Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Họa Lam nhìn Chu Thư Kỳ mỉm cười
- Cũng bài bản ra phết nhỉ?
Giăng cả ám vệ để triệt tiêu nàng, quả thật là tính xa vài dặm.
- Chu Thư Kỳ công chúa, Như nhi bị ngươi bắt đi đâu rồi?
- Yên tâm sau khi tiễn ngươi về nơi chín suối,ta sẽ lập tức gởi thị nữ đi theo hầu hạ
Chu Thư Kỳ thư thái trả lời nhưng trong giọng nói vẫn không giấu được vẻ độc địa
Họa Lam cười không nói, Như nhi đã ổn thì nàng cũng dễ dàng hành động.
- Bắt cóc ta trước Hoa Hội, ngươi thừa biết tên vô lại kia sẽ cầu hôn ta với con heo béo ngay lễ kết thân đúng chứ?, ta không tới như vậy chả phải đã phỉ báng danh tiếng An Trù sao? Khi đó ngay cả thiên kim đại công chúa ngươi không ra tay thì con heo già cũng thay ngươi trừng trị?
- Khá khen cho một cái Đại tiểu thư nhỏ bé lại đoán ra được sự tình
Chu Thư Kỳ thoáng ngạc nhiên nhưng vẫn không tỏ vẻ.Vừa lúc đó xe ngựa cũng dừng lại ngay giữa rừng hoang, lúc nàng đi đã là nửa đêm, bây giờ cũng chừng , giờ sáng, sương mù dày đặc giăng kín khu rừng tối mờ mịt, đúng là biết chọn địa điểm để ra tay hành động.
Họa Lam nhịp tay vào gấu áo, lẩm nhẩm tính trong đầu, nếu nàng không nhầm tổng cộng có năm tên ám vệ treo mình chờ lệnh. Xem ra cũng không đông lắm nhỉ.
Chu Thư Kỳ cười độc, vểnh môi huýt một hơi dài tiếng sáo. Rồi nhanh chóng lùi ra sau.
Phập!!
Tiếng gươm bén chẻ đôi cửa kiệu, một tên ám vệ bước vào, dẫn đường cho Chu Thư Kỳ ra ngoài trước.
Họa Lam cười thầm.
—//////———-///////////—————————/
Au xin lỗi vì mãi mới ra chương mới nhé, tuần vừa rồi vì bận công việc nên au không cập nhật được ạ: