“Giang Cung Tuấn, đây là Thời Hồ, là bá chủ của khu rừng này. Sức mạnh tương đương với tu sĩ Nhập Thành giai đoạn năm, dùng nó thôi luyện nhục thể của con thì không gì tốt hơn.”
Từ xa, giọng nói của Tiêu Minh Hoàng truyền đến.
Vẻ mặt Giang Cung Tuấn bất đắc dĩ.
Nhập Thành giai đoạn năm quả thực không mạnh. Nếu dùng Nghịch Thiên đạp, anh có thể đánh chết con Thời Hổ này trong phút chốc.
Chỉ là, con Thời Hổ này quá lớn, và anh quá nhỏ bé khi đứng trước Thời Hổ.
Anh còn chưa kịp phản ứng, Thời Hổ đã bắt đầu tấn công.
Nó há miệng phun ra một cột sáng năng lượng màu đen.
Giang Cung Tuấn suy nghĩ muốn né tránh.
Nhưng nếu như né tránh, tác dụng của việc luyện thể sẽ biến mất, thế nên anh không né tránh mà lựa chọn phản kháng.
Cột sáng màu đen đánh vào người anh, lồng ngực của anh lập tức bị đánh lõm vào. Anh cố ý khống chế ma khí trong cơ thể mình.
Bây giờ sau khi bị thương, không có ma lực hóa ra, thương thế của anh cũng không thể khỏi trong chốc lát.
Bich!
Cơ thể rơi xuống đất.
Còn chưa bò dậy từ mặt đất, Thời Hổ đã lao tới. Đôi chân to lớn của nó giẫm thẳng lên người anh, trực tiếp đạp anh vào trong vũng bùn.
Bầu trời ở phía xa.
Nhìn thấy cảnh này, Tiêu Minh Hoàng không khỏi nhíu mày, nhẹ giọng lẩm bẩm nói: “Sẽ không bị đánh chết chứ?”
Ông ta cũng có chút lo lắng.
Thế nhưng khi ông ta lo lắng, cơ thể to lớn của Thời Hổ có chút nghiêng ngả.
Trong đống đổ nát dưới chân nó, một người đàn ông thương tích đầy mình lao ra, bắt đầu tấn công Thời Hổ. Một người một thú bắt đầu chiến đấu ác liệt trong khu rừng nguyên sinh.
Nhìn thấy cảnh này, Tiêu Minh Hoàng mỉm cười.
Bây giờ, ông ta càng ngày càng hài lòng với Giang Cung Tuấn.
Nhục thể của Giang Cung Tuấn quá mạnh, năng lực chịu đựng cực kì đáng sợ, sự đánh đổi của cậu ấy rất đáng giá. Ông ta tin rằng, Giang Cung Tuấn nhất định sẽ là con hắc mã lớn nhất trong cuộc thi đấu TIẾP THEO. Chắc chắn cậu ấy sẽ đạt được thành tích tốt, thậm chí còn có thể tiến vào top .
Miệng của ông ta cười không khép lại được.
Ở phía xa, cuộc giao tranh ác liệt vẫn đang tiếp tục.
Đất rung núi động, những dãy núi cũng đang sụp đổ.
Về sức mạnh, Giang Cung Tuấn kém Thời Hổ quá xa, anh hoàn toàn không thể gây sát thương cho Thời Hổ. Sau khi đánh nhau một trận thì toàn thân của anh bị thương, nhục thể của anh cũng bị đánh liên tục.
Nhưng, cũng chính vì bị đánh nên đã kích thích sức mạnh của Lục Dương đan bên trong cơ thể.
Trận chiến kéo dài cả tiếng đồng hồ.
Giang Cung Tuấn cũng không thể kiên trì được nữa, nhanh chóng chạy trốn. Thế nhưng, Thời Hổ truy đuổi rất gắt gao. Lúc này, Thời Hổ cảm nhận được một luồng sức mạnh cực kỳ to lớn.
Nó kinh hãi lùi lại, không dám đuổi theo. Đây là khí tức mà Tiêu Minh Hoàng đã phát ra, ngăn cản Thời Hổ đuổi theo Giang Cung Tuấn.
Sau khi an toàn, Giang Cung Tuấn ngã xuống đất. Lúc này toàn thân anh đã bị thương, không ngừng thở dốc, thậm chí còn không có sức mà đứng dậy. Nghỉ ngơi mấy phút mới bò dậy từ trên mặt đất.
Ngồi xếp bằng trên mặt đất, anh huy động Cửu Chuyển Kim Thần Quyết, hấp thụ sức mạnh của Lục Dương đan trong cơ thể để thôi luyện nhục thể.
Tiêu Minh Hoàng ở một bên quan sát. Ông ta có thể cảm nhận rõ ràng, tốc độ hấp thụ sức mạnh Lục Dương đạn của Giang Cung Tuấn rất nhanh.
Ông ta không khỏi nhíu mày: “Giang Cung Tuấn này, rốt cuộc đã tu luyện công pháp gì mà thần kỳ như vậy?
Công pháp tu luyện của Giang Cung Tuấn rất thần kỳ, ngay cả trưởng lão của Thần Viện Tiêu Minh Hoàng cũng rất hứng thú.
Sau nửa ngày.
Giang Cung Tuấn lại hấp thụ sức mạnh của Lục Dương đan một lần nữa.
Muốn tiếp tục hấp thụ thì phải tiếp tục bị đánh.
Đúng lúc này, Tiêu Minh Hoàng đi tới.
Giang Cung Tuấn mặt mày hăm hở đứng lên, gọi to: “Sư phụ”
Tiêu Minh Hoàng gật đầu nói: “Ừm, Giang Cung Tuấn, rút cuộc con đang tu luyện công pháp gì vậy? Ta có thể cảm giác được công pháp của con rất thần kỳ, ngay cả tâm pháp đỉnh cao của Thần Viện ta cũng không sánh được”
Nghe vậy, Giang Cung Tuấn có chút sửng sốt.
“Còn nữa, rút cuộc thân phận của con là gì, là đệ tử của gia tộc nào?”
“Theo hiểu biết của ta, giới Sơ Khai không có gia tộc đỉnh cấp nào họ Giang?
Tiêu Minh Hoàng hỏi một lần mấy vấn đề.
Giang Cung Tuấn cũng chìm trong suy nghĩ.
Anh không đến từ giới Sơ Khai, mà là người đến từ trái đất.
Lúc này, anh ngập ngừng.
Anh không biết có nên nói ra danh tính của mình hay không.
Anh có chút kiêng kị.
Bởi vì cường giả của Tam thiên phong ấn chi địa đều cảm thù người trái đất. Anh lo rằng nếu anh tiết lộ danh tính của mình, thái độ của Tiêu Minh Hoàng đối với anh sẽ thay đổi.
“Sao vậy, có gì khó nói ra sao?” Tiêu Minh Hoàng nói: “Nếu như con không tiện nói, vậy thì sư phụ cũng không cưỡng cầu”
Giang Cung Tuấn suy nghĩ một lúc.
Anh cảm thấy, con người Tiêu Minh Hoàng rất tốt. Anh cảm thấy mình không nên che giấu.
Nếu anh nói ra thân phận, khiến ông ấy thay đổi thái độ đối với mình, vậy cũng hết cách.
“Sư phụ, đệ tử không phải người của giới Sơ Khai”
Sau khi cân nhắc cẩn thận, Giang Cung Tuấn vẫn quyết định nói ra thân phận của mình.
Nghe vậy, Tiêu Minh Hoàng có chút sửng sốt.
“Sao, không phải người của giới Sơ Khai?”
“Vâng”
Giang Cung Tuấn gật nhẹ đầu nói: “Con đến từ trái đất bên ngoài Tạm thiên phong ấn chi địa”
Đối mặt với người sử phụ đối xử rất tốt với mình, Giang Cung Tuấn lựa chọn thành thật. “Trái đất?”
Nghe được hai chữ này, Tiêu Minh Hoàng sững sờ không thôi.
“Vâng”
Giang Cung Tuấn cũng không giấu diếm, nói đúng sự thật: “Chẳng qua là do con may mắn, có được công pháp thời thượng cổ. Một vị trưởng lão Minh Lam Tông của giới Sơ Khai đã xuất hiện ở trái đất, thèm thuồng công pháp trong tay con, muốn cướp lấy, nên đã bắt con. Con đã được một cao nhận lạ mặt giúp đỡ, trốn thoát khỏi trái đất, nhưng không ngờ rằng lại đi đến giới Sơ Khai”
“Hit.”
Nghe vậy, Tiêu Minh Hoàng hít một hơi thật sâu.
“Phong ấn rất đáng sợ, hiện nay chỉ có một số kẻ yếu mới có thể rời khỏi phong ấn, đi đến trái đất. Cường giả sẽ phải trả giá rất đắt nếu muốn ra ngoài, và người ngoài càng không thể tiến vào vùng đất bị phong ấn. Vùng đất nhỏ bị phong ấn còn có thể, chỉ cần mượn vài bảo vật siêu cấp là đã có thể tránh được sức mạnh phong ấn”
“Nhưng muốn đến giới Sơ Khai là chuyện không thể nào. Vị cao nhân đã bí mật giúp con, chắc chắn sức mạnh đã đạt tới cảnh giới Thông Thiên”
Đối với sự tồn tại của Tổ Quỳnh, Giang Cung Tuấn cũng không nhiều lời.
Tiêu Minh Hoàng nhìn Giang Cung Tuấn, hỏi: “Theo sự hiểu biết của ta, trên trái đất có bốn thụy thú, nhưng bốn thụy thú này đã bị rót ma khí vào. Đây là đang nhắm vào linh căn chí tôn trong thời đại này của trái đất, nhưng, ngoại trừ linh căn chí tôn, các tu sĩ khác cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Con có uống máu của thụy thú chưa?”
“Vâng”
Giang Cung Tuấn gật đầu nói: “Con có uống, nhưng con không chịu ảnh hưởng của ma khí.”
“Con không hiểu” Tiêu Minh Hoàng cau mày nói: “Bây giờ không bị ảnh hưởng, bởi vì sức mạnh của con còn rất yếu. Đợi đến khi con đạt đến Tiên Cảnh, ma khí mới phát tác”
Về điểm này, Giang Cung Tuấn không hề lo lắng chút nào.
Bởi vì cơ thể của anh là ma thể.
Còn về Sở Vi, anh càng không cần lo lắng. Bởi ma khi trong cơ thể Sở Vi đã được người thủ hộ tinh lọc.
“Quên đi, đừng nói những chuyện này nữa.”
Tiêu Minh Hoàng thay đổi chủ đề, nói: “Cho dù con đến từ đâu, nếu đã gia nhập Thần Viện, bái ta là sự phụ, thì ta đã là sư phụ của con. Chỉ là thông tin con đến từ trái đất, tuyệt đối không được để lộ ra ngoài. Người trên thế giới này đều căm hận loài người ở trái đất”
“Vâng, cảm ơn sự phụ đã nhắc nhở”
Giang Cung Tuấn gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Tiêu Minh Hoàng cũng không truy hỏi Giang Cung Tuấn đang tu luyện công pháp gì nữa.
Tiếp đó, Giang Cung Tuấn tiếp tục khiêu chiến với Thời Hổ, lợi dụng sức mạnh của Thời Hổ để thôi luyện nhục thể, kích thích sức mạnh của Lục Dương đạn.