Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ

chương 66: tang sự

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Cà Rốt Hồng -

Tào Ngọc Di chỉ điểm Chu thị một câu, chờ Tào Ngọc Di chân trước vừa ra khỏi viện, chân sau Chu thị liền đi thăm hỏi Lý thị và Tào Ngọc Nga......

Lúc Tào Ngọc Nga đi, Tào Ngọc Di theo thường lệ cùng Tào Ngọc Linh, Tào Ngọc Hà đưa người đến nhị môn, đối với Tào Ngọc Dao quả nhiên Đại phu nhân ngoan độc, lần này Tào Ngọc Nga trở lại, cũng không để cho Tào Ngọc Dao ra ngoài.

"Các muội muội dừng bước đi!" Tào Ngọc Nga xoay người hành nửa lễ, cười nói, trạng thái nhìn so với lúc mới trở về khá hơn nhiều, xem ra Chu thị và Lý thị đã bắt được điểm quan trọng.

Tào Ngọc Di đi theo phía sau Tào Ngọc Linh trả lại nửa lễ, có Tào Ngọc Linh ở đây, cũng không cần mở miệng.

"Tứ muội muội, trước đó vài ngày thân thể muội muội khó chịu, đúng lúc Đại tỷ tỷ không thể phân thân, không thể trở về thăm muội muội một chút, chỗ Đại tỷ tỷ có mấy bài dược thiện tốt, đối với thể yếu rất là hữu hiệu, chờ mấy ngày nữa, Đại tỷ tỷ sai người đưa tới đây!" Trước khi đi, đột nhiên Tào Ngọc Nga nói.

Tào Ngọc Di dừng lại một chút, Chu thị lôi kéo nhanh như vậy đã tạo nên tác dụng......

"Tạ Đại tỷ tỷ quan tâm!"

Tào Ngọc Nga khẽ cười một cái, dưới sự dìu đỡ của hai bà tử lên nhuyễn kiệu......

Lúc Tào Ngọc Di trở về phòng, thì thấy mấy bà tử chạm mặt vội vã đi qua, chỉ vội vã hành lễ một cái, ngay cả chào hỏi cũng không, liền đi về phía phòng của Đại phu nhân.

"Tứ tiểu thư......" Hồng Nhi tiến lên nửa bước nhẹ giọng kêu lên.

Tào Ngọc Di khoát tay, nhấc chân tiếp tục đi về phía trước......

"Phu nhân, Tôn ma ma, Vân ma ma tiền viện tới!" Phương ma ma rón rén đi tới báo lại nói.

Đại phu nhân đang nhắm mắt chợp mắt nhíu mày một cái, chống trán ngồi dậy.

Phương ma ma lập tức tiến lên giúp Đại phu nhân sửa sang lại trang dung, có tiểu nha đầu cơ trí bưng một chậu nước nóng đi vào......

Một đoạn thời gian trước, bởi vì chuyện Liễu Nhi, Đại phu nhân có một dạo xa lánh Phương ma ma, trọng dụng mấy bà tử khác, cuối cùng cũng không có từ bỏ bà vú thân thiết theo mình từ nhỏ đến lớn......

Chỉ chốc lát sau, Đại phu nhân liền khôi phục hình tượng đoan trang quý phái thường ngày.

"Để cho hai vị ma ma vào đi!" Sau khi Phương ma ma được Đại phu nhân ra hiệu, liền quay ra bên ngoài cất giọng kêu lên.

"Phu nhân, Nhị quản gia Khai Quốc Quận Công Lý phủ mang theo dù đen tới, sợ là Lý phủ có tang......" Tôn ma ma có chút vội vàng nói.

"Hiện tại Nhị quản gia Lý gia ở đâu?" Đại phu nhân thẳng người lên hỏi.

"Bẩm phu nhân, đã được nghênh đón đến tiền thính chiêu đãi......" Vân ma ma trả lời.

"Đi, chúng ta đi qua!" Đại phu nhân đứng lên phân phó nói.

Phương ma ma tiến lên nhẹ nhàng dìu đỡ Đại phu nhân......

Đến buổi tối, Tào Ngọc Di cũng từ chỗ Thắng Nhi biết được tin tức, chính là đích tử Lý gia mất.

"Lần này sợ là phủ Khai Quốc Quận Công lại không được yên ổn......" Vương ma ma cảm khái một câu.

Tào Ngọc Di hé miệng cười một cái, trong đầu hiện lên tiểu nam hài trốn ở bên bờ hồ lau nước mắt lúc lần đầu tiên đi ra ngoài tham gia yến hội kia......

Bất kể như thế nào, Lý gia cũng chỉ là mất đi một tiểu bối, Tào gia để cho Tam lão gia dẫn theo một phần tang nghi (nghi thức đám tang) qua thắp nén nhang, cho dù sau này Lý gia sẽ phát sinh tranh chấp như thế nào, với Tào gia chuyện này như vậy coi như qua.

Buổi sáng đi nghe Vu ma ma dạy quy củ cho Tào Ngọc Linh, buổi chiều trở lại luyện tập sơ qua một phen, thời gian còn dư lại viết chữ, xem sách một chút, nửa năm rất nhanh liền trôi qua.

Trước khi Vu ma ma đi, Tào Ngọc Linh dựa theo toàn bộ quy củ hầu hạ Đại phu nhân dùng cơm một lần, cho dù là đi đứng ngồi hay là bố trí chén đĩa, bưng canh gắp thức ăn đều có một chút thành thạo, Tào Ngọc Di ngẫm nghĩ nếu không có trải qua huấn luyện, đến lúc đó nhất định là xảy ra ngoài ý muốn......

"Ha ha, ma ma quả nhiên là danh bất hư truyền!" Đại phu nhân để muỗng nhỏ xuống, mỉm cười nói, hiển nhiên là hết sức hài lòng.

"Phu nhân quá khen, vốn là Nhị tiểu thư quý phủ tư chất hơn người......" Vu ma ma cười khách sáo với Đại phu nhân.

Cuối cùng, Vu ma ma lại một mình nói với Tào Ngọc Linh mấy câu, liền có bà tử đi vào nói, xe ngựa Vương Phủ đã tới.

Đại phu nhân dẫn theo Tào Ngọc Linh tự mình đi tiễn Vu ma ma lên xe ngựa......

Chỉ còn lại hai người Tào Ngọc Di và Tào Ngọc Hà cùng nhau đi về phòng của mình.

"Tứ tỷ tỷ, qua năm, muội muội sẽ phải đi học rồi, đến lúc đó kính xin tỷ tỷ chiếu cố nhiều hơn!" Ở giao lộ đột nhiên Tào Ngọc Hà mở miệng nói.

"Cái này thì đương nhiên, muội muội đi thong thả!" Tào Ngọc Di trả lại nửa lễ, mĩm cười nói.

Tào Ngọc Hà khẽ cười rẽ vào một con đường khác.

Dựa theo quy cũ Tào phủ, cuối năm nay Tào Ngọc Linh có thể ngừng học rồi, Tào Ngọc Hà lại vừa đúng đến tuổi đi học.

Sau khi Vu ma ma đi, Đại phu nhân lại chuẩn bị lễ vật mời các sư phó dạy học trở lại, Tào Ngọc Di đã đi Thính Tuyết Hiên chờ đợi thật sớm.

"Tứ muội muội tới thật là sớm nhỉ!" Một giọng nói quen thuộc vang lên.

"A, Tam tỷ tỷ tốt lành!" Tào Ngọc Di có chút kinh ngạc đứng lên hoàn lễ.

Sáng hôm nay lúc đi thỉnh an Đại phu nhân, vẫn không có thấy Tào Ngọc Dao, chỉ có điều lúc này chẳng biết tại sao Đại phu nhân lại để cho Tào Ngọc Dao ra ngoài.

Cấm túc hơn nửa năm, Tào Ngọc Dao gầy đi không ít, gương mặt vốn có chút mượt mà đã hoàn toàn biến mất, hơn nữa bởi vì thời gian dài không thấy ánh mặt trời, màu da trở nên tái nhợt, y phục mặc trên người cũng mộc mạc không ít, cũng có vài phần khí chất mỹ nhân mắc bệnh.

Hơn nửa năm này, Tào Ngọc Dao trừ không ra khỏi phòng, ngay cả mua sắm thêm y phục bốn mùa theo tiền lệ cũng bị Đại phu nhân hủy bỏ, càng không nói tới cái khác.

Tầm mắt của Tào Ngọc Dao nhìn sang trên người Tào Ngọc Di, dừng lại trên đầu một chút, rồi cười lạnh ngồi xuống.

Trong lòng Tào Ngọc Di trầm xuống, xem ra dằn vặt hơn nửa năm nay chỉ làm cho Tào Ngọc Dao trở nên âm trầm......

Chuyện phân viện của Tào Ngọc Dao, cuối cùng Đại phu nhân cũng đưa ra lời chắc chắn, để cho Tào Ngọc Dao ở trước năm mới dọn đến viện bên cạnh Tào Ngọc Linh.

"Mẫu thân, nữ nhi thấy không biết đến khi nào thì viện mới dọn dẹp xong, không bằng nữ nhi dọn đến cái viện khác ở bên cạnh, hoặc là cái viện lúc trước của Đại tỷ tỷ......" Cách mấy ngày, Tào Ngọc Dao đang thỉnh an Đại phu nhân thì đột nhiên nói đến chuyện này.

"Phu nhân, Tam tiểu thư đây là vui mừng nên hồ đồ, dọn dẹp viện có phiền toái hơn nữa, cũng không cần Tam tiểu thư động một đầu ngón tay, phu nhân tha lỗi......" Trần thị không cần nhìn sắc mặt của Đại phu nhân liền quỳ xuống, liên tục giải thích thay Tào Ngọc Dao.

"Tất cả đứng lên đi, sáng tinh mơ!" Đại phu nhân giống như không nghe thấy, nắm khăn nói.

Trần thị cuống quít lôi kéo Tào Ngọc Dao đứng lên, cũng không quản Tào Ngọc Dao có nguyện ý hay không.

"Di nương, người buông ra, nữ nhi còn có lời muốn nói!" Tào Ngọc Dao giùng giằng nói, dùng sức xô đẩy Trần thị vốn vẻ mặt cũng không quá tốt ra.

"Tứ tiểu thư, người......" Trần thị cắn răng kêu một tiếng, che trán mềm nhũn ngã xuống.

"Trần di nãi nãi!" Bà tử bên cạnh kinh hô một tiếng, tiến lên đỡ Trần thị.

Nhất thời, Tào Ngọc Dao cũng bị hù dọa dừng lại, tạm thời quên luôn chuyện muốn làm ầm ĩ, thất kinh ôm lấy Trần thị.

"Chuyện gì xảy ra?" Đại phu nhân cất cao giọng hỏi.

"Bẩm phu nhân, Trần di nãi nãi đã ngất xỉu!" Bà tử đỡ lấy Trần thị kia đáp.

"Còn ngốc lăng cái gì, đỡ người đi nằm xuống, trước gọi Ngô ma ma tới xem một chút!" Đại phu nhân mặt lạnh lùng phân phó nói.

"Dạ!" Mấy bà tử đáp một tiếng, vội vàng làm việc của mình.

Vẻ mặt Tào Ngọc Dao lo lắng nhìn Trần thị được dìu đỡ đi, không có lên tiếng đáp lại Đại phu nhân, động cũng không dám động.

"Bày cơm!" Đại phu nhân nhìn cũng không nhìn Tào Ngọc Dao, trực tiếp lại phân phó đi xuống.

Lập tức lại có nha hoàn bà tử đáp lại, chốc lát sau liền bưng điểm tâm sáng lên đầy bàn.

Chờ dùng xong điểm tâm, Đại phu nhân vẫn không có ý để cho Tào Ngọc Dao đi xem Trần thị.

Tào Ngọc Dao không cách nào, đứng ngồi không yên đi đến chỗ học......

"Tứ tiểu thư, Trần di nãi nãi lại có thai......" Thắng Nhi thấp giọng nói.

Buổi trưa Tào Ngọc Di đi về phòng, thì nhận được tin tức.

Bốn phòng thiếp thất của Đại lão gia, nếu như nói thứ Lý thị dựa vào chính là tình cảm hầu hạ Đại lão gia từ nhỏ, Chu thị dựa vào chính là từ trong phòng Lão phu nhân ra ngoài, Vương thị dựa vào chính là trẻ tuổi tướng mạo đẹp, như vậy Trần thị không chỗ nương tựa, còn lúc nào cũng bị Đại phu nhân chèn ép, thứ dựa vào chân chính chính là thủ đoạn làm cho Đại lão gia vui vẻ rồi, lúc trước thời điểm ở trong viện của Đại phu nhân, Trần thị sợ nên không dám hoàn toàn thi triển, vậy mà cũng sinh được một thứ tử, sau khi bị chết yểu, lại được Tào Ngọc Dao, ngay cả Tào Ngọc Dao không làm cho người thích, Đại lão gia cũng thường xuyên đến phòng Trần thị, làm cho cả Lý thị cũng dính được không ít chỗ tốt, cho nên lúc Tào Ngọc Dao vừa vào viện liền cùng Lý thị sinh vết nứt, Lý thị và Trần thị cũng vẫn có thể chung sống hòa bình......

Dựa theo số tuổi bình quân của nữ nhân nơi này, Trần thị hai mươi bảy hai mươi tám tuổi mang thai lần nữa, cũng coi là trai già ngậm hạt châu.

Trần thị có thai, với Tào Ngọc Di mà nói, bất quá chỉ là chuyện râu ria, nhưng có người lại ngồi không yên.

Lúc xế chiều, Tây Liễu liền đi bái phỏng Chu thị.

Tây Liễu và Như Lộ đã cùng Đại lão gia viên phòng cũng có hơn ba tháng rồi, thân phận lúng túng vẫn là nha đầu không ra nha đầu, chủ tử không ra chủ tử.

"Tây Liễu cô nương đúng là khách hiếm thấy nha!" Chu thị cười khanh khách nói.

Tây Liễu thấy Chu thị không đứng lên đón khách, trong lòng đã thầm không thích, ánh mắt không khách khí dừng lại ở trên đầu trên mặt Chu thị, rồi sau đó đắc ý cười khẽ, "Nghe nói tháng này, lão gia đến nơi này của tỷ tỷ ngồi hai hôm rồi trở về, không có ngủ lại nhỉ!"

"Tây Liễu cô nương nói đùa, lão gia muốn nghỉ ngơi nơi nào, chúng ta không thể quản được!" Nụ cười trên mặt của Chu thị cũng không thay đổi.

"Ha ha, nói đến vẫn là muội muội ta đây không hiểu chuyện rồi, vốn nên sớm đi tới đây bái phỏng tỷ tỷ, chẳng qua là mấy ngày nay muội muội bề bộn không phân thân ra được, tỷ tỷ thứ lỗi nhé!" Tây Liễu cứ thế ngồi xuống.

"Người đâu, dâng trà cho Tây Liễu cô nương!" Chu thị quay đầu phân phó nói.

Tây Liễu nghe được tiếng "Cô nương" này của Chu thị, trong lòng lại bốc lên một cơn lửa giận, trên mặt gắng gượng duy trì nụ cười, chơi đùa cái vòng ngọc trên cổ tay, sau đó người bưng trà tới đây, nâng chung trà lên, ngụm có ngụm không uống trà, cuối cùng vẫn không kềm chế được, mở miệng trước, "Không biết tỷ tỷ chuẩn bị lúc nào thì đi thỉnh an Lão phu nhân vậy? Đến lúc đó gọi muội muội một tiếng cùng nhau đi nhé!"

"Dĩ nhiên là đi cùng phu nhân rồi, thường ngày Lão phu nhân cũng không nhất định có thời gian rãnh, nếu quấy rầy Lão phu nhân nghỉ ngơi ngược lại không tốt!" Chu thị nhàn nhạt lên tiếng.

Lông mày Tây Liễu dựng lên, mắt thấy như muốn nổi giận.

"Nếu Tây Liễu cô nương không có chuyện gì thì vẫn nên sớm trở về đi thôi, tránh không khéo lão gia tới, nếu không có người hầu hạ cũng không hay!" Chu thị nâng chung trà lên, hời hợt nhấp một miếng.

Tây Liễu hừ một tiếng, phất tay nâng cao thắt lưng rời đi.

"Xem ra Lão phu nhân già nên hồ đồ rồi, kiến thức hạn hẹp như vậy cũng đưa đến phòng của lão gia......" Chu thị thấp giọng thì thầm mấy câu, nhẹ nhàng để chén trà xuống.

Hôm nay, Tào Ngọc Di tan học về phòng, Thắng Nhi liền ra đón, "Tứ tiểu thư......"

"Đi vào hãy nói!" Tào Ngọc Di thấp giọng phân phó nói.

"Dạ!" Thắng Nhi đáp một tiếng, nhận lấy cái tráp đựng sách trong tay tiểu nha đầu.

Tiểu nha đầu kia rất có ánh mắt, hành lễ một cái, ở lại bên ngoài.

"Nói đi, chuyện gì?" Tào Ngọc Di nhận lấy cái khăn ấm Vương ma ma đã vắt nước xong, lau mặt hỏi.

"Bẩm Tứ tiểu thư, hôn sự của Nhị tiểu thư đã định ra rồi!" Thắng Nhi mỉm cười nói.

"Hả? Là nhà nào?" Tào Ngọc Di cảm thấy hứng thú hỏi.

Gần đây một trong những đề tài hấp dẫn trong phủ chính là hôn sự của Tào Ngọc Linh, sau khi Vu ma ma đi, lần lượt có ba bốn nhà tới cửa đề thân, Đại phu nhân đều ép bái thiếp xuống......

"Là Đại thiếu gia Khai Quốc Huyện Bá Triệu gia!" Thắng Nhi trả lời.

Tào Ngọc Di gật đầu một cái, xem ra Đại phu nhân đúng là hao tâm tổn trí, mặc dù Khai Quốc Huyện Bá Triệu gia chỉ mang tước vị Chính Tứ Phẩm, Triệu Lão thái gia cũng đã qua đời, hiện tại đương gia Triệu gia là Triệu Đại lão gia, mấy huynh đệ của Triệu Đại lão gia cũng đã phân ra ở riêng rồi, mà Triệu Đại thiếu gia là đích tử duy nhất của Triệu Đại lão gia, hai thứ tử còn lại đều còn nhỏ, không đáng để lo, Tào Ngọc Linh gả đi, vẫn còn hai tiểu cô thứ xuất, cũng không cần tốn tâm tư phục vụ lấy lòng, cũng không cần vì tước vị tranh đấu, chỉ an tâm phục vụ Triệu Đại phu nhân và Triệu Đại thiếu gia cho tốt là được rồi......

"Lão thái gia, Lão phu nhân, có, có thánh chỉ tới!" Một bà tử lảo đảo nghiêng ngã chạy vào viện Lão phu nhân hô to.

"Cái gì?" Lão phu nhân đột nhiên đứng lên, cất cao giọng quát lên.

"Vội cái gì! Chuyện gì xảy ra?" Lão thái gia "Cạch" một tiếng đặt chén trà xuống, trầm giọng hỏi.

Lúc này Lão phu nhân mới giật mình phát hiện mình thất lễ, lui về phía sau một bước, đến đứng sau lưng Lão thái gia.

"Có một vị lão công công trong cung tới, đã được nghênh đón đến tiền thính dùng trà......" Bà tử kia nuốt một ngụm nước miếng báo cáo.

"Người đâu, sửa sang lại trang dung cho Phu nhân các ngươi!" Lão thái gia phân phó nói.

Hai lão ma ma lập tức đáp một tiếng, dìu Lão phu nhân ngồi vào trước bàn trang điểm, nhanh tay nhanh chân làm việc, không thấy chút động tác chậm chạp của người lớn tuổi nào.

Chờ Lão thái gia và Lão phu nhân đến, Đại lão gia đã ở trung đường (gian nhà chính) bày xong hương án, đang phụng bồi người trong cung nói đùa.

"Là Lâm công công sao, đã lâu không gặp, biệt lai vô dạng ah!" Lão thái gia cười ha ha sãi bước đi qua.

"Cảm tạ Tước gia nhớ đến, gần đây thân thể của Tước gia tốt không?" Giọng nói the thé đặc trưng của Thái giám vang lên, công công kia đứng lên phất phất trần chào một cái, "Hôm nay không phải lúc, nô gia còn có chánh sự trong người, để có lúc rãnh rỗi sẽ lại tìm Tước gia tụ họp một chút!"

"Công công nói có lý, vậy mời tuyên chỉ đi!" Lão thái gia làm động tác xin mời, dẫn Đại lão gia, Tam lão gia chờ quỳ xuống.

Phất trần của Lâm công công lại run lên, thân thể đứng thẳng, cẩn thận mở tấm lụa màu vàng ra, hắng giọng đọc lên: "Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết......"

Trong đó không ít câu văn, Tào Ngọc Di cũng không có nghe rõ, nhưng chuyện trọng yếu nhất vẫn nắm được, Lão thái gia lại được trọng dụng lần nữa, Đại lão gia và Nhị lão gia cũng được thăng quan.

Đại lão gia đã ngồi ở vị trí Lại bộ lang trung Chính ngũ phẩm cũng đã bốn năm năm, đến ngày hôm nay mới xem như có bước chuyển mới.....

"Tạ chủ long ân, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!" Sau khi mọi người đi theo Lão thái gia dập đầu ba cái, cùng tề thanh hô lên.

"Tào Lão Tước gia, tiếp chỉ đi!" Giọng nói của Lâm công công lại cất lên.

Lão thái gia lại dập đầu một cái, hai tay đưa lên trên đỉnh đầu, cung kính tiếp nhận thánh chỉ.

Truyện Chữ Hay