Nghe thấy Trương Thiên nói hiệu Thần của mình, đám người Tư Đồ Hạo Đông đã có chút choáng váng.
Đặc biệt nghe thấy số hiệu là chữ ‘Thần’ mở đầu!
Tư Đồ Hạo Đông và hai tên thuộc hạ thật là bị đánh một cái.
Người đàn ông lông mày rậm nhướng mày: “Sao lại có chuyện đó? Là số hiệu chữ ‘Thần’? Là hắn sao?”
Người đàn ông miệng rộng nuốt một ngụm nước miếng, hai mắt trợn tròn: “Cái này… tôi không lầm đấy chứ?”
Trong lòng Tư Đồ Hạo Đông cũng tràn đầy hoảng loạn, vẻ kiêu ngạo vừa rồi đã phai nhạt đi một nửa, đổi lại là vẻ mặt đầy thất thần.
Anh ta lắc đầu rất mạnh: “Không thể nào, tuyệt đối không thể, câu chuyện đã từng xảy ra của Trương Thiên mày rất huy hoàng, nhưng mày sớm đã không còn là người trong quân doanh, tao còn nghe nói mày đã rời khỏi Thần Long doanh rồi, mày đã không còn số hiệu nữa!
“Mày đang gạt người!”
Biểu hiện của đám người Tư Đồ Hạo Đông đều trong tình cảnh thất thố.
Châu Nhu Nhu gãi đầu, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, cho dù đại ca Trương Thiên nói ra một cái danh hiệu, bọn họ sao lại thây đổi như vậy?
Thật ra Châu Du Du không biết lai lịch số hiệu chữ ‘Thần’ ở đầu này!
Đây không hề đại diện cho xuất của Thần Long doanh.
Quy định trong doanh trại là nhân viên bình thường chỉ có số hiệu là chữ, còn về chữ ở trước số đó chính là tương đương với phong hiệu!
Mà trong tất cả phong hiệu thì chữ ‘Thần’ là vinh dự cao quý nhất.
Tương đương với ý nghĩ phong Thần!
Phải biết trong doanh trại không hề chỉ một trận chiến liền có thể được phong Thần, mỗi một người được phong Thần đều phải trải qua nhiều lần gọt giũa, cống hiến phải đạt đến bước cứu giúp muôn dân của Viêm Hạ mới có thể…
Từ khi Viêm Hạ phát triển đến nay chỉ có cường giả được phong hiệu chữ ‘Thần’, số còn lại rất ít!
Hiện giờ Trương Thiên nói ra số hiệu của anh, mang theo một chữ Thần là đã đủ dọa người rồi.
Tư Đồ Hạo Đông bọn họ có thể không khiếp sợ sao?
“Thần – ?”
“Hắn ta thật sự là Thần – ?”
Hai tên đàn ông lông mày rậm và miệng rộng bắt đầu không ngừng lẩm bẩm.
Tư Đồ Hạo Đông vẫn giữ thái độ phủ nhận, đã rời khỏi hàng ngũ trong Thần Long doanh thì không thể có hàm vị và số hiệu được.
Anh ta thậm chí còn cười: “Cứ giả bộ đi, chém gió ác vào, mày đang hù dọa ai đấy?”
“Hắn ta không thể còn số hiệu, hắn ta đã sớm mất quyền lực rồi, hiện giờ chẳng qua chỉ là một người bình thường.
Hai người chúng mày đừng để hắn ta hù dạo.
Xông lên cùng tao, chúng ta phải lấy lại điện thoại!”
Hai tên đàn ông lông mày rậm và miệng rộng hiện giờ nghe thấy tiếng gào thét của Từ Đồ Hạo Đông, phản ứng rõ ràng đã chậm nửa nhịp…
Trương Thiên khẽ cười: “Nếu mày không tin thì mày có thể tra xem!”
“Nhưng tao muốn cảnh cáo mày, cơ hội tao cho Tư Đồ Hạo Đông mày đã đủ nhiều rồi, dựa vào hành động dám ra tay vừa nãy của các người, tao có quyền lấy xuống toàn bộ những gì ở trên vai các người…”
“Tao khuyên các người hãy suy nghĩ kĩ trước khi ra tay, đặc biệt là Tư Đồ Hạo Đông mày, nếu mày rời khỏi Nhu Nhu thì sẽ ảnh hưởng tiêu cực một chút đến nhà họ Châu, tao cũng sẽ cân nhắc để mày làm một cư dân thành phố lương thiện bình thường!”
Nếu như tất cả những điều này Trương Thiên chỉ đang khoác lác, đám người Tư Đồ Hạo Đông cũng sẽ không chịu ảnh hưởng gì.
Nếu như điều Trương Thiên nói là thật thì người có phong hiệu chữ Thần, hàng vị tuyệt đối sẽ không thấp như bọn chúng, vậy thì những gì Trương Thiên nói đều trở thành sự thật.
Sau khi được nhắc nhở một lần nữa, tên đàn ông lông mày rậm và tên miệng rộng kia đã sợ rồi.
Sắc mặt Tư Đồ Hạo Đông cũng trở nên khó coi hơn…
Trương Thiên hoàn toàn dập tắt, để bọn họ vào trong mắt: “Tư Đồ Hạo Phong, mày quyết định thế nào thì Trương Thiên tao nhất định sẽ cung phụng mày đến cùng, tao hy vọng mày sẽ là người thông minh!”
“Chuyện đối đãi với nhà họ Châu, mày phải cố mà nghĩ rõ ràng.”
Lời vừa dứt, Trương Thiên xoay người dẫn Châu Nhu Nhu lên xe.
Tư Đồ Hạo Đông bọn họ vẫn đứng nguyên tại chỗ!
Lần này Tư Đồ Hạo Đông không động thủ nữa.
Tên đàn ông lông mày rậm nhìn hai người Trương Thiên lên xe rời đi, nhẹ giọng gọi Tư Đồ Hạo Đông: “Lão đại, rốt cuộc Trương Thiên là người thế nào mà hắn có phong thần chiến hạo?”
Tên đàn ông miệng rộng: “Em thấy hắn hình như không nói dối đâu, hơn nữa sức mạnh của hắn cao như vậy, thật sự là người trong doanh trại sao?”
“Có cần chúng em đi điều tra không?”
“Đúng đó, ngộ nhỡ hắn lừa chúng ta!”
Tư Đồ Hạo Đông nghiến răng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chiếc xe Trương Thiên rời đi, vội vàng lấy điện thoại ra từ túi quần.
Điều này liên quan đến chuyện anh ta xử lý nhà họ Châu thế nào, thân phận của Trương Thiên anh ta nhất định sẽ điều tra rõ ràng.
Tư Đồ Hạo Đông vừa nhấn số gọi điện, vừa nhắc mãi: “Hừ, Trương Thiên, tốt nhất mày không lừa tao, nếu không thì Tư Đồ Hạo Đông tao nhất định sẽ không buông tha cho mày.”
Đầu dây điện thoại bên kia được kết nối, là một tên trợ lý dân sự của Tư Đồ Hạo Đông.
Tư Đồ Hạo Đông lên tiếng trước, nghiêm giọng nói: “Giúp tôi tra một số hiệu: Thần – , tên: Trương Thiên!”
Đầu dây bên kia hình như ngập ngừng một chút, hỏi lại một lần nữa.
Chỉ thấy Tư Đồ Hạo Đông tức giận hét lớn: “Đúng, chính là Thần – , tra cho tôi!”
Hai tên lông mày rậm và tên miệng to chịu đựng cơn đau đứt lìa tay lìa chân, cau mày chờ đợi…
Khoảnh khắc tiếp theo, Tư Đồ Hạo Đông nhíu mày hét lên: “Cái gì? Trong doanh trại chúng ta không thể tra xét thông tin? Tuyệt mật?
Dĩ nhiên là hàng vị này của Tư Đồ Hạo Đông cũng không có quyền hạn tra xét.
Nhưng đây là thông tin của cường giả phong hiệu cấp thần, mọi người gần như cũng có thể hiểu…
Nhưng nói như vậy, số hiệu này thật sự tồn tại?
Cả người Tư Đồ Hạo Đông cảm thấy không hề ổn, chỉ có tức giận và tức giận!
Nghĩ một chút, Tư Đồ Hạo Đông lại nhấn một số điện thoại khác, đó là số điện thoại thuộc hạ của ông bố Tư Đồ Kiếm của anh ta.
Nếu nói người bình thường không tra được, vậy thì quyền hạn của Tư Đồ Kiếm chắc chắn đủ, ông là người mạnh nhất trong các phó tướng.
Điện thoại được kết nối, Tư Đồ Hạo Đông hỏi: “Chú Phong, cháu muốn điều tra một người!”
Bên kia chú Phong trả lời: “Cậu chủ à, cậu muốn điều tra ai?”
Tư Đồ Hạo Đông tường thuật lại một lần toàn bộ thông tin mà Trương Thiên nói.
Tách tách!
Tiếng gõ bàn phím lách tách truyền tới từ đầu bên kia của người được gọi là chú Phong.
Lại qua một lúc lâu, chú Phong đầu dây bên kia không có âm thanh.
Thấy thời gian trôi đi mà không thấy hồi âm, Tư Đồ Hạo Đông sốt ruột hỏi: “Chú Phong, chú sao thế? Theo số liệu thì có tra ra không?”
Chú Phong lập tức hỏi vặn lại một câu, vô cùng nặng nề: “Cậu chủ, cậu đắc tội với người ta à?”
Tư Đồ Hạo Đông nhướng mày, ngay cả giọng điệu của chú Phong cũng thay đổi? Chẳng lẽ thân phận của Trương Thiên…
“Có chút hơi quá, sao thế, là người của doanh trại chúng ta à?”
Chú Phong thở dài một hơi, có chút gấp gáp nói: “Cậu chủ, cậu nhất định phải cố gắng tránh làm gì quá đáng với anh ta.
Người này không nên đắc tội, hơn nữa anh ta rất được coi trọng…”
“Cái gì…?” Lông mày Tư Đồ Hạo Đông nhíu lại càng sâu hơn, khuôn mặt vô cùng đau khổ: “Trương Thiên hắn ta thật sự là người trong doanh trại!”
Tư Đồ Hạo Đông hỏi: “Không phải hắn ta đã bị gạch tên khỏi Thần Long doanh rồi ư? Sao lại thành như vậy?”
Chú Phong trầm giọng nói: “Cậu chủ, anh ấy không hề bị gạch tên!”
Tư Đồ Hạo Đông nghĩ mà không hiểu, mình ở trước mặt Trương Thiên không hề có một chút vượt trội nào.
So về vũ lực đã thua hắn, nếu so cả hàng vị cũng thua hắn sao?
Lẽ nào nếu thật sự như Trương Thiên nói, Tư Đồ Hạo Đông mình đắc tội hắn rồi?”
“Sao có thể chứ, tôi là cháu trai của Tư Đồ Kiếm, tôi chính là Tư Đồ Hạo Đông, thân phận của tôi không thể thấp hơn hắn!”
Đây là một kết quả không thể chấp nhận nổi, hắn ta quả thật là người ưu tú nhất đứng trên vạn người!
Chú Phong vội vàng an ủi: “Cậu chủ, cậu đừng kích động, người này không thể đắc tội…”
“Cậu chủ, ngày trước không phải cậu đã từng hỏi Tần Trăn nhà họ Tần bị một người bí mật đi đến tận nhà họ Tần đòi mạng đúng không? Chính là anh ta đấy!”
Chuyện của Tần Trăn không hề công khai ra ngoài, thậm chí còn là tin tức bị bịt kín, chẳng qua mấy bè phái nhỏ như tầng lớp cao cấp vẫn biết.
Nhưng với thân phận của Tư Đồ Hạo Đông cũng không thể biết, anh ta luôn tì mò, thân phận Tần Quảng Nghĩa nhà họ Tần cao như thế, vậy mà cháu trai mình lại bị người ta gϊếŧ ngay tại nhà, vậy rốt cuộc là người này khủng khiếp thế nào!
Nhưng hiện giờ chú Phong lại không nói cho anh ta biết…
“Chú Phong, chú nói là Trương Thiên?” Tư Đồ Hạo Phong hỏi văn lại, gương mặt giống như ăn phải phân chó!
Chú Phong không hề do dự đáp lại: “Đúng, chính là anh ta, vì vậy cậu chủ à, cháu đừng làm ẩu làm càn với anh ta.”
Đã gϊếŧ Tần Trăn còn có thể ung dung tự tại ở kinh đô.
Tư Đồ Hạo Đông cắn răng hỏi câu cuối cùng: “Vậy thân phận Thần – của hắn rốt cuộc là?”.