Chương
Bọn chúng tạo thành một vòng tròn vây chặt lấy phó tộc trưởng Tư Không ở chính giữa.
Sát khí cuồn cuộn từ Bạch Ngọc tiêu bắn về phía phó tộc trưởng Tư Không, nguồn năng lượng khủng bố khiến cho không ít người có mặt đều phải run sợ.
“Đã bị trọng thương mà còn có thực lực mạnh mẽ như vậy, quả nhiên không hổ là chiến thần, hôm nay ngươi hãy chết đầu tiên đi”.
Phó tộc trưởng Tư Không ngưng tụ nội lực, sương mù đen hóa thành hắc long, tiếng long ngâm như sấm rền lao thẳng về phía Bạch Ngọc tiêu.
Ánh mắt Bạch Cẩm vô cùng lạnh lùng, cũng không biết nàng ta đã làm như thế nào mà một cây gậy băng từ trong cơ thể nàng đã chậm rãi phóng ra rồi bay lên giữa không trung.
Ngay khi cây gậy băng vừa phóng ra thì không khí chung quanh đã lập tức lạnh xuống, những đệ tử Thiên Phần tộc có công lực hơi yếu đều cảm thấy lạnh run, phải ôm chặt lấy thân mình.
Diễn võ trường trở nên mông lung đầy sương trắng, sương trắng càng lúc càng dày đến mức khiến cho bọn họ không nhìn rõ cảnh tượng trước mắt.
“Linh khí lục phẩm”.
Có kẻ nào đó trong đám đông đã hét lên một tiếng, sau đó tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Linh khí lục phẩm, tìm khắp đại lục cũng không có được mấy món. Bạch Cẩm sao có thể cầm trong tay linh khí lục phẩm được?
Linh khí gậy băng vừa xuất ra thì lực băng hàn cực mạnh đã vây chặt hắc long.
Bạch Ngọc tiêu không người thổi mà tự vang lên thanh âm réo rắt.
Đám đệ tử Thiên Phần tộc nghe thấy tiếng tiêu đều ôm đầu rên rỉ rồi lăn lộn trên mặt đất.
…
Hắc Long bị giáp công trái phải, ngay lập tức bị mắc kẹt.
Nét mặt phó tộc trưởng Tư Không trở nên ngưng trọng, ông ta thầm niệm chú ngữ, tiếp tục ngưng tụ nội lực.
Sinh lực của hắc long vốn đã dần cạn kiệt lúc này lại trở nên mạnh mẽ, hắc long càng lúc càng lớn, thân hình nhanh chóng bành trướng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nó lượn ở trên không nhìn xuống mọi người.
Giống như nó sắp nuốt chửng hết toàn bộ mấy người Dạ Mặc Uyên.
Hắc long có chứa tà khí, bất kể ai dính đến tà khí của nó đều trong nháy mắt hóa thành hắc thủy.
Dạ Mặc Uyên và Bạch Cẩm liếc nhìn nhau, bọn họ đồng thời phát lực, muốn đánh bại phó tộc trưởng Tư Không trong một đòn.
Không ngờ vào thời khắc mấu chốt, Dạ Mặc Uyên đột nhiên cảm thấy trái tim đau nhói, máu trong toàn thân dồn dập, thân thể run lên không ngừng, nội lực còn sót lại trong nháy mắt biến mất.
Không có sự tương trợ của Dạ Mặc Uyên, đòn chí mạng của Bạch Cẩm không thể chống lại phó tộc trưởng Tư Không, vì vậy cả hai đều bị hắc long làm trọng thương.
“Phụt…”
“Phụt…”
Cả hai người đều hộc máu và đang hấp hối.
Nếu như không có linh khí lục phẩm che chở thì chỉ sợ bọn họ đã chết thảm.