Cuối Cùng Thì Ta Cũng Có Thể Nhìn Thấy Chữ Viết Kì Quái

chương 19

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thời điểm lên lớp Quý Trạch An có chút thất thần, khóa này vừa lúc là giáo khóa hóa học của Lữ Thiến, nàng cũng nhìn thấu tâm của cậu không yên, bất quá nàng ngược lại không có cố ý gọi Quý Trạch An đứng lên trả lời vấn đề, mà thông cảm cho cậu một cái kỳ giảm xóc. Tại thời điểm học sinh khác chỉ cần cố tăng lên thành tích Quý Trạch An không thể không suy xét càng nhiều, tăng thêm cả vật chất, Lữ Thiến có chút đau lòng người học sinh này, chính là làm cô giáo nàng cũng không thể thiên vị, có chút phương diện có thể giúp một phen nàng đều nguyện ý yên lặng giúp một phen, nhưng là chuyện này nàng thật không thể dễ dàng gật đầu.

Tiếng chuông tan học vang lên, Quý Trạch An ngồi tại trên ghế nửa ngày không đứng lên. Bất quá hành động này của cậu cũng không có kỳ quái, dù sao trước khóa một chút cậu cũng ngồi tại trên ghế viết bài tập hoặc là nhìn sách giáo khoa, trừ bỏ này đó cậu tựa hồ đều không có hứng thú gì với cái khác, đương nhiên, hiện tại cậu đương nhiên không phải như vậy, vì khỏe mạnh, thời điểm tan học Quý Trạch An đều sẽ tại đi đi trên hành lang. Tuy rằng khai giảng mấy ngày nay đồng học đều cảm thấy hứng thú với việc Quý Trạch An thay đổi, bất quá bọn hắn là trung học trọng điểm, ban bọn họ cũng là ban khoa học tự nhiên trọng điểm, kỳ thật mọi người đều rất coi trọng thành tích, thời điểm tan học hơn phân nửa học sinh đều thích ngồi tại trên ghế làm bài, Quý Trạch An cũng không có đột ngột.

Nếu hỏi thay đổi nghỉ hè mang đến thay đổi gì thì chính là nhiều người thích hỏi cậu đề mục, vô luận nam nữ, tạo hình mới làm cậu nhìn qua dễ ở chung hơn nhiều, không có cảm giác tối tăm dĩ vãng, càng nhiều người nguyện ý nói với cậu, hỏi cậu đề mục.

“Quý Trạch An!” Thấy Quý Trạch An không để ý tới hắn, thanh âm hắn lớn vài phần, bất quá hắn vẫn thực khắc chế, dù sao có không ít đồng học đang đọc sách, Vệ Lăng còn vỗ vỗ bả vai Quý Trạch An.

Quý Trạch An lập tức hồi thần, ngẩng đầu tầm mắt nhìn Vệ Lăng có một tia mờ mịt, sau khi nhìn trên mặt hắn viết chữ ‘(?? ˇ? ˇ??) không cao hứng, gọi ngươi đã lâu đều không phản ứng với ta’, cậu lập tức bật người xin lỗi nói: “Xin lỗi, vừa mới đang suy nghĩ sự tình không có nghe thấy, có chuyện gì không?”

“A…” Quý Trạch An nói như vậy, Vệ Lăng ngược lại lại có chút ngại ngùng, “Thời điểm khóa hóa học bút ký ta không có chép đủ, muốn mượn bút ký ngươi sao lại.”

Vệ Lăng gãi đầu nhìn Quý Trạch An, hắn may mắn thấy qua bút ký của Quý Trạch An, trình độ kỹ càng tỉ mỉ cùng tinh tế vẫn luôn câu dẫn hắn mượn xem a, chính là trước đây vẫn luôn ngại tính tình cậu.

Quý Trạch An cúi đầu, nhìn về phía bản bút kí trống rỗng của mình, “Xin lỗi, ta trong khóa thất thần, cũng không có làm bút ký…”

“Không có việc gì không có việc gì.” Thời điểm Vệ Lăng nhìn thấy Quý Trạch An cúi đầu nhìn chằm chằm bản bút kí sạch sẽ vội vàng nói, hắn nghĩ nhất định là Quý Trạch An chuyện gì xảy ra, không phải như vậy thì sao một người yêu học tập như cậu khi đi học lại cư nhiên không tập trung, kỳ thật đồng học trong ban đều có chút hiểu biết với việc trong nhà cậu. Trước kia chính là nhìn thấy tính tình kia của cậu cũng không tiện an ủi, càng không biết phải trợ giúp như thế nào, dần dà liền cùng cậu càng ngày càng mới lạ, hiện tại thấy cậu thay đổi, kỳ thật bọn họ vẫn rất cao hứng, dù sao không ai hy vọng đồng học mình sống không tốt, tất cả mọi người là đồng học có thể có bao nhiêu cừu hận? Bình thường cãi nhau cũng chính là không cao hứng trong lúc nhất thời mà thôi, ngày hôm sau tất cả mọi người có thể tốt như lúc ban đầu

Vệ Lăng đứng ở nơi đó nhìn thấy Quý Trạch An trầm mặc cũng không sốt ruột rời đi tìm người khác mượn, hắn nghĩ nghĩ rồi thập phần cẩn thận hỏi: “Quý Trạch An, không phải ngươi đã xảy ra chuyện gì đi?”

Quý Trạch An nghe Vệ Lăng nói ngẩn ra, trước kia cậu luôn cảm thấy các bạn học không hiểu cậu, không nguyện ý quan tâm cậu, hiện tại cậu mới biết được cậu sai cỡ nào lợi hại. Không có ai nhất định phải quan tâm ai, tại đời trước cuối cùng cậu cũng ngộ ra đạo lý này, cậu biết mình đã từng có bao nhiêu buồn cười. Hiện tại đột nhiên cảm nhận được thiện ý của Vệ Lăng, trong lòng cậu rối rắm, cười cười với hắn, “Ân, một chút chuyện nhỏ, ta có thể giải quyết, cám ơn quan tâm.”

Kỳ thật hiện tại cậu cũng không biết giải quyết như thế nào, chuyện này đồng học cũng không giúp được cậu cái gì, cho nên cậu cũng không muốn để cho người khác phiền não theo cậu …

“Ân, nếu có thể giải quyết liền không cần lo lắng, lên lớp vẫn là nghiêm túc nghe giảng, cao tam rất trọng yếu, chờ ta hoàn thiện bút ký liền cho ngươi mượn.”

Quý Trạch An lần thứ hai cười với Vệ Lăng nói: “Được, cám ơn ngươi.”

Sau khi giáo viên giảng xong bài, Quý Trạch An thanh lý túi sách liền chuẩn bị rời đi, hôm nay không phải đến phiên tiểu tổ bọn họ quét tước vệ sinh, cậu cũng không tính toán ở lại phòng học làm bài tập. Ngay tại thời điểm cậu chuẩn bị đi, Vệ Lăng gọi cậu lại, Quý Trạch An quay đầu, nhìn hắn.

“Quý Trạch An, vài người chúng ta chuẩn bị cùng đi một tiệm bánh ngọt phụ cận làm học tập, nơi đó thực an tĩnh, lão bản cũng thực tốt, muốn đi cùng hay không?” Vệ Lăng quơ quơ bút ký hóa học trong tay, “Vừa lúc ta đem bút ký hóa học cho ngươi mượn sao.”

Quý Trạch An nhìn về phía bút ký hóa học, sau đó nhìn về phía Vệ Lăng cầm bút ký hóa học, giật mình. Cậu giống như chưa từng cùng làm bài tập với đồng học, thậm chí cả cùng đi về nhà cũng không có, cậu giống như vẫn luôn quái gở như vậy, luôn là một người, thẳng đến Nghiêm Cẩm mang theo mục đích xâm nhập sinh hoạt của cậu. Vừa nghĩ tới sự tình xin phép còn có vài ngày giảm xóc, hiện tại cậu sốt ruột cũng không giải quyết được vấn đề, vấn đề này hoàn toàn có thể trước khi đi ngủ lại chậm rãi nghĩ, cậu liền gật gật đầu đáp ứng.

“Kia tốt, ngươi chờ tại phòng học chút, hôm nay đến phiên tổ Đậu Nghiên bọn họ làm vệ sinh, chờ nàng quét dọn xong chúng ta cùng đi thì tốt rồi.” Vệ Lăng tuy rằng ngoài ý muốn Quý Trạch An đáp ứng, nhưng hắn là thật tâm thực lòng mời cậu, cho nên vẫn rất cao hứng cậu nể tình như vậy, dù sao đây là lần đầu tiên thành công mời Quý Trạch An tham gia tiểu tổ học tập của bọn họ, Quý Trạch An tuy rằng quái gở, nhưng cậu vẫn luôn bảo trì tại top , kỳ thật chỉ là hướng về phía thành tích của cậu, mọi người vẫn rất là thích ý cùng cậu giao hảo, dù sao ai cũng hy vọng có một học bá làm bằng hữu tốt, đáng tiếc trước đây tính cách của cậu rất âm trầm, bọn họ hold không được.

Quý Trạch An vừa nghe, liền gỡ túi sách xuống, đặt ở bên trong ghế, sau đó cũng đi lấy công cụ vệ sinh, hỗ trợ quét tước.

Tiệm bánh ngọt này rất có danh, chỉ là nhìn trang hoàng đã cảm thấy đủ cao lớn, lại có TV, tiêu phí tự nhiên cũng không thấp. Quý Trạch An ngược lại có chút ngoài ý muốn đoàn người Vệ Lăng sẽ dẫn cậu tới nơi này, kỳ thật cậu rất rõ ràng người trong ban là biết tình huống trong nhà mình, tuy rằng hiện tại không thiếu tiền, nhưng là cậu cho là bọn họ sẽ bận tâm đến cậu, dù sao Quý Trạch An cảm thấy hiện tại các bạn học tuy rằng còn non nớt nhưng đều không ngốc.

Mấy người mang theo cậu đi vào, sau đó quen thuộc tìm được một cái ngăn cách ngồi xuống, mới vừa ngồi xuống Đậu Nghiên liền cười đem menu đưa qua, “Quý Trạch An, muốn ăn cái gì liền chọn, cám ơn ngươi giúp ta quét tước vệ sinh, không nên khách khí, cửa hàng nhà này là thúc thúc ta mở, hắn sẽ miễn toàn bộ cho chúng ta, hắc hắc.”

Quý Trạch An không có già mồm cãi láo từ chối, tiếp nhận liền thoải mái nhìn. Cậu không biết là nam hài ăn ngọt có cái gì khó, thời điểm nghỉ hè cậu liền phát hiện mình còn thích ăn đồ vật ngọt ngọt mềm mềm này hơn so với trong tưởng tượng. Về phần vấn đề bị nữ sinh mời khách, bọn họ là đồng học, vốn là ngang hàng, lần sau cậu mời lại thì tốt rồi, cho nên cậu thực tự nhiên liền chọt một cái hương dụ nãi tích. (???)

Mấy người ở đây, trừ bỏ Đậu Nghiên đều là nam sinh, thêm cậu bất quá năm người, mọi người tựa hồ cũng thích ăn ngọt, đều là không chút khách khí liền chọn thứ chính mình muốn ăn. Thực nhanh, người bán hàng liền mang theo mỉm cười lễ phép đem đồ vật bọn họ chọn nhất nhất đưa lên, bọn họ nói chuyện phiếm một hồi, sau đó liền không hẹn mà cùng bắt đầu làm bài tập hoặc là ôn tập, Quý Trạch An lúc này cũng cầm bản bút kí của Vệ Lăng bắt đầu cuồng sao. Giáo viên ban trọng điểm bọn họ tốc độ giảng bài cũng không chậm, bút ký một khóa cũng là rất nhiều, huống chi trước đó bọn họ là hai khóa hóa học liên tiếp.

Trong tiệm thực an tĩnh, chung quanh phiếm hương hoa quả thản nhiên, không khí rất là không tồi.

Không có người quấy rầy hài tử cố gắng học tập trong phòng ngăn cách này, người bán hàng đi ngang qua đều sẽ tự giác mà phóng nhẹ cước bộ, đè thấp âm lượng.

Lúc này, một cái nam tử mang theo kính râm đi qua bên cạnh ngăn cách bọn họ, thời điểm đi ngang qua cách gian bọn họ này tốc độ cũng không có thả chậm. Đột nhiên, cái chân dài kia lại lui trở về, dừng lại đứng ở cửa cách gian bọn họ. Quý Trạch An nhìn về phía một cái bóng ma che khuất bản bút kí của mình thời gian lâu, nhu nhu ánh mắt, buông bút xuống, lúc này mới xem qua phương hướng bóng ma.

“Hi, tiểu an.” Giang Khâm Dật nhìn Quý Trạch An ngửa đầu nhỏ lên, vội vàng chào hỏi.

Hắn vừa lên tiếng, bốn người khác đang làm bài thi cũng dừng lại, sau đó ngẩng đầu nhìn lại đây.

Quý Trạch An chớp mắt vài cái, kịp phản ứng là ai, liền mở miệng kêu lên: “Dật ca.”

Lúc này, Đậu Nghiên đột nhiên ý thức được nam tử kính râm là ai kích động đứng lên, bút trong tay cũng xoạch một chút đến trên bàn, tại bài thi nàng chọc một cái lỗ nhỏ, “Ngươi, ngươi là…”

“Hư!” Miệng Giang Khâm Dật gợi lên mỉm cười, sau đó đem ngón tay đặt ở môi của mình ý bảo nàng không cần kêu tên của mình lên.

Đậu Nghiên là một cái nữ hài tử thông minh, bật người biết hắn là muốn tránh đi cái gọi là chó săn, lần thứ hai ngồi xuống tại trong bao lấy ra một quyển vở mới, từ trong túi văn phòng phẩm lấy ra một cái bút đưa qua, nhỏ giọng hỏi: “Có thể ký tên cho ta sao?”

“Đương nhiên.” Giang Khâm Dật tiếp nhận, tay vừa động, một bút liền hoàn thành kí tên, sau đó đưa tới.

“Dật ca một mình lại đây ăn điểm tâm ngọt?” Quý Trạch An thấy Đậu Nghiên hưng phấn trảo bản vở bị Giang Khâm Dật kí tên kia, sau đó nhìn ba người còn lại cũng lập lại hành động của Đậu Nghiên, nghiêng đầu đi nhìn Giang Khâm Dật đang kí tên.

“Ta không thích ăn ngọt, người đại diện thích, tiệm bánh ngọt này nổi danh nhất Giang Thành, nàng xuống phi cơ liền thẳng đến nơi này, muốn ta tới nơi này gặp mặt nàng.” Giang Khâm Dật lại nói tiếp bộ dáng có chút bất đắc dĩ, lập tức hỏi ngược lại lại Quý Trạch An, “Tiểu An gần đây đều có chưa gặp qua Tiểu Việt?”

“Tiểu Việt?” Vẻ mặt Quý Trạch An không rõ, cậu không nhớ rõ chính mình nhận thức người có tên này.

Giang Khâm Dật ngẩng ra, tựa hồ nhớ tới đệ đệ đối ngoại đều không dùng tên trước kia, nội tâm có chút chua sót, chính là ở mặt ngoài vẫn là treo bộ dáng ảnh đế mỉm cười ôn nhu, “Chính là Du Dịch, gần đây có gặp qua sao?”

Từ sau khi sự kiện lần trước kia, luôn nghĩ hắn sẽ không tìm tới mình, mà chính mình lại tìm không thấy hắn … Lập tức lại về tới hình thức ở chung trước kia, Giang Khâm Dật có chút ảo não, cố gắng trước kia của hắn đều bị một phen lời nói lúc ấy phủ định, hắn cũng hiểu được chính mình có chút xúc động, chính là tìm không thấy người cũng không có cách nào thay đổi, chính là hắn biết rõ hắn sẽ không dễ dàng buông tha tiểu An, cho nên gặp người liền không để ý bị phát hiện tiến đến chào hỏi.

“Du tiên sinh? Sau khi ta khai giảng liền chưa từng thấy qua …” Nguyên lai hắn còn có cái tên gọi Tiểu Việt a…

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: nơi này là tồn cảo tương (^ ^), đại gia buổi sáng tốt lành nha!

Về trước đổ thạch vấn đề, tất cả mọi người cảm thấy tô quá đầu, vì thế ta đổi thành bốn ngàn vạn, liền giá cả biến động một cái, cùng hai triệu nói bai bai …

(:з” ∠) hy vọng đại gia tiếp tục duy trì, cầu cất chứa cùng nhắn lại, sao sao đát

Truyện Chữ Hay