Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi

chương 162: cho nên ta chính là một nữ nhân kém cỏi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit; Thiên Âm

“Súc sinh” Triệu Tín Lương nhịn không được mắng, hai hàm răng nghiến thật chặt, nếu chồng cũ Nhâm thị mà đứng trước mặt hắn, hắn thề rằng hắn sẽ đánh chết tên cầm thú đó.

Nhâm thị mệt mỏi xoa xoa mi tâm của mình, âm trầm nói: “Đây là ta đã lược bớt để nói, trên thực tế chuyện còn ghê tởm hơn nữa, huynh có tin không? Triệu lão bản.”

” Sau đó thì sao?” Triệu Tín Lương lúc này đã hoàn toàn rơi vào chuyện cũ của Nhâm thị.

“Sau đó…” Nhâm thị nhắm hai mắt lại, miệng hơi hé ra nói, ”Cha mẹ ta sau khi biết chuyện, thiếu chút nữa chết vì giận. Mẫu thân của ta hôn mê tại chỗ, qua hết một đêm mới tỉnh lại… Phụ thân ta nổi trận lôi đình, lúc đó tuyên bố, nếu không đem nhà chồng ta chôn cùng, ông ấy sẽ không mang họ ‘Nhâm’.”

“Lúc đó, tâm tình của ta và phụ thân đều giống nhau, hoặc có thể nói ta so với ông ấy càng muốn giết tên súc sinh đó hơn.” Nhâm thị nói tiếp, hai tay siết chặt bát canh giải rượu, hơi ấm dần tiêu tán, nhưng Nhâm thị vẫn nghĩ còn sự ấm áp, “Nhà ta lập tức an bài lễ tang cho Bích Lăng, bởi Bích Lăng còn nhỏ, lại chết trẻ nên không có tổ chức long trọng, chỉ có một vài người trong nhà và bạn thân với nhà ta tham gia, con bé cứ như vậy mà về với đất trời…Trong lúc đám tang diễn ra, chồng sắp cưới của con bé hay tin, đột nhiên tìm tới cửa, hắn ta đau buồn khôn cùng, phụ thân vì bảo vệ tôn nghiêm cho Bích Lăng, nên không đem nguyên nhân cái chết của con bé nói ra, chỉ nói Bích Lăng đột nhiên chết bất đắc kỳ tử. Hôn sự vốn nên diễn ra mỹ mãn, lại vì tên súc sinh kia mà mọi thứ đều phá huỷ.”

“Đương nhiên, hơn phân nửa là do ta.” Hai mắt Nhâm thị vô thần nói, Triệu Tín Lương nghe xong câu này, lập tức trấn an nàng:

“Tại sao là do nàng được? Nàng cũng đừng có tự trách mình nữa.”

Nhâm thị khổ sở lắc đầu, hít thật sâu:” Lúc đó ta tuổi còn trẻ kiêu ngạo tự phụ, nếu không phải ta cứng rắn muốn giữ thể diện, không ly hôn với tên súc sinh kia, thì bi kịch sẽ không xảy ra… Bích Lăng không chết thảm như thế, tất cả là do ông trời muốn trừng phạt ta,ông ấy muốn ta phải nhớ thật kỹ, kết quả của việc tự phụ sẽ như thế nào.”

“Vì thế, ta đã thiếu nợ Bích Lăng, muốn trả hết nợ này, ta phải ở cùng một mái nhà với tên súc sinh đó, bởi vì ta muốn thay Bích Lăng báo thù.” Hai mắt Nhâm thị lộ ra vẻ ngoan độc, làm cho Triệu Tín Lương có chút kinh sợ, có điều cũng cảm thấy đau lòng thay cho Nhâm thị.

Mấy năm qua, nàng cũng vì chuyện này mà dày vò chính mình sao?

“Vậy sau đó, nàng trả thù đối phương như thế nào?” Triệu Tín Lương bình tĩnh hỏi.

Nhâm thị thở dài: “Lúc hay tin người chết là Bích Lăng, phụ thân ta từ lúc ta đi lấy chồng chưa từng tức giận đã nổi điên lên, cơ hồ muốn đem tên súc sinh đó đánh chết, hơn nữa còn cắt đứt tình nghĩa giữa hai nhà, cha mẹ chồng ta quỳ gối xuống cầu xin cha mẹ ta, mà cha mẹ ta một cái liếc mắt cũng không nhìn họ, trong lúc đó, thân gia biến thành cừu gia. Nhưng đến cuối cùng, phụ thân ta đối với chân tướng Bích Lăng chết thảm, giấu giếm không nói bên ngoài biết, cho nên nợ máu trả bằng máu, thì không thể đến quan phủ tố cáo được. Lúc hay tin người đã chết, tên súc sinh đó cũng sợ hãi vô cùng, khi nhà ta tổ chức tang sự, hắn ta năm lần bảy lượt muốn trốn, nhưng đều bị người nhà canh gắt gao, cho nên hắn ta không thể thực hiện được ý muốn đó. Mà ta lại không muốn kích động cha mẹ đang đau khổ vì mất con, bọn họ tuổi già, ta không muốn nhìn thấy từng người thân của mình rời bỏ mình…Vì thế, ta ở trước mặt cha mẹ cam đoan, không đem cơ nghiệp nhà chồng phá huỷ, ta sẽ không phải là con gái của họ.”

“Ta bắt đầu ra ngoài học buôn bán.” Nhâm thị rũ mi mắt, “Sau khi Bích Lăng, ta thay đổi. Từng kiêu ngạo tự phụ, coi trọng thể diện, ta dần thu liễm lại, trở thành một người không tim không phổi, trong mắt chỉ có cừu hận. Ta không còn tuân thủ theo những lễ nghi giáo điều của một người vợ nữa, không còn phụng dưỡng với cha mẹ chồng, luôn nhìn tên súc sinh đó với bộ mặt không tốt, ta không ngừng làm những chuyện không liên quan đến mình, Ở trong phủ, chỉ trong một đêm ta đã mang ác danh là ác phụ”

(Bạn đang đọc truyện Cuộc sống nông thôn nhàn rỗi – Vitamin C được edit tại Âm Dương Cung. Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ >.

Truyện Chữ Hay