"Cậu có trả lời được không?”
Lý Bân lập tức cười nói: “Nếu cậu trả lời được, công †y có sáu phòng ban, cậu muốn vào phòng ban nào, tôi sẽ sắp xếp cho cậu vào phòng ban đó. Tuy nhiên, nếu cậu không trả lời được, hoặc trả lời sai thì cậu phải ngoan ngoãn đến bộ phận bảo vệ cho tôi”.
“Được!” Tân Thế Vỹ gật đầu, nói: “Con vật nhỏ trên cổ áo cô gái vừa rồi là một con bướm. Nói chính xác, là bướm mắt cừu”.
“Con bướm?”
Thấy Tân Thế Vỹ trả lời được thật, Lý Bân hơi bối rố Bởi vì ngay cả ông ta cũng không biết trên cổ áo cô gái kia có thêu con bướm hay không. Ông ta chỉ bịa ra câu hỏi ngẫu nhiên để cố tình làm khó Tần Thế Vỹ. Nhưng không ngờ, Tần Thế Vỹ không chỉ trả lời được, mà còn biết chủng loại của con bướm đó. Không chỉ có ông ta, Dương Thủy Phương cũng rất kinh ngạc.
“Gửi tin nhắn đến Phòng Kỹ thuật, bảo họ xem camera”.
Lý Bân nói với Dương Thủy Phương. Dương Thủy Phương lập tức lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho đồng nghiệp ở Phòng Kỹ thuật.
Chẳng mấy chốc, cô ấy nhận được đoạn video giám sát, mở ra xem, Lý Bân cũng cúi xuống nhìn. Sau khi xem xong, hai người cực kì kinh ngạc. Đúng là một con bướm. Còn việc có phải bướm mắt cừu hay không thì bọn họ cũng không biết, vì căn bản bọn họ không hiểu về loài bướm.“Xem ra cậu khá may mắn, chắc hẳn lúc đó cậu đã Tình cờ nhìn thấy con bướm trên áo cô gái đó phải không?”
Lý Bân cười khẩy nói.
“Tôi thực sự rất may mắn, vì không chỉ nhìn thấy con bướm trên áo cô gái đó, tôi còn nhìn thấy cô gái đó mặc váy sơ mi, có họa tiết, kiểu dáng sọc có tác dụng giảm tuổi tác, kết hợp với những chiếc tua rua theo phong cách cổ điển, tạo cho người ta cảm giác dễ thương. Còn dưới chân cô gái là một đôi giày cao gót trắng, mang đến cho người nhìn cảm giác cổ điển và sành điệu, rất hợp với trang phục mà cô gái đó mặc hôm nay”.
Nói đến đây, Tân Thế Vỹ lộ ra vẻ suy tư, ba giây sau mới nói tiếp: “Ngoài ra, nếu tôi nhớ không nhầm, thì cô gái đó cao khoảng 1,71 mét, vòng ngực, vòng eo, vòng hông ước tính lần lượt là 84 cm, 61 cm và 90 cm”.
Hai mắt Lý Bân và Dương Thủy Phương đều trợn to, hồi lâu không nói nên lời, nhìn Tân Thế Vỹ như nhìn quái vật.
“Khoác lác, khoác lác nhỉ?” Một lúc lâu sau, Lý Bân mới lẩm bẩm nói.
“Trưởng phòng, anh ấy không hề khoác lác, lời nói này và số liệu báo cáo gần như chính xác”.
Dương Thủy Phương đưa sơ yếu lý lịch ra, nói: "Người vừa nãy viết trong sơ yếu lý lịch rất chỉ tiết, chiều cao, số đo và những con số mà anh ấy đề cập đến đều không chênh lệch quá một centimet”.
Lý Bân hoàn toàn không nói nên lời. Dương Thủy Phương nhìn Tân Thế Vỹ, trong mắt đầy kinh hãi và tò mò. Người này quan sát tỉ mỉ và có trí nhớ đến mức nào? Mắt anh ấy là máy quét sao? Đồ vậy thấy qua cũng. có thể ghi nhớ trong đầu vậy hả? Người này chỉ là lính tạp vụ thôi à?
“Trưởng phòng Lý, tôi nói không sai chứ? Đã như vậy thì tôi có thể vào bộ phận khác không?”
Tân Thế Vỹ cười như không cười nhìn Lý Bân. Anh muốn xem thử Lý Bân sẽ giở trò gì khác.
Lý Bân im lặng trong chốc lát, rồi khịt mũi nói: “Hừ, chắc chắn là cậu thấy người ta xinh đẹp nên nhìn chằm chằm, người như cậu sao tôi có thể yên tâm cho vào phòng ban khác chứ? Vì vậy, cậu chỉ có thể vào bộ phận bảo vệ thôi!”
“Trưởng phòng Lý...”
“Tôi nói rồi, cậu chỉ có thể vào bộ phận bảo vệ!”
Lý Bân xua tay, ngắt lời Tân Thế Vỹ: “Bây giờ, cậu có thể đến bộ phận bảo vệ để báo danh”.
Ở bên cạnh, Dương Thủy Phương nhìn Lý Bân đây bất mãn. Mặc dù sơ yếu lý lịch của Tân Thế Vỹ đơn giản đến mức nực cười, nhưng ông ta không thể sắp xếp cho đối phương như vậy. Đã đồng ý với các điều kiện mà đối phương đưa ra, rồi lại không thực hiện, nếu tin đồn lan ra ngoài sẽ khiến công ty mất mặt.
“Ha hai”
Tân Thế Vỹ lắc đầu cười, nói: “Nếu tôi đoán không nhầm, Trương Minh Kiệt đã căn dặn ông rằng tôi muốn vào công ty thì chỉ có thể vào bộ phận bảo vệ, phải không?”
“Tôi không biết cậu đang nói gì! Tóm lại, bây giờ tôi cho cậu hai lựa chọn, một, lập tức đến bộ phận bảo vệ báo cáo. Hai là cút khỏi công ty chúng tôi ngay lập tức”.
Lý Bân mất kiên nhãn nói, sau đó định đứng dậy rời đi.
Tần Thế Vỹ lạnh lùng lên tiếng: “Ông muốn tôi cút khỏi công ty à? Tôi thấy, người nên cút khỏi công ty là ông mới đúng!”