Cuồng Tế Vô Song

chương 395: đổ oan chi phái di âm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chỗ ngồi của Mộ Ảnh môn, Nam Cung Xuyên không nhúc nhích, Nam Cung Chính cũng đó!

Nhưng người ở ghế chủ vị lại không…

Không sai, người bay từ Mộ Ảnh môn xuống chính là Gia Cát Khải.

Trong nháy mắt bóng người Gia Cát Khải đã đứng trên võ đài, tốc độ này quá nhanh.

Lông mày Trương Thiên nhíu lại: “Có chút thú vị!”

Cho dù là Nam Cung Xuyên hay là Nam Cung Chính, thực lực của hai người họ cũng chỉ là siêu Thần Cấp cường giả, Trương Thiên gϊếŧ họ là hoàn toàn chắc chắn…

Trước mắt thì thực lực của Gia Cát Khải vẫn là ẩn số, nhưng với tốc độ vừa nãy của anh ta, anh có thể kết luận là không tầm thường!

“Cũng là một cường giả tu luyện luyện hóa sao? Tôi thật sự rất tò mò người dùng vật này tu luyện, sẽ có thực lực ra sao…” Trương Thiên thầm nghĩ trong đầu.

Nhân viên cuộc thi đánh giá Gia Cát Khải, truy hỏi: “Môn chủ Gia Cát Khải, ngài.

.

.

Xuất chiến?”

Gia Cát Khải quay lại: “Có vấn đề gì sao?”

Người thi đấu phải từ bốn mươi tuổi trở xuống, khuôn mặt Gia Cát Khải thần bí, rất khó để nhìn ra tuổi tác…

“Đợi chút, chúng tôi kiểm tra lại.” Nhân viên cuộc thi nhanh chóng đo lường tuổi tác của Gia Cát Khải.

Phía dưới, đều là tiếng thảo luận.

“Cái gì? Môn chủ của Mộ Ảnh môn xuất chiến?”

“Lại là một người quan trọng xuất chiến sao?”

“Mẹ ơi, xem ra họ cảm thấy hai anh em Nam Cung Xuyên không đủ thực lực, vì thế nên môn chủ mới phải xuất chiến.”

“Lẽ nào thực lực của môn chủ này đã trên siêu Thần Cấp cảnh giới?”

“Chậc chậc, vì Hào Long lệnh họ cũng thật sự liều mạng…”

“Trên siêu Thần Cấp cường giả? Vậy thì là cảnh giới Hư Không rồi, hôm nay chúng ta sẽ không được nhìn hai cường giả cảnh giới Hư Không tranh giành Hào Long lệnh chứ?”

“Oa, có thể quan sát cuộc chiến mạnh như vậy, đời này chết cũng không tiếc.”

“Nhưng tuổi tác của môn chủ này có thể từ bốn mươi tuổi trở xuống sao?”

“Cũng không thể phá hỏng quy tắc, nếu không sẽ không công bằng với người đjep phái Di Âm…”

Nhân viên cuộc thi cũng trở về đúng lúc.

Hai người châu đầu ghé tai nói một lúc, nhân viên chủ trì trên võ đài nói: “Tiếp tục thi đấu!”

“Người thắng cuối cùng trong cuộc thi đấu Hào Long lệnh, có thể lấy được Hào Long lệnh, trở thành tông môn đứng đầu Cửu Châu, ra lệnh cho toàn Cửu Châu!”

Bầu không khí bị nhân viên cuộc thi làm sôi động lên, khiến lòng mọi người trong sân trở lên chấn động.

“Trận đấu cuối cùng sắp bắt đầu.”

“Thật không nghĩ tới môn chủ Mộ Ảnh môn là cường giả từ bốn mươi tuổi trở xuống.”

“Đây là chỗ mấu chốt quyết định thắng bại, đến cùng là Mộ Ảnh môn hay là phái Di Âm sẽ thắng đây?”

“Tôi đương nhiên là nghiêng về phía Mộ Ảnh môn, dù sao thì phái Di Âm đều là phụ nữ, âm khí có phải quá nặng rồi không…”

“Ngược lại tôi rất xem trọng phái Di Âm, nếu nói về thực lực, cường giả phái Di Âm có thực lực không tầm thường.”

“…”

Các đệ tử của phái Di Âm đang mở hội cầu nguyện!

Đại trưởng lão trầm giọng: “Thật hy vọng tiểu Nhân có thể thắng…”

Nhị trưởng lão: “Cung chủ, ngài biết thực lực của môn chủ Mộ Ảnh không? Tiểu Nhân có cơ hội không?”

Cung chủ Sơ Âm lắc đầu: “Không biết, nhưng…”

Trong đầu của cô ta nhớ lại lời tự nhủ của mình trước khi Trương Thiên lên đài ‘Nhất sẽ lấy được!’, thật sự tự tin như vậy sao?

Lẽ nào anh ấy thật sự có thể giúp phái Di Âm lấy được Hào Long lệnh?

Đây là điều cung chủ không nghĩ tới…

Cung chủ Sơ Âm nhìn về phía Trương Thiên, dưới khăn che mặt cô ta lộ ra nụ cười tràn đầy ý xuân lần thứ hai!

Trong sân, hai vị cường giả đứng thẳng không động, ánh mắt của hai người chạm vào nhau.

Một là Gia Cát Khải mặc áo đen dài, một là ‘Thượng Sơ Nhân’ mặc áo trắng tung bay.

Ánh mắt Gia Cát Khải lạnh lẽo, nhìn về phía Trương Thiên nói câu tiếp theo: “Thực sự khiến tôi kinh ngạc, cô lại là một người phụ nữ.”

“Có thể gϊếŧ chết Mạc Trường Nhiên, coi như cô có chút thực lực, nhưng cho dù cô là ai, thì hôm nay tôi sẽ khiến cô để mạng lại!”

“Ồ?” Trương Thiên không nghĩ tới tên Gia Cát Khải này lại có ý thù địch với mình: “Chúng ta làm quen trước đi?”

“Chắc cậu cũng biết Gia Cát Khôn!” Gia Cát Khải quái gở trả lời.

Lúc nãy Gia Cát Khải đã nghi ngờ mấy chiêu thức có chút đàn ông của Trương Thiên, mãi đến khi Trương Thiên nhận ra Mạc Trường Nhiên, ông ta chắc chắn trăm phần trăm thân phận của ‘Thiên Vân’.

Gia Cát Khôn?

Trương Thiên nhíu mày suy nghĩ một chút, chẳng trách nghe tên Gia Cát Khải lại quen thuộc như vậy, hóa ra là có liên quan đến Gia Cát Khôn?

Lần trước thi đấu ở khu vực phía Nam, Trương Thiên lấy thân phận Thiên Vân phế một người tên là Gia Cát Khôn, lúc đó đã phế một chân của Gia Cát Khôn, phế bỏ con đường tu luyện của anh ta.

Lúc đó anh ngi ngờ sau lưng Gia Cát Khôn là Xích Tử, hủy tu vi của anh ta là vì muốn dụ Xích Tử ra.

Không nghĩ tới hôm nay kẻ thù đã tìm đến rồi.

Trương Thiên dùng giọng nữ lạnh lùng nói: “Ha ha, anh muốn đến báo thù sao?”

Trương Thiên cũng không nghĩ tới, dùng thân phận thứ hai mà còn có thể hấp dẫn kẻ thù.

“Hừ, quả nhiên là cậu, kẻ đầu tiên phản bội tổ chức Hừng Đông, Thiên Vân!” Gia Cát Khải lớn tiếng nói.

Hả?

Là người đầu tiên!

Trương Thiên cười: “Xem ra tôi nổi tiếng trong tổ chức Hừng Đông của các người!”

Ánh mắt Gia Cát Khải lạnh lùng: “Đâu chỉ nổi tiếng!”

“Chẳng trách Thiên Vân cô ra vào đều rất thần bí, đến khuôn mặt cũng phải che, hóa ra là là phụ nữ!”

“Ha ha, lại nghi ngờ Thiên Vân là phụ nữ? Nhưng sao tổ chức Hừng Đông của các người có thể đến được đây!” Trương Thiên nhún vai một cái thầm nghĩ.

Gia Cát Khải thở dài một hơi: “Xem ra lời đồn là thật sự, Thiên Vân cô dẫn theo trên dưới Vân Môn trốn về phía Cửu Châu, cũng khó trách chúng ta luôn không tìm được các người, hóa ra là trốn tránh trong phái Di Âm…”

“Thật là một phát hiện bất ngờ, sau khi lấy được Hào Long lệnh, tôi sẽ diệt phái Di Âm của các người đầu tiên!”

Nghe được lời của hai người trong sân, người bên ngoài hoàn toàn nghe không hiểu.

Nhưng Gia Cát Khải nói đến phái Di Âm, đặc biệt là còn tuyên bố muốn tiêu diệt phái Di Âm, khiến mấy vị cung chủ rơi vào nghi hoặc.

“Cung chủ, tuy rằng tôi không nghe rõ Gia Cát Khải và tiểu Nhân nói gì, nhưng hình như tiểu Nhân và anh ta có thù cũ? Còn muốn diệt phái Di Âm chúng ta?” Đại trưởng lão sốt ruột.

Nhị trưởng lão cũng nhíu mày: “Còn là thù sâu oán nặng, trước kia tiểu Nhân có quan hệ với người của Mộ Ảnh môn?”

Mấy sư muội Lam Thư, Tiểu Du đều vội vàng truy hỏi: “Có phải là có hiểu lầm gì không!”

“Không phải sư tỷ Thượng Sơ Nhân vẫn luôn bí mật rèn luyện sao? Sao có thể đắc tội với Mộ Ảnh môn!”

“Cung chủ.

.

.

.

Cung chủ… .”

Vẻ mặt của cung chủ Sơ Âm đen lại, lông mày nhíu lại.

Cô ta cũng rất muốn nói một câu: Tôi cũng không biết!

Cung chủ nhìn Trương Thiên, lông mày để lộ ra hận ý sâu đậm: “Hừ, tôi đã nói tên đàn ông khốn khiếp này, chắc chắn sẽ không mang lại chuyện tốt cho phái Di Âm của chúng ta.”

“Hóa ra là người này mang đến cho phái Di Âm của chúng ta một kẻ thù như Mộ Ảnh môn!”

“Tôi nhất định sẽ không tha thứ cho anh! Hừ!”

Cung chủ giận đến thất thố, một người luôn lạnh lẽo như cô ta, cũng tức đến không chịu được.

Đến tâm trạng của cô gái nhỏ cũng bùng nổ ra.

Một mặt là cảm thấy mình lại bị tên khốn Trương Thiên lừa.

Mặt khác là, vừa nãy mình còn cảm động vì Trương Thiên mặc quần áo nữ, không nghĩ tới nhất định là tên khốn này cố ý khiến người khác tin tưởng là phái Di Âm cử nhân tài đi làm chuyện này.

“Nhất định là như vậy!” Cung chủ thầm nghĩ, lửa giận xông lên đầu: “Từ khi anh ta uy hiếp mình, mình đã biết anh ta không phải người tốt lành gì, mình lại còn tin tưởng anh ta!”

“A…”

Tất cả những thứ này, Trương Thiên không biết, nếu như anh biết thì nhất định sẽ mắng cung chủ.

Ông đây thật sự muốn giành mặt mũi phái Di Âm các người, nên mới cố ý thay quần áo nữ…

Quả thực là chịu nhục, mà còn bị hiểu lầm?

Giờ phút này, Trương Thiên không thèm để ý đến mấy lời ngông cuồng của Gia Cát Khải.

Anh lạnh giọng nói: “Anh cho rằng anh có cơ hội lấy được Hào Long lệnh? Còn muốn tiêu diệt phái Di Âm của tôi?”

“Ha ha, tôi cũng nói cho anh biết, hôm nay Hào Long lệnh chính là của phái Di Âm chúng tôi, hơn nữa người đầu tiên phải diệt chính là Mộ Ảnh môn các người!”

Mặc dù là giọng nữ, nhưng lại rất mạnh mẽ, mười phần ngang ngược!

“Thực sự là buồn cười, một phụ nữ mà cũng dám ăn nói ngông cuồng, đi chết đi!” Ánh mắt Gia Cát Khải nheo lại, vẻ mặt lạnh lùng: “Thuận tiện tôi cũng phải thanh lý môn hộ cho tổ chức Hừng Đông, còn phải báo thù cho em trai tôi!”

Vèo! Gia Cát Khải động…

Trương Thiên lấy hàn kiếm ra, ánh mắt cũng bắt đầu nghiêm túc!.

Truyện Chữ Hay