“Tiểu thư, người biết nguyên nhân sao?”
Hiên Viên kích động vô cùng, nếu có thể biết được, thì sau này tu hành cũng không gian nan nữa, bọn họ không có tiền bối chỉ dạy, tu vi hiện giờ toàn tự mày mò tu luyện cả, nếu có thể tìm được phương pháp gia tăng tu vi, mà không làm thương tổn bản thân, ông không cao hứng sao được?
Chung Ly Tình Nhi cũng không chắc chắn lắm, cẩn thận nói: “Tu vi của Tham Oa cũng tăng lên, nó nói là sau khi cho Tham Tu, tu vi của nó mới tăng như vậy, ta đang nghĩ xem, liệu có phải là do giá trị công đức không?’
“Giá trị công đức?”
Hiên Viên không hiểu, là cái gì vậy?
“Giá trị công đức chính là…… Nói như thế nào đây, lấy Tham Oa làm ví dụ, nó mặc cho tu vi giảm xuống mà vẫn cắt Tham tu cứu người, bởi vì ý niệm lương thiện này cứu được rất nhiều người, nên lòng biết ơn của họ hóa thành ý niệm công đức, mà công đức này mới tính lên đầu Tham Oa, nên tu vi hiện giờ mới tăng lên nhiều vậy, đây là theo ta hiểu.”
Hiên Viên vẫn không hiểu,“Nhưng mà bọn ta cũng đâu có lấy gì ra để cứu người, nhiều nhất cũng chỉ giúp đỡ mà thôi.”
“Ha ha, cái này cũng là thiện ý, các ngươi là yêu, giúp là người, ta thân là người, căn bản không bị giá trị công đức ảnh hưởng, cho nên đều tính trên đầu các ngươi, nếu như vậy có thể giúp các ngươi, ta thật cao hứng, xem ra về sau phải cứu thật nhiều người mới được.”
Cái này coi như đôi bên cùng có lợi, bọn họ giúp đỡ nàng, thì nàng giúp họ có thêm công đức đề thăng tu vi, như vậy, quan hệ giữa hai bên mới lâu dài, không sinh ra oán hận gì.
“Ta tin lời giải thích này của tiểu thư, nếu thật sự là như vậy, vậy không có khó khăn gì, cuối cùng cũng tìm được con đường tu luyện dễ dàng nhất rồi.”
Hiên Viên cười khẽ, quả nhiên đi theo tiểu thư là lựa chọn chính xác nhất.
Chung Ly Tình Nhi đứng dậy, nàng nên đi tu luyện tiếp, nếu không tiểu Ngọc lại cằn nhằn,“Ân, Hiên Viên, ông đi nói cho những người khác đi, ta tiếp tục tu luyện.”
“Được.”
Kỳ thật ở trong mắt họ, tu vi của tiểu thư không tính là cao, chỉ vừa tu tập thôi, chỉ cần một trong số bọn họ cũng dễ dàng đánh bại nàng, nhưng họ không dám xem thường thủ đoạn của nàng chút nào, bọn họ đều vui vẻ phục tùng, so sánh với nhân loại, yêu càng tôn sùng cường giả.
Vài ngày sau, Hoàng Thành ban thưởng xuống, Tử Sử Lệ Cẩm Trạch tự mình đến đọc chỉ. Đi theo Thư Dục đến,liền nhìn thấy ba chữ Du Nhiên Cư phóng khoáng,thanh tao đập vào mắt, vào trong viện, không có loại không khí khẩn trương, vẻ mặt ai cũng ung dung tự tại, Chung Ly Tình Nhi hiếm khi không đi tu luyện, mà là ở cạnh đất trồng rau nhìn Chúc Thủy cẩn thận chăm sóc mấy cây non, cái biểu tình nghiêm túc thế này, nàng không dám quấy rầy.
Lệ Cẩm Trạch không tự giác thả nhẹ cước bộ, nhìn thấy họ thoải mái thế, hắn không biết bày ra biểu tình thế nào, còn người dẫn đường Thư Dục mỉm cười, may mắn mọi người đều quen hắn hay trưng mặt lạnh ra, nên không ai để ý tới, mới không có phát hiện hắn cười.
Ho nhẹ một tiếng,“Tiểu thư, hoàng lệnh đến.”
Lúc ở nhà, Chung Ly Tình Nhi sẽ không thả linh thức, nàng tin tưởng những người bên cạnh sẽ không gây bất lợi cho mình, nhóm Hiên Viên sẽ bảo vệ nàng thật tốt, đây là tín nhiệm, nghe Thư Dục nói mới quay đầu, nhìn thấy người phía sau, mày hơi nhíu, lại gặp người quen.
“Tử Sử, lại gặp rồi.”
“Vi thần may mắn, chỗ công chúa đúng là địa linh nhân kiệt, khiến thần cũng muốn ở lại.”
Cái này, trong lời nói còn mang theo ý muốn đầu nhập dưới trướng nàng, Chung Ly Tình Nhi không nói gì nhìn trời, nàng không muốn làm đại sự gì, không cần tăng thêm nhân thủ đâu,“Ha ha,nơi tốt còn rất nhiều, chỉ cần có chút tâm tư, cũng có thể bố trí giống như nơi ta ở.”
Lệ Cẩm Trạch rũ mắt xuống, hắn hiểu ý Cửu công chúa, sở dĩ nơi này có sự tại tại ung dung thế, là vì trong lòng bọn họ không có sự tranh đua hơn thua, nếu trong lòng con người tràn đây tâm lí hơn thua, sẽ không trụ lâu ở nơi thế này, Cửu công chúa là nói tâm hắn quá nặng về sự hơn thua? Không đúng sao? Có ai mà không muốn leo lên vị trí cao? Ai lại không ngại tiền đồ của mình bị người khác đè bẹp?
“Công chúa, thỉnh tiếp hoàng lệnh, Hoàng Thượng phân phó, sau này Cửu công chúa tiếp hoàng lệnh, có thể đứng để tiếp.”
“Tạ phụ thân ân điển.”
Thanh Liễu, Chỉ Hủy, tám người quỳ xuống, nhóm Hiên Viên giống như không nghe thấy đứng phía sau Chung Ly Tình Nhi, tất cả đều nghe theo lệnh tiểu thư.
Lệ Cẩm Trạch đương nhiên có mắt nhìn, biết những người này không dễ chọc tí nào, trực tiếp mở hoàng lệnh ra đọc: “Phụng thiên thừa nhận, hoàng đế chiếu viết, Cửu công chúa Chung Ly Tình Nhi có công với xã tắc, sắc phong làm An Trữ công chúa, đáp ứng yêu cầu của Cửu công chúa, đem năm dặm xung quanh Du Nhiên Cư ban cho An Trữ công chúa, tùy nghi xử trí, khâm thử.”
“Tạ phụ thân ân điển.”
Chung Ly Tình Nhi hai tay tiếp nhận hoàng lệnh,bèn cân nhắc, vị trong cung kia muốn xem náo nhiệt sao trời, nàng nếu nhớ không lầm, hẳn nàng là người đầu tiên trong đám huynh đệ tỷ muội có phong hào,ngay cả ca ca Chung Ly Dạ còn chưa có phong hào, hơn nữa người trong hoàng thất nếu không có công trạng thì sẽ không có đất phong, nàng thì có,dù chỉ là năm dặm, mà đất phong này có hơi quý giá không? Không bằng đừng cho!
“Tiện thể Hoàng Thượng muốn vi thần nhắn với ngài, đất phong này của ngài vì nằm trong đất phong của Vạn Hầu Hĩ Tướng quân, nên không thể yêu cầu quá nhiều, sau này Cửu công chúa nếu muốn đổi nơi ở khác, Hoàng Thượng sẽ tìm chỗ khác sắc phong cho.”
Chung Ly Tình Nhi mở hoàng lệnh nhìn thoáng qua, cảm thấy nội dung giống nhau sau đó mới giao cho Tinh Quang Ẩn,“Thỉnh Tử Sử thay ta nói lại với phụ thân, ta vừa lòng với cuộc sống hiện tại, tạm thời sẽ không đổi, nếu có ý định đó, ta sẽ thông báo cho phụ thân ngay”
“Vi thần nhất định sẽ báo lại, còn có,” Lệ Cẩm Trạch hướng phía sau vung tay lên, người phía sau cầm khay xếp thành một hàng,“Hoàng Thượng biết Cửu công chúa lần này đem hết vốn liếng của mình đi mua thuốc, đây đều là Hoàng Thượng thưởng cho ngài.”
Chung Ly Tình Nhi híp mắt, xém chút nàng quên mất vụ này, đúng là không quản gia thì không biết củi, gạo, dầu, muối quý thế nào, cả gia sản của nàng đều giao cho Thanh Liễu quản, cũng không nghe Thanh Liễu nhắc có bị viêm màng túi không, nên nàng cũng ném chuyện này ra sau đầu, lần này phụ thân chủ động bù lại cho nàng, như vậy cũng không tệ lắm.
thong thả bước đến từng khay, xốc vải che lên nhìn, ngọc thạch, Châu Bảo không ít, nhưng là đều có ấn ký của hoàng gia, lại không thể cầm bán, chỉ có thể làm vật trang trí, nàng không có cảm giác gì, xốc vải che màu đỏ cuối cùng lên, mới khiến nàng cảm thấy, vị phụ thân này thương này lắm.
Một khay đặt ngân phiếu xếp chỉnh tề, phí trên đều là một vạn lượng, rốt cuộc là bao nhiêu à? Chung Ly Tình Nhi bắt đầu tính toán, nơi này khoảng một trấm tấm vậy không hơn không ít một trăm vạn lượng a, tiền vốn đều kiếm về hết rồi.
“Thanh Liễu, lần này đi ra ngoài chúng ta dùng hết bao nhiêu bạc vậy?”
Thanh Liễu bất đắc dĩ nhìn tiểu thư, vậy mà có thể trước mặt Tử Sử hỏi vấn đề này, nhỏ giọng nói: “Hơn bảy mươi vạn lượng.”
“Ta có nhiều tiền như vậy hả?”
Mọi người đều nhẫn cười, một vị công chúa được sủng ái thì vạn lượng có là chi, sao tiểu thư lại kinh ngạc vậy chứ? Nếu chút ấy đều không có, thì dưới gầm trời này sao phàm nhân lại muốn sinh trong hoàng gia?
Chung Ly Tình Nhi ngượng ngùng ho nhẹ một tiếng,“Thanh Liễu, đều thu lại hết đi.”
Thanh Liễu trong mắt đầy ý cười,“Dạ.”
làm xong xuôi hết thảy, Chung Ly Tình Nhi biết nàng phải thưởng cho người ta, vị tử Sử này khi không bị bắt đi làm chuyện rãnh hơi thế này, nên lấy trong không gian ra mấy bình thuốc, dù sao mọi người hiện tại đều biết nàng là đại phu, cũng có chút bản lĩnh, hơn nữa phụ thân luôn luôn dùng dược mà nàng luyện chế, vô hình trung quảng cáo rầm rộ, cứ xem biểu tình của Hoàng Viện Thủ lần trước thì biết, lấy thưởng cho người ta mà cũng không nguyện ý kìa.
“Tử Sử,khiến ngươi vất vả tới đây một chuyến, ngươi xem ta cũng không có mấy thứ so được với đồ trong cung, cũng không có gì tốt đưa cho ngươi, đây là dược do ta luyện, chữa bệnh cũ hay nội thương cũng có chút tác dụng, ngươi có thể thử dùng dùng xem.”
Những người ở đây người người võ công cao cường, nhưng một khi làm nhiệm vụ khó tránh không khỏi bị thương.
Ánh mắt Lệ Cẩm Trạch vụt sáng, dược này, rất thích hợp cho hắn dùng, trước kia khi làm nhiệm vụ đã bị thương nặng, mỗi khi đến ngày mưa miệng vết thương liền đau, là loại cảm giác đau không chạm đến được, cho nên hắn rất hận ngày mưa, hận không thể mỗi ngày trời đều nắng.
“Tạ Cửu công chúa thưởng, thuốc này quả thật vi thần rất cần, vi thần cả gan, muốn xin công chúa thêm chút dược, Tử Sử có một huynh đệ bị thương ở đầu, thường thường sẽ đau đầu, chân tay tê cứng, đi đường hay gặp trở ngại,chúng ta phải đánh hắn bất tỉnh mới tốt được, dược này, nói không chừng có thể giúp hắn.”
Như vậy sao? Người nọ hẳn là trong đầu ứ máu , chưa tan đi, nếu cứ để lâu không chừng sẽ nguy hiểm đến tính mạng, nhưng bây giờ nàng không muốn lại nơi kia,“không thành vấn đề, nhưng không phải trong cung có nhiều thái y sao? Bọn họ cũng không có biện pháp?”
Lệ Cẩm Trạch lắc đầu,“Thái y có xem qua, lúc ấy hắn bị thương chính là Trần Thái y đã cứu sống, ông ấy nói trong đầu Chu Nhạc còn tụ máu, đã suy nghĩ nhiều biện pháp mà cũng không làm tan được khối máu đó, chỉ có thể kéo dài đến giờ.”
Nếu nàng học xong thuật châm cứu, chỉ vài lần châm là có tác dụng, đáng tiếc nàng còn chưa học được, chẳng lẽ mày mò tự học? Nghĩ nghĩ, nàng vẫn nên từ bỏ, dù sao cũng không nắm chắc, chưa từng học qua, không nên để trong lòng.
“Không phải là thời gian đau đầu của hắn càng ngày càng ngắn chứ?”
“Dạ, trước kia nửa tháng mới phát tác một lần, giờ là ba ngày phát tác một lần, nếu cứ tiếp tục thế, ta sợ hắn……”
Ánh mắt Lệ Cẩm Trạch càng sáng, còn chưa nhìn thấy người, công chúa có thể đoán được tình huống, hắn quả nhiên hỏi đúng người rồi,hắn từng mời Hoàng Viện Thủ nhìn qua cho Chu Nhạc, Hoàng Viện Thủ cũng chỉ khống chế thời gian phát tác của Chu Nhạc giảm xuống thôi, nhưng Chu Nhạc vẫn có khả năng tử vong
Chung Ly Tình Nhi suy nghĩ phương pháp chữa trị cùng tính toán,“Như vậy đi, ngươi bảo hắn đến chỗ phụ thân ta xin ý chỉ, bảo hắn đến đây một chuyến, ta cho hắn làm kiểm tra, ta cũng nói trước, ta sẽ cố gắng hết sức mà làm, khó mà nắm chắc được, dù sao bệnh ở đầu luôn là khó trị nhất.”
Lệ Cẩm Trạch khom mình hành lễ, đó là huynh đệ cùng hắn kề vai sát cánh từ trong trại huấn luyện đi ra, lúc nhỏ còn ở chung một phòng, đến bây giờ cũng đã có hơn năm giao tình, bọn họ đã sớm coi nhau là thân nhân, hắn không muốn mất đi một người thân của mình,“Công chúa chịu ra tay đã là nhân từ lớn nhất rồi, vi thần trước thay Chu Nhạc cám ơn ngài, vi thần nhất định sẽ bảo Chu Nhạc mau chóng đến đây.”