Chiếc xe bay bay đến trung tâm thành phố rồi đậu trước một con đường đông đúc người qua lại. Nhưng cũng không mấy người chú ý đến sự xuất hiện của chiếc xe này, vì việc này vẫn diễn ra hằng ngày tại nơi đây.
Cạch... tiếng cửa xe mở ra.
Cả gia đình Alex sau khi xuống xe liền theo chân Alex đi đến một căn nhà. Hay nói đúng hơn là một căn biệt thự cỡ nhỏ.
Căn biệt thự này có tất cả hai tầng, có phòng khách, phòng bếp, phòng vệ sinh, có phòng riêng, hai ở dưới, hai ở trên. Alex cùng Đan chọn phòng ở trên. Mẹ cùng Lily sẽ ở tầng dưới. Phía dưới nhà có một tầng hầm nhưng rất nhanh bị Đan chiếm đoạt làm khu chế tác, tầng thượng lại bị Alex chiếm đóng làm khu luyện tập.
Xung quanh ngôi nhà là một trang viên nhỏ, đủ sức trồng một mảnh hoa quả, cỏ xanh, gió mát, đúng là không tồi.
Mất khoảng tầm một tiếng rưỡi sau, công việc săp xếp lại đồ đạc trong nhà cũng hoàn tất.
‘Phù’... Alex thở ra một hơi nhẹ nhõm, hắn lúc này nằm trên giường, chiếc giường này đúng là hết sức thoải mái, rộng rãi lại không chật chội cứng ngắc như cái giường cũ của hắn.
Nơi đây địa thế cũng rất không tồi, ngoài ban công lại có thể nhìn ngắm thành phố. Bỗng lúc đang trong cơn thoải mái hắn sực nhớ ra, hình như hắn quên gì đấy, quên một thứ cực kì quan trong.... lúc này bỗng một tia sét đánh ngang qua...
“ Chết... Thằng Đen đâu? “
Thình thịch.. tiếng tim hắn bỗng nhiên đập mạnh, sao hắn lại quên được, thằng quỷ ấy!! Nó đâu rồi?
Alex vội chạy xuống nhà hỏi mọi người, hắn lại vò đầu bứt tóc.. sáng nay đã không thấy nó, nguyên bản chỉ nghỉ nó lại đi tìm chỗ nào ngáy ngủ, nào ngờ bản thân là chủ nhân lại quên luôn sự tồn tại của nó?
Thế là Alex lại bắt một chuyến xe bay về nhà, thân thể hắn ướt đẫm mồ hôi, hắn lo đến mức nét mặt tái đi trông thấy.
Tại căn nhà cũ...
Rầm!!!
Cánh cửa sắt cũ kĩ bị Alex đá rập xuống, hắn liên tục hô to chỉ mong tìm thấy nó nhưng đáp lại hắn vẫn là khoảng không gian tĩnh mịch, hắn bắt đầu lục lọi khắp nơi, căn nhà của hắn rất nhỏ, lại dọn đi rất nhiều đồ đạc nên bây giờ trông rất trống trãi, hắn chỉ mất chục phút để tìm kiếm toàn bộ, nhưng lại không tìm thấy, hắn lại tìm kiếm một lần nữa, cứ như thế đã hơn ba lần hắn cứ lục lọi mọi nơi, mọi ngóc ngách trong nhà đều không tìm ra Đen.
Hắc tuyến chảy xuống nơi gương mặt tái mét, hắn thật sự là muốn đấm mình một cái, bỗng nhiên lúc này hắn sực nhớ ra một kẻ.
“ Này Kiếm, Kiếm!! Ngươi có ở đó không? “ Alex hỏi thầm trong tâm trí, giọng điệu hết sức vội vàng, hấp tấp.
“ Chuyện? “ Kiếm ngay khắc đáp
“ Ngươi biết cách để tìm ra sủng thú của mình chứ? “ Alex ngay khắc hỏi, giọng điệu đầy trực chờ.
“ Sủng vật cùng chủ luôn có một sợi dây liên kết tinh thần, ngươi tập trung niệm thần vào sẽ tìm ra vị trí của đối phương thôi “ Kiếm nói...
Sau cùng Alex nghe theo lời Kiếm, hắn ngồi xuống sàn nhà, nhắm mắt quang tưởng, mọi thứ thuyền tuý của tinh thần đều đổ dồn vào một sinh vật, đó chính là Đen. Trên tay phải của cậu, một cái đồ án hình con rồng chín đầu hiện lên. Nguồn ma lực bỗng chốc tràn ra, nó nhanh chóng hoà tan trong không khí, lan toả ra với tốc độ chóng mặt. m.. m.... m... đều bị ma khí này bao quanh.
Trong tinh thần Alex, hắn đã đi qua m nhưng tất cả đều phủ một màu đen kín mít, thấm đẫm sương khói.
Tìm thấy rồi!!!
Như một tia sáng loé qua, Alex ngay khắc nhận ra, một cái chấm xanh lập loè đang ẩn hiện trong làn khói sương đen bao phủ.
Hắn liền liên thông đến thực tại... vị trí chấm xanh này hẳn là của Đen, nơi nó đang đứng chính là:...
“ Bãi rác công nghệ!!! “
Alex bừng tỉnh, hắn phóng nhanh ra ngoài, một thân chạy như trối chết, chẳng mấy chốc nơi hắn đến.
- Bãi rác công nghệ -. Những dòng chữ in đậm trên tấm biển rỉ sét.
Alex bước vội vào nơi đây, xuyên qua những tấm hàng rào sắt bao bọc. Alex mở to nhìn từng đống từng đống phế liệu chất cao như núi, vững chãi như những quả đồi.
Alex vừa bước vội vừa hô to tìm kiếm, nhưng hắn tìm mãi tìm mãi chẳng thấy Đen, chưa bỏ cuộc hắn lại tiếp tục tìm, nơi đây rộng như vậy, lại nhiều góc khuất, chắc chắn là nó đang rúc đầu ngủ ở đâu đấy, hắn tự nhủ là như vậy.
Tìm kiếm....
Tìm kiếm.....
Tìm kiếm.....
Chưa một phút giây nào hắn nghỉ ngơi, tiếng trôi qua. Ánh mặt trời đã chiếu tới đỉnh đầu, hắn lúc này vẫn chưa tìm ra. Trong suốt thời gian ấy mẹ với hai em cũng liên tục gọi điện hỏi tình hình nhưng hắn đang rất vội nên chỉ nói là chưa tìm thấy.
Alex ngồi trên một chiếc hộp sắt, thân người hắn lấm lem, bụi bẩn dính đầy áo, dù là áo đen nhưng thấy rất rõ ràng những vết nhơ nhớt bám đầy.
Phải rồi!! Bỗng lúc này một suy nghĩ loé lên trong đầu Alex, hăn lại tiếp tục ngồi xuống đất, thông qua tinh thần bắt đầu dò xét lần nữa, hắn không phải các siêu năng giả có tinh thần lực nên bản thân hắn khi tiến vào tinh thần thức thật sự rất gian nan, tinh thần hắn khi tiến nhập vào lần trước đã khiến đầu óc hắn vô cùng mệt mỏi, lần này lại tiến hành lần nữa đúng là có chút quá tải.
Rất nhanh Alex lại tìm ra đốm sáng mấp máy, sau khi tỉnh, hắn liền phi thân đến nơi ấy nhưng đáp lại sự kì vọng của hắn, mặt đất nơi đây trống trơn, đến cả rác cũng không có.
Alex có chút phát khùng quay sang chửi thầm Kiếm.
“ Này!! Cái cách lởm của ngươi là muốn troll ta? “ Alex gàn giọng hỏi.
“Ta không rảnh, nếu ngươi không thấy thì có khả năng nó đã tới dị giới” Kiếm đáp lại.
“ Dị giới??? Lại cái cứt gì nữa đây? “ Alex có chút bực bội, đầu óc hắn có chút rối bời, lại chui đâu ra cái dị giới nữa vậy?
“Cái này nói ra rất phức tạp, sau này tiếp xúc nhiều thì ngươi sẽ biết nó là gì, ngắn gọn thì nó cũng na ná cái gì mà di tích của các ngươi, đều là thế giới ở một khoảng không gian khác“ Kiếm vẫn bình giọng giải thích.
“ Vậy giờ phải làm sao? “ Alex hỏi
“ Đợi!! “ Kiếm trả lời
............... Thế là Alex ngồi đợi............
Thấm thoát thời gian trôi rất nhanh....
tiếng.... tiếng.... tiếng trôi qua.....
Alex không thèm ăn trưa, hắn vẫn tiếp tục ngồi đợi.
tiếng.... tiếng.... tiếng.... tiếng....
Trời đã vào chiều tôi... :’ chiều
Alex vẫn ngồi đó, hắn vẫn tiếp tục đợi. Bụng đã bắt đầu rống lên vì đói.
Lúc này, tại nơi Alex đang chăm chú nhìn, dị biến bắt đầu xảy ra, những làn phong nhận tại nơi ấy bỗng nhiên xoáy mạnh, phong vân bắt đầu nổi lên, sắc trời chặp tối bỗng tối hẳn lại, mây đen dần keo đến. Trên trời, những mảnh thời vụ bắt đầu bạo động, sấm chớp điên cuồng.
ĐOÀNG!!!!! Một tia sét kinh hoàng đáng xuống, Alex rất nhanh phản ứng bật khiên nhảy ra sau, may mắn thoát một kiếp.
Tia sét này đánh xuống... đúng ngay nơi Đen mất tích, không khí xung quanh bỗng chốc nóng lên điên cuồng, một vết nứt không gian bỗng xuất hiện, le lói ra.... một sinh vật lừng lững, cao lớn, bóng ma của nó lập lừng hiện lên đầy kinh hoàng. Một con quái vật có chín cái đầu, đôi cánh nó cao lớn vẫy vũng trong không khí, âm ma khí tức toả ra xung quanh, khiến thân thể Alex điêu đứng, thần hồn đảo lộn, hắn triệt để hoảng sợ loại khí tức này, tim hắn như bị nghẹn lại khó thở, loại khí tức này rất giống sát khí của Kiếm, thứ mà không chỉ hắn kể cả là Chiến Vương cấp cũng chưa chắc đỡ được.
Phù... một luồng khí khác từ trong cơ thể Alex bao phủ lại bản thể của hắn, khiến nội tâm hắn ngừng run sợ. Phải, đó là khí tức của Kiếm, khi tức đang bao Alex lại bên trong.