Cuối Con Đường!

chương 6: di nguyện cuối cùng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tokyo - Nhật Bản

Giữa thủ đô Tokyo, trong một ngôi biệt thự mang phong cách hơi hướng hoàng gia, có cô gái nhỏ đau đớn ôm di ảnh của ba mẹ mình. Bên cạnh là chàng trai mang vẻ đẹp tựa một thiên sứ.

"Ngọc! Em đừng đau lòng quá!"

"Sun... Sun ơi! Ba... Ba mẹ em..." Cô gái đau lòng đến nói cũng chẳng thành lời.

"Ngày mai, anh sẽ nói với ba mẹ để em cùng về Việt Nam với anh nhé!? Lúc đó chúng ta sẽ tìm Jun!" Sun hơi cười khi nhìn vào cô gái đang trong lòng mình. Từ nhỏ Sun luôn mang tình cảm của mình dành hết cho cô gái này. Nhưng cái mà Sun nhận lại không phải là thứ anh mong muốn, tình cảm anh dành cho Hoàng Bảo Ngọc từ trước đến giờ là tình yêu. Nhưng trái tim của Ngọc đã lỡ để người khác đi vào trước khi Sun xuất hiện.

Bảo Ngọc chỉ còn biết gật đầu nghe theo sự sắp xếp của Sun.

Nhà họ Hoàng...

Sun sau khi dỗ dành cho Ngọc ngủ thì mới rời khỏi biệt thự của Hoàng Thị trở về nhà mình. Vừa về nhà đã thấy ba mẹ ngồi sẳn ở ghế sô-pha.

"Ba mẹ... hai người chờ ai sau?" Sun thắc mắc hỏi

"Chờ con!" Bà Ánh nhìn con trai nghiêm giọng nói

"Chờ con!?" Sun ngạc nhiên hỏi lại

Ông Hùng gật đầu thay câu trả lời, rồi nhanh chóng ra lệnh cho Sun ngồi xuống ghế. Sun có hơi nghi ngờ trước thái độ kỳ lạ của ba mẹ, nhưng cũng chỉ biết lặng thinh làm theo yêu cầu của hai người họ.

"Trước khi "đi" bác Bảo của con đã gửi gắm Bảo Ngọc ở nhà chúng ta..." ông Hùng khi thấy con trai đã ngồi yên trên ghế thì mới bắt đầu mở lời

"Ơ... điều đó thì sau ạ!?" Sun lại tiếp tục thắc mắc

"Hãy nghe ba con nói hết" bà Ánh nghiêm giọng lần nữa

"Vâng!"

"Và... Bác Bảo cùng bác Ngọc Anh muốn Bảo Ngọc được yên bề gia thất. Người được hai người họ chọn làm con rể là..." ông Hùng có vẻ ngập ngừng, ông biết cậu con này của ông yêu thương Bảo Ngọc nhiều ra sau, nhưng đây là ý nguyện cuối cùng của hai người bạn của ông trước khi ra đi, ông không thể làm trái nó được.

"Ba nói tiếp đi!" Sun nôn nóng muốn biết người được chọn làm con rể của Hoàng Thị là ai.

"Người đó... là... anh hai con, Hoàng Khang!!!" Bà Ánh xót xa thay cho đứa con trai út của mình."Người đó... là... anh hai con, Hoàng Khang!!!"

"Người đó... là... anh hai con, Hoàng Khang!!!"

"Người đó... là......."

Giữa đêm thanh vắng, Sun một mình ngồi ở hồ bơi. Từng lời nói khi chiều của mẹ cứ mãi ám ảnh Sun. Tại sao người được chọn không phải là anh? Tại sao Jun luôn có mọi thứ còn bản thân anh luôn chỉ là cái bóng của anh ta? Là anh em song sinh, nhưng thật sự thì Hoàng Khang luôn có được mọi thứ, từ vẻ ngoài lịch lãm, phong độ, đẹp trai cho đến trí tuệ. Còn Hoàng Đăng Anh luôn chỉ là cái bóng, lúc nào cũng bị thành tích cùng sự vượt trội hơn người của anh trai mình đánh bại. Từ nhỏ Hoàng Khang luôn là No. trong mắt mọi người, từ bạn bè cho đến họ hàng điều tấm tắc khen ngợi Hoàng Khang, xem Hoàng Khang như một vĩ nhân sống mà giáo dục con cái mình. Mãi sau này khi Hoàng Khang về Việt Nam, thì mọi người mới bắt đầu chú ý đến Hoàng Đăng Anh. Nhưng họ vẫn chỉ xem Hoàng Khang là số , còn Hoàng Đăng Anh cũng chỉ là thay thế.

Ông Hùng và bà Ánh biết rõ sự so sánh kia của mọi người về hai thằng con trai của mình, nhưng họ cũng vẫn làm thinh. Họ muốn xem biểu hiện của hai con để tìm ra người thừa kế của gia tộc họ Hoàng này. Nhưng tiếc thay, năm qua đi, Hoàng Khang và Hoàng Đăng Anh vẫn không ai đá động gì vào việc thừa kế, và Hoàng Khang cũng không vì sự nổi trội của mình mà xem thường em trai. Mọi thứ có được Hoàng Khang luôn cố nhường cho em mình. Nhưng càng lớn Đăng Anh càng rời xa Hoàng Khang. Tình anh em cũng vì thế mà không còn tốt đẹp như xưa.

Nhân vật:

Hoàng Đăng Anh (Sun) em trai song sinh của Hoàng Khang.

Truyện Chữ Hay