Chung Ly Tình Nhi thầm thở dài, cũng không lộ ra biểu cảm gì, chỉ lạnh nhạt nói, “Không biết Trì công tử là người ở đâu, trong nhà có những ai?”
Đây là lời của mấy vị trưởng bối có con gái chưa gả hỏi con rể đây mà, Trì Lan Thần nghe vậy cũng an lòng không ít, chỉ cần không coi nhẹ hắn, vậy mọi chuyện đều có hi vọng, chút tự tin này hắn đều có, “Lan Thần là con cháu Trì gia ở hoàng thành, trên phụ mẫu đều còn, phụ thân là tộc trưởng Trì gia, Lan Thần là trưởng tử, dưới có hai đệ đệ, một muội muội.”
Trì gia ở hoàng thành?/ Kinh thành không có bao nhiêu gia tộc, đây cũng xem như có chút của cải, con tộc trưởng, nếu không có gì ngoài ý muốn thì người này sẽ là tộc trưởng đời tiếp theo, điều kiện đúng là không kém chút nào, có điều, yêu tộc không nhìn cái chỗ gia thế thế nào.
“Vậy Trì công tử muốn lấy Nhạc Tâm làm chính thê ư?”
Trì Lan Thần nhìn vẻ mặt mong đợi của Nhạc Tâm, giờ có một lựa chọn tốt hơn ở trước mặt, nên Nhạc Tâm à, thật xin lỗi, nhưng mà bây giờ không phải lúc nói chuyện này, “Không biết tiểu thư có thể đại biểu cho thái độ của gia tộc Nhạc Tâm không?”
Chung Ly Tình Nhi nhíu mày, không biết tại sao, tên này cho nàng một loại cảm giác rất quen thuộc, nhất là khẩu khí nói chuyện…”Nếu như ta nói có thể thì sao?”
nghe vậy, trì Lan Thần nở nụ cười cực tự tin, nhìn thôi cũng thấy có vài phần phong độ rồi, “Vậy mời tiểu thư tiếp xúc với Lan Thần vài lần xem có đáng giá giao phó cả đời không?”
Có ý gì đây? Nhanh như vậy đã đổi mục tiêu rồi à? Cảm thấy nàng có giá trị lợi dụng hơn? Không biết nàng nên khen ngợi sự nhạy cảm của cái tên này không đây? Nhìn sang Nhạc tâm vẫn dùng ánh mắt si mê nhìn Trì Lan Thần, tình yêu đúng là làm mờ tâm trí của nàng ấy, lời này còn chứa một ẩn ý khác…không biết nàng ấy có nghe hiểu được nó không.
“Ta sẽ cho ngươi cơ hội, Nhạc Tâm, ngươi cần phải trở về, Hiên Viên mà phát hiện ngươi không có ở nhà thì không tốt.”
Nhạc Tâm có chút luống cuống, đúng là nàng đi hơi lâu, Bách thúc không đi cùng với tiểu thư, mà ở Du nhiên Cư cũng không có chuyện gì phải làm, khả năng bị phát hiện rất lớn, nhưng mà, hơi chút do dự nhìn người yêu, nàng cứ vậy mà đi không sao chứ?
Mà Trì Lan Thần lúc này còn mong Nhạc Tâm mau đi nhanh nhanh, còn để hắn lấy lòng vị tiểu thư này nữa, “Tâm nhi, nàng quay về đi, ta không sao đâu.”
Cảm thấy người yêu tri kỷ như vậy, Nhạc Tâm mỉm cười ngọt ngào, “Được, vậy thiếp về trước, tiểu thư là người tốt, sẽ không làm khó chàng đâu.”
“Ta biết rồi, nàng về nhanh đi.”
Rồi hơi thi lễ với Chung Ly Tình Nhi, “Tiểu thư, Nhạc Tâm đi về trước, tiểu thư có cái gì muốn hỏi Lan Thần cứ hỏi, Nhạc Tâm cám ơn tiểu thư đã hao tâm vì Nhạc Tâm “
Chung Ly Tình Nhi khẽ gật đầu, “Về đi.”
“Dạ”
Nhìn Nhạc Tâm đã đi, Chung Ly Tình Nhi quay đầu phân phó,” Thanh Liễu, đi chuẩn bị bữa trưa đi, đừng để khách nhân chờ.”
Thanh Liễu nháy mắt với Chỉ Hủy, rồi phúc thân ly khai, người này cho họ cảm giác không tốt chút nào, đề phòng vẫn hơn.
Tinh Quang Ẩn rũ mi, không chút nào buông lỏng nhìn chằm chằm nam tử này, đại nạn của tiểu thư chắc chắn có liên quan đến hắn, nhưng rốt cuộc hắn có bản lĩnh gì, mà có thể gây ra đại nạn đây, mặc dù ông không có võ công, nhưng phản ứng không chậm chút nào, lúc nguy cấp cũng có thể đỡ thay cho tiểu thư.
Không khí trong phòng đột nhiên trở nên âm trầm hơn, Trì Lan Thần thấy không được tự nhiên, hơi lùi bước, lúc này Chung Ly Tình Nhi mới phát hiện còn chưa mời hắn ta ngồi xuống,”Thất lễ quá, mời Trì công tử ngồi.”
“Cảm ơn tiểu thư đã ban ngồi.” Trì Lan thần chấp tay, thoải mái ngồi xuống.
“Lan Thần từng nghe Nhạc Tâm nói qua, tiểu thư là ân nhân của gia tộc nàng, nói vậy tiểu thư nhất định có bản lĩnh gì đó, mới có thể nhận được ân huệ lớn như vậy, Lan Thần phi thường bội phục. “
Chung Ly Tình Nhi Nhi nhấp một ngụm trà, cũng không biết là cố ý hay vô tình, từ lúc Trì Lan thần đến, nàng không có mời hắn ngồi xuống, hay cho dâng trà lên, vậy mà Trì LAn Thần không thèm để ý, vẫn nở nụ cười, chỉ nhiêu đó thôi, cũng nhìn ra hắn là người kiên nhẫn, cũng rất thâm trầm, người như vậy, không thể xem nhẹ được, Chung Ly Tình Nhi thầm đề cao cảnh giác.
“Chỉ là biết chút y thuật thôi, là Hiên Viên tộc trưởng trọng tình trọng nghĩa, nên phóng đại sự việc lên.” Chung Ly Tình Nhi không muốn bị người ta dắt mũi, tự động đổi sang đề tài khác, “Không biết nhà của Trì công tử đã biết chuyện của công tử và Nhạc Tâm chưa?”
Trì lan Thần gật đầu, “Đương nhiên, phụ mẫu có nói, muốn làm hôn sự, cũng nên báo lại cho họ biết, Lan Thần không dám tùy ý.”
“Trưởng bối Trì gia có biết Nhạc Tâm không?”
“Điều này tiểu thư an tâm, Lan Thần ở trong gia tộc cũng có tiếng nói, chỉ cần Lan Thần quyết định, trưởng bối trong nhà sẽ không ngăn cản.” Trì Lan Thần không muốn nói chuyện về Nhạc Tâm nữa, đây cũng không phải là mục đích của hắn, “Không biết tiểu thư đã đến hoàng thành bao giờ chưa?”
Nàng không biết có nên nói là từ nhỏ đã lớn lên ở đó không, hay là nói chưa từng đến,”Xem như từng đến đi, ít ra cũng biết Trì gia là gia tộc đứng đầu hoàng thành, là Nhạc Tâm với cao.”
Trì Lan Thần liên tục xua tay, “Không phải đâu, là Lan Thần với cao mới đúng, không hề nghĩ tới tiểu thư còn biết y thuật, thật hổ thẹn.”Trì Lan Thần liên tục xua tay, “Không phải đâu, là Lan Thần với cao mới đúng, không hề nghĩ tới tiểu thư còn biết y thuật, thật hổ thẹn.”
“Ta chỉ biết một chút thôi, Trì công tử và Nhạc Tâm có dự định gì không? Ý ta chính là, Trì công tử thật tâm muốn kết hôn với Nhạc Tâm? Nếu như cưới, là chính thê hay là tiểu thiếp?”
Mấy lần chuyển đề tài, là hắn muốn tránh nói đến vấn đề này, cũng không ngờ được vị tiểu thư này còn nhỏ tuổi như vậy, lại sắc bén như thế, nên trả lời như thế nào mới tốt, trầm mặc một hồi mới nói: “Nhạc Tâm là một cô gái tốt, nhưng dù sao cũng là việc hôn nhân đại sự, Lan Thần cảm thấy vẫn nên tìm hiểu thêm nữa, tiểu thư thấy sao?”
Chung Ly Tình Nhi rũ mi mắt, người này cho nàng cảm giác quen thuộc rất mạnh, hôn nhân đại sự? Đây là từ ngữ mà địa cầu dùng mà, lẽ nào, Trì Lan Thần cũng xuyên đến đây? Nếu quả thật là như thế, nàng nên làm gì đây? Hay là tìm Hiên viên thương lượng? Không thì, tiếp xúc với hắn một thời gian xem nhân phẩm của hắn như thế nào, mặc dù giờ thì nhìn như bình thường, nhưng nam nhân vẫn có căn bệnh chung là ăn trong bát, nhìn trong nồi.
“Trì công tử nói cũng có vài phần đạo lý, ta cũng không hy vọng Nhạc Tâm tương lai thương tâm. “
Trì Lan Thần đè nén vui vẻ trong lòng, đang muốn nói mấy câu lấy lòng, thì thị nữ đi vào, “Tiểu thư, đồ ăn đã chuẩn bị xong.”
Nhanh như vậy? Chung Ly Tình Nhi có chút ngạc nhiên nhìn Thanh Liễu, chỉ gần phút thôi à! Nhìn thấy món ăn được bưng lên Trì Lan Thần đè nén trong lòng, Chung Ly Tình Nhi đã đoán ra, nhất định là do Mạc Ngữ chuẩn bị, nhìn mấy món củ cải trên đĩa là biết, hơn nữa Thanh Liễu không có thói quen mang củ cải theo, chỉ có chúng yêu mới có khả năng đó, mà bây giờ trong không gian của Mạc ngữ đều để củ cải, tùy thời có thể lấy ra làm đồ ăn.
“Trì công tử, ở bên ngoài tiếp đãi đơn giản, mời bỏ qua cho. “
Ánh mắt Trì Lan Thần vẫn đặt vào món củ cải nấu xương sườn, không phải vậy đâu, chắc hắn nhìn lầm rồi, đây không phải là củ cải, hắn tới không gian này được năm, cũng nghiên cứu, không gian đều khác nhau, hắn nhớ rất rõ, nơi này không hề có củ cải, cái này chắc hơi giống củ cải mà thôi.
“Tiểu thư khách khí quá, như vậy đã rất phong phú rồi.”
“Mời. “
Hai người ngồi đối diện nhau, Tinh Quang Ẩn một bên giúp đỡ, Thanh Liễu cùng Chỉ Hủy chia thức ăn cho tiểu thư, nếu ở bên ngoài, các nàng không thể quá phận mà ngồi cùng bàn với tiểu thư.
Một loạt hành động này, khiến Trì Lan Thần khẳng định suy đoán của mình là đúng, vị tiểu thư này, lai lịch không nhỏ, coi như Trì gia là đại gia tộc, cũng không có người hầu chuyên môn chia thức ăn, ngược lại giống như trong hoàng gia, lẽ nào…
Không sai, đây nhất định là một con cá lớn, hắn gặp may rồi, xuyên qua quả nhiên là vương đạo a.
“Trì công tử, sao không ăn? “
Trì Lan Thần phục hồi tinh thần, vội cầm đũa lên, “Được, vậy ta không khách khí nữa.”
Gắp miếng đồ ăn giống củ cải bỏ vào miệng, mùi vị quen thuộc làm cho hắn không cẩn thận bị sặc, ho khan kịch liệt, đúng là củ cải, lẽ nào ở đây có đồng hương?/ Không được, nhất định phải tìm ra và giết y, thời không này, có một người xuyên qua là hắn đã đủ rồi, những người khác đều là dư thừa.
Chung Ly Tình Nhi hơi mỉm cười, quả nhiên, đúng là xuyên qua, nhưng vì sao, nàng không có một chút hưng phấn tí nào? hẳn là, do người này mang cho nàng cảm giác không quá tốt, ở trên địa cầu, người này chắc không phải là người lương thiện đi, người như vậy, nàng không có ngu mà nhận làm đồng hương.
“Trì công tử, làm sao vậy, đồ ăn không hợp khẩu vị sao?”
Trì Lan Thần vừa ho khan vừa xua tay, “Không phải, mùi vị rất ngon, là Lan Thần không cẩn thận. “
“Vậy là tốt rồi, đây chính là món ăn ta rất thích, hy vọng Trì công tử cũng sẽ thích, cũng không còn nhiều, lúc trước, ta ở trong thành Lương châu mua được từ người bán hàng rong, sau này muốn tìm mua cũng không tìm được người.” Giọng nói Chung Ly Tình Nhi đầy chân thành, phảng phất như đồ nàng khích cũng hy vọng người khác sẽ thích
Trì Lan Thần thật vất vả dừng tiếng ho, nở nụ cười thật tươi: “Là ăn quá ngon, nên ăn nhanh quá bị sặc, tiểu thư thích mon này cũng đúng thôi.”
Chung Ly Tình Nhi gật đầu, cúi đầu tiếp tục ăn, dùng khóe mắt liếc qua khuôn mặt rầu rĩ của Trì Lan Thần, biết có đồng hương ở đây, không phải nên vui vẻ sao? Tại sao lại rầu rỉ không vui như vậy? Sợ bị người khác đoạt mất nổi bật của ngươi, hay là sợ bị vạch trần?
Lại gắp miếng củ cải bỏ vào miệng nhai, mùi vị quá mức quen thuộc này làm tâm tình của hắn có chút phức tạp, tính toán một chút, việc này để sau vậy, nếu người nọ xuất đầu lộ diện, càng phải lưu tâm nhiều hơn, nếu là người có bản lĩnh đặc biệt, tốt nhất thu làm thuộc hạ, còn không thì giết không tha, mặc kệ sống ở thế giới nào, người phải ác độc hơn mới tốt.
Ổn định lại tâm tình, Trì Lan Thần không muốn ăn củ cải nữa, ăn qua loa vài miếng liền đặt đũa xuống, nhiệm vụ bây giờ của hắn, chính là bắt được tâm của tiểu cô nương này, nếu được nàng trợ lực, mặc kệ muốn làm cái gì, đều không cần suy nghĩ trong đầu, có được ưu thế của thê tộc, Trì gia sẽ nằm chắc trong tay hắn,mấy đệ đệ của hắn càng không có cơ hội.