bá tước Aubock đúng không? 」
「 Eh? Vâng, nhưng ... uh, anh có công việc kinh doanh gì với Bá tước sao? 」
「…. Không, tôi không có kinh doanh gì với ông ta. Dù sao thì cũng cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã trở thành hướng dẫn viên cho tôi trên hành trình đến thành phố Ainsaz. 」
Lambert không có ý định nói với Fiona và những người khác về suy đoán của anh, bởi anh không muốn cô liên quan đến những chuyện này.
Dù vậy, Lambert vẫn khá bối rối về điều mà cô nói. Anh chưa bao giờ nghe về thành phố có tên Ainsaz. Tuy nhiên, anh ấy không hỏi về nó mà chỉ quyết định suy nghĩ nó một mình.