Chương
“Được rồi, xem như ta quan tâm vô ích đi”.
Tiêu Vũ Hiên cắn một miếng lương khô thật mạnh, lắng nghe âm thanh của trận chiến khốc liệt từ bên kia không ngừng truyền đến.
Hắn ta rất muốn đi xem nhưng lại ngại mặt mũi.
Không biết đã qua bao lâu, Hoa Khởi La cùng Phù Quang cuối cùng đã áp giải tên sát thủ bị điểm huyệt đến trước mặt Cố Thanh Hy.
Hoa Khởi La thở hổn hển nói: “Hy tỷ tỷ, ta đã bắt được người đến đây rồi, kẻ này võ công cao cường, ta và ám vệ của tỷ hai người liên thủ cũng bắt không được hắn ta. Cũng may sau đó có một nhóm người khác đến giúp đỡ cho nên mới bắt được”.
Mọi người nhìn về phía sát thủ áo đen.
Hắn ta không quá lớn tuổi, chỉ khoảng trên dưới hai mươi, dáng người mảnh khảnh, phong thái lạnh lùng, ngay cả khi bị bắt thì tư thế của hắn vẫn thẳng lưng như tùng như trúc.
Đôi mắt hắn không biểu lộ chút biểu cảm nào, hoàn toàn không có thái độ oán hận hay cầu xin tha thứ.
Vóc dáng của hắn rất tốt.
Tiêu Vũ Hiên tấm tắc nói: “Quả thật nhìn không ra, đúng là tuổi trẻ tài cao, để ta xem ngươi còn ra vẻ lang sói được nữa không!”
Nàng đưa tay lột miếng vải đen che mặt hắn, để lộ ra khuôn mặt tuấn tú.
Nhìn thấy bộ dáng của hắn, Hoa Khởi La vô cùng kinh ngạc.
Phù Quang và Tiêu Vũ Hiên cũng kinh hãi.
Đặc biệt là Tiêu Ngọc Hiên, hắn ta biến sắc, khiếp sợ nói: “Diệp Phong, tại sao lại là ngươi…”
Thiếu niên áo đen trầm mặc không đáp.
Cố Thanh Hy liền lên tiếng.
“Hắn không phải Diệp Phong, hắn là Lược Ảnh… trên thân đao kiếm có khắc tên của hắn ta”.
Mọi người đồng loạt nhìn vào thanh kiếm của hắn ta.
Một đao một kiếm có lưỡi cực mỏng sắc, chém sắt như chém bùn, dưới ánh mặt trời còn lộ ra hàn ý cùng sát khí, nếu như bọn họ đoán không sai thì một đao một kiếm này đã nhiễm không ít máu tươi.
Trên đao kiếm đều có khắc chữ Lược Ảnh.
Lược Ảnh…
Tên của hắn ta là Lược Ảnh?
Tốc độ của hắn ta thực sự đáng kinh ngạc, cái tên này quả thật phù hợp với hắn ta.
Tiêu Vũ Hiên vẫn không thể chấp nhận, liền đưa mắt xem xét hắn ta một lần nữa.
“Ngươi thật sự không phải là Diệp Phong sao? Nếu ngươi không phải Diệp Phong thì sao ngươi lại giống hắn ta như vậy? Song sinh? Không phải Sở hoàng Sở hậu chỉ sinh một mình Diệp Phong thôi hay sao, ta chưa từng nghe nói bọn họ có một cặp song sinh”.
Cố Thanh Hy cau mày.
Đây là chuyện mà nàng không ngờ tới.
“Chẳng lẽ Sở hậu sinh đôi mà cũng không biết?”, Cố Thanh Hy nói.
Hoa Khởi La không chút nghĩ ngợi, trực tiếp bác bỏ: “Làm sao có thể, Sở hậu là sản phụ, cho dù có hồ đồ cỡ nào cũng không thể không biết chính mình sinh hạ một hay hai đứa trẻ”.
“Chuyện đó cũng chưa chắc. Lúc đó tình huống nguy cấp, hơn nữa Sở hậu lại khó sinh, mọi việc đều có thể xảy ra”.