Cuồng Tế Vô Song

chương 490: oan gia ngõ hẹp!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thấy Tư Đồ Hạo Đông xuất hiện, Trương Thiên không cần nghĩ cũng biết người bên cạnh là Tư Đồ Kiếm.

Không ngờ đến nhất bọn họ chính là người của doanh trại Huyết Lang!

“Ôi, là ông ta?” Trương Thiên hạ giọng hừ cười.

Viên Quỳ và ông già Viên đều kinh ngạc nhìn Trương Thiên.

Ông già Viên lạnh giọng hỏi: “Con nhận ra sao?”

Viên Quỳ cũng hỏi: "Lão đại, anh từng gặp hai người này sao? Đây là trung uy Tư Đồ Kiếm, bây giờ rất nhiều người nói ông ta chính là người kế vị thay cho ông già, chủ yếu do doanh trại Huyết Lang bây giờ đang phồng thịnh!

Trương Thiên gật đầu nói: “Việc này anh cũng nghe loáng thoáng rồi!”

“Huống hồ hôm qua anh đã đánh nhau với con trai ông ta, ấn tượng rất sâu sắc…”

Viên Quỳ nghi hoặc suy đoán: “Lão đại, anh nói đến người đàn ông trẻ tuổi đứng cạnh ông ta?”

“Đó chính là con trai ông ta, tên là Tư Đồ Hạo Đông, người này tuổi không lớn nhưng thực lực đa đạt cảnh giới Siêu Thần, cũng là một thế lực mới trong doanh trại.

Trương Thiên hừ cười: “Đúng vậy, chính là anh ta!”

“Đó chính là sức mạnh của doanh trại Huyết Lang? Doanh trại Thần Long lại thua cho loại người này, Viên Quỳ ông có thấy xấu hổ không?”

Trương Thiên không bình luận gì về tính cách của Tư Đồ Hạo Đông, người này độc đoán, vô kỷ luật, hôm qua anh vừa mới dạy dỗ một trận, không ngờ hôm nay lại gặp mặt.

Viên Quỳ: “Ngạch…”

Lạc Hồng và Lưu Mâu cảm khái: “Lão đại lại nhận ra Tư Đồ Hạo Đông sao?”

Trương Thiên cũng nhìn về phía Tư Đồ Hạo Đông, khó trach sao đám người này lại khoác lác trước mặt Chu Thành Hạo, trong thế hệ trẻ không ai đánh lại anh ta, ngay cả Viên Quỳ cũng bị chèn ép sao?

Trương Thiên thật sự nhịn người này không nổi, lạnh giọng nói: “Hôm qua anh ta cùng hai cấp dưới đắc tội với tôi!”

“Tuy nhiên, một người bị tôi chặt mất tay, người còn lại cũng mất chân, tôi nể mặt anh ta là người của nhà họ Tư Đồ nên mới miễn cưỡng bỏ qua…”

“Không ngờ hôm nay lại đụng mặt!”

Ông già Viên ở bên cạnh nghe Trương Thiên nói vậy thì hừ cười: “Còn có chuyện như vậy sao?”

Bọn Viên Quỳ cảm thán: “Trời ạ, lão đại anh vẫn mạnh mẽ quá… Chơi cả người của doanh trại Huyết Lang!”

Lưu Mâu khó chấp nhận được: “Lão đại, vẫn là anh đủ tàn nhẫn, khiến hai người của doanh trại Huyết Lang tàn phế, xem ra không hề sợ đắc tội nhà họ Tư Đồ.

Lạc Hồng cười quỷ dị: “Em thích sự tàn nhẫn của anh!”

Trương Thiên cười lạnh rồi nói: “Anh mà sợ nhà bọn họ sao? Muốn sợ thì phải là bọn họ sợ anh!”

“Huống hồ gì là do anh ta đắc tội anh trước, anh chỉ là đáp trả lại mà thôi…”

Ông già Viên không những không giận mà còn lấy làm mừng, người của doanh trại Huyết Lang cần phải được dạy dỗ.

Tư Đồ Kiếm dẫn người đi về phía sân khấu, nhất định là muốn chào hỏi ông tổng Viên: “Ông tổng Viên, nhân viên doanh trại Huyết Lang chúng tôi đến rồi!”

Phía sau, đứng đầu là Tư Đồ Hạo Đông cũng cùng chào ông già Viên: “Ông tổng Viên khỏe!”

Bây giờ vẫn là thiên hạ của ông tổng Viên, không ai dám không tôn trọng cả.

Ông già Viên cười cười gật đầu: “Tốt!”

“Tư Đồ Kiếm, hôm nay đã đưa những người tinh nhuệ của doanh trại Huyết Lang các cậu đến sao? Tôi thấy con trai cậu trong số đó, cậu ta tính ra chiến đấu sao?”

Tư Đồ Kiếm cười cười nói: “Ông tổng Viên, ông đã nói cuộc thi này phải đưa những người mạnh nhất đến mà, con trai kia của tôi quả thật có chút tiếng tăm ở doanh trại Huyết Lang chúng tôi, vì vậy đương nhiên phải bảo nó ra mắt ông tổng!”

Bây giờ danh tiếng của Tư Đồ Hạo Đông quả thật không tồi, bởi vì anh ta có thể phá được kỷ lục trước kia của doanh trại Thần Long.

Tư Đồ Kiếm đây là có ý khoe khoang!

Tư Đồ Hạo Đông cũng tới nói lời tham vọng: “Bố, ông tổng Viên, con nhất định sẽ dốc hết sức, đem đến trạng thái tốt nhất cho mọi người, giành lấy vị trí số một cho doanh trại Huyết Lang!”

Tư Đồ Kiếm cười ồ lên: “Được được, con cứ phát huy như bình thường là được!”

Đây là có ý con đã là số một, bình thường cũng đủ để chèn ép, hoàn toàn không để ý đến doanh trại Thần Long mà ông tổng Viên xem trọng.

Ông tổng Viên cũng không để yên cho người khác khiêu khích, ông cân nhắc nói: “Ôi ôi, Tư Đồ Hạo Đông quả thật không tệ, có không gian phát triển…”

“Tôi nghe nói hôm qua cậu và cháu rùa Trương Thiên của tôi đã giao lưu với nhau à?”

Cháu rùa?

Viên Quỳ: “…”

Trương Thiên: “…”

Lạc Hồng, Lưu Mâu và đám đội viên già ông Trùng: “…”

Đây chính là Long Hồn của doanh trại Thần Long đó, lại bị nói thành cháu rùa.

May mà họ không ăn cơm, nếu không hạt gạo cũng có thể phun ra đạn.

Tư Đồ Kiếm và Tư Đồ Hạo Đông nghe thấy cái tên Trương Thiên thì lập tức đen mặt, chuyện hôm qua Trương Thiên đã khiến bọn họ chết lặng.

Thế nhưng chuyện này lại không thể truy cứu, bằng không thì chính là Tư Đồ Hạo Đông mưu hại Trương Thiên…

Ngày hô qua Tư Đồ Kiếm đã nói với Tư Đồ Hạo Đông, ngoại trừ có ông tổng Viên chống lưng, những người khác đều không xem trọng trương thiên, truyền kỳ về anh sớm muộn cũng biến mất.

Ông ta nói Tư Đồ Hạo Đông hãy chịu đựng bài kiểm tra, anh ta sẽ sớm được thăng chức thôi.

Tư Đồ Hạo Đông nuốt cục tức vào rồi nói: “Ông tổng Viên, hôm qua tôi quả thực có chút hiểu lầm với Trương Thiên.

Ông già Viên cười gằn: “Là hiểu lầm gì vậy?”

Tư Đồ Kiếm cười rồi nói: “Chỉ là mấy đứa trẻ sung mãn va chạm thôi… Chuyện nhỏ!”

“Ồ? Va chạm nhỏ?” Ông già Viên không chịu bỏ qua: “Tôi nghe nói cậu ta chặt đứt tay chân của người doanh trại Huyết Lang các cậu, đang định phê bình cậu ta có chuyện này hay không?”

“Nhưng mà các cậu đều nói là va chạm nhỏ, vậy thì tôi sẽ không truy cứu nữa!”

Tư Đồ Hạo Đông và Tư Đồ Kiếm gật đầu nói: “Va chạm nhỏ!”

Ông già Viên cũng gật đầu: “Hôm nay Trương Thiên cũng ở trong đây, nếu có va chạm gì, tôi hi vọng lát nữa hai cậu có thể giải quyết lần nữa trong cuộc thi…”

Ông ta quay đầu nhìn về phía Trương Thiên rồi cười nói: “Đúng không, Trương Thiên?”

Đám người Viên Quỳ khôn ngoan né sang một bên!

Lông mày Tư Đồ Hạo Đông lập tức nhăn lại, thuận theo ánh mắt của mọi người thấy được Trương Thiên.

Giờ phút này, Trương Thiên đang đứng một cách tùy ý, căn bản không hề có uy nghiêm xứng với hàm vị, thế như ánh mắt của Tư Đồ Hạo Đông lại vô cùng u oán, trong lòng anh ta vẫn vô cùng tức giận với Trương Thiên, thế nhưng đồng thời anh cũng lo lắng về thực lực của Trương Thiên: “Anh ấy cũng tham gia sao?”

Trong lòng Tư Đồ Kiếm không dễ chịu, hôm nay bọn họ chuẩn bị lên mặt với doanh trại Thần Long, thế nhưng không ngờ nhân vật truyền kỳ này lại xuất hiện, hơn nữa cũng muốn tha gia.

Tư Đồ Kiếm vốn muốn thừa dịp cuộc thi này để củng cố địa vị cho doanh trại Huyết Lang, thế nhưng Trương Thiên rất có thể sẽ đem lại bất ngờ.

Tư Đồ Kiếm âm dương quái khí nói: “Ồ? Lần này chúng tôi phải thi đấu với Long Hồn sao?”.

Truyện Chữ Hay