Chương 75. Kẻ thắng
Translator: Yandere
—————
Một âm thanh oanh tạc cả đấu trường như một cơn địa chấn.
Arna và Rolly ôm lấy nhau, chứng kiến hồi kết của trận chiến.
Cuối cùng, khi cơn bão đã qua đi, đấu trường bao trùm trong im lặng.
Người đứng giữa trung tâm nơi ấy, là một thiếu nữ tóc bạc.
"Sie——"
Arna cố gắng gọi tên của thiếu nữ, nhưng cơ thể cô trở nên lảo đảo.
Cô đã duy trì «Trang Ma thuật» trong một thời gian rất dài.
Arna đã sử dụng phần lớn sức mạnh của mình để duy trì kiếm cho Sierra chiến đấu.
Cho dù gục ngã, Arna vẫn hướng về thiếu nữ ấy, cố gắng gọi tên cô.
"!"
Thiếu nữ ấy——Sierra, đang treo lơ lửng «Xích Kiếm» của mình trên không.
Kết giới giăng ra từ cây «Xích Kiếm» của Sierra đang dần vỡ vụn.
Arna hiểu ngay đó là ý nghĩa cho việc chiến thắng, ý nghĩa cho lời hứa đã được hoàn thành của Sierra.
"Thật tuyệt, cô ấy, thật sự......"
Rolly tự nhủ.
Arna gật đầu trả lời cậu.
"Ừa, dù có bị thương tích ra sao, Sierra vẫn nói rằng cô ấy sẽ không thua được. Cho nên, chị...... những điều chị có thể làm là đưa ra quyết tâm gánh vác vết thương của cô nhóc ấy, cũng như vết thương của em nữa."
"Em không được mạnh mẽ như Sierra. Dù vậy——"
"Lúc trước, chị đã được bảo rằng..."
Chặn lời của Rolly, Arna tiếp tục.
"Những gì chị muốn làm, cô ấy sẽ cùng làm với chị."
"Muốn làm......"
"Rolly, bây giờ em......Không còn bị gia tộc Cartor chi phối nữa rồi. Nếu em muốn rời đi, em có thể đi. Hãy đi chữa lành vết thương, nếu em không chọn ở bên cạnh chị, đó cũng là quyền tự do của em. Nhưng cho dù thế, em có thể ở bên chị được không?"
Đó chính là mong ước của Arna.
Dẫu biết rằng sẽ có những nguy hiểm rình rập.
Ngay giờ phút này đây, nếu lựa chọn rời đi một nơi xa xôi nào đó sẽ an toàn hơn.
Nhưng nếu Rolly đã có ý nghĩ muốn ở bên cạnh Arna thì——Nghĩ đến đó, Arna mới hỏi cậu.
Rolly bước ra xa Arna.
Cậu quay đầu lại, rồi quỳ xuống.
"Hãy cho em nói lại lần nữa. Em muốn được ở cùng chị nên em mới bên cạnh chị. Cartor hay Narshe gì đó đều không liên quan——Vì vậy, hãy cho phép em được ở cùng với chị."
"......Cảm ơn em, Rolly."
"Người nói lời cảm ơn là em mới phải. Nói thật là em đã muốn làm như thế này từ lâu, nhưng sao cứ mãi trốn chạy."
"Điều đó, nghĩ cũng phải thôi. Nếu thật thì đáng lẽ mắt trái của em đã......"
"Cái này ổn mà chị. Nếu có thể được ở cùng Arna-chan thì hy sinh một con mắt em cũng không hối hận."
"Rolly......"
Dù đã được giải phóng khỏi sự chi phối của gia tộc Cartor, cảm xúc của Rolly vẫn thuộc về Arna.
Nếu cả hai đã cùng suy nghĩ cho nhau, thì cứ thế mà ở bên nhau——Giống hệt như những gì Sierra đã nói.
"......Em giờ đã ổn rồi. Chị hãy mau đến chỗ của Sierra đi."
"Ơ, nhưng......"
"Nãy giờ em để ý bên đó không có động tĩnh gì cả, có khi là Sierra đã đến giới hạn rồi cũng nên. Chị hãy mau đi xem tình hình đi."
Những lời nói của Rolly đã thúc đẩy cô, Arna giờ chạy đến chỗ của Sierra.
Trang ma thuật vốn đã phân tán, Sierra giờ chỉ còn một mình, đưa mắt nhìn vào thinh không.
Ánh trăng soi rọi Sierra, làm lộ ra đâu đó một vẻ huyền ảo.
Trên người cô chi chít những vết thương.
Arna trông thấy tấm thân đó mà lòng đau nhói, nhưng cô đã quyết định rằng sẽ gánh vác tất cả những điều đó.
"Sierra——"
Cô gọi tên Sierra, cơ thể cô ấy bâng quơ ngã về sau.
Arna vội chạy lại đó.
Cô đỡ lấy thân thể gục ngã của Sierra, từ tốn dìu cô nằm sang bên cạnh.
"Sierra......! Cậu có——"
"Tớ đói quá."
Lời nói đầu tiên của một Sierra gục ngã thật thiếu khôn ngoan.
Arna bất giác nở nụ cười đầy bối rối.
"......Cậu này, không biết lo lắng gì hết!"
"Mình bảo Arna đừng lo lắng suốt mà."
"Nhưng tớ bảo lúc nào tớ cũng lo đấy."
"Nhưng đã bảo là mình không cần lo mà."
"MÌNH LO!"
"Không lo cũng vẫn ổn mà."
Cuộc trò chuyện như trẻ con đang cãi vã cứ thế mà tiếp tục.
Cuối cùng Arna cũng phải thở dài chịu thua.
Cô lấy ra trong túi mình những viên kẹo đã chuẩn bị sẵn cho những lúc Sierra muốn ăn nhất.
"Bây giờ mình chỉ có nhiêu đây thôi......"
"Cho tớ ăn đi."
"......Những lúc quan trọng như thế này cậu chỉ toàn làm nũng không thôi......Chỉ hôm nay thôi đấy!"
Arna đưa kẹo lên đến miệng cho Sierra ăn.
Sierra được gối lên đùi của Arna, lại vừa được cô đút cho ăn kẹo từng cái một.
Arna thì muốn sơ cứu trước khi cho cô ăn kẹo, nhưng nhất định cô nhóc này sẽ ngoan cố đòi ăn kẹo cho bằng được.
"Ngon hông?"
"Ừm, ngọt ngào lắm."
"Cậu đúng thật là thích ăn ngọt ghê hen."
"Khi được ăn đồ ngọt tớ cảm thấy vui hơn. Giống những lúc ở bên Arna vậy."
"Cậu dám so sánh tớ với kẹo sao?"
"Nhưng mà khi ở với Arna thì sướng hơn nhiều á?"
"C, Cậu nói thế làm tớ hơi ngại đấy."
Arna vô thức né tránh ánh nhìn.
Chính vì cô ấy là Sierra thật thà, nàng sẽ luôn bày tỏ những cảm xúc thật lòng của mình.
Bên ngoài đấu trường giờ đã dần dần huyên náo hơn.
Có lẽ những kỵ sĩ đến đây sẽ chỉ còn là vấn đề thời gian.
Giải thích với họ như thế nào đây——Xử lý chúng là chuyện của Arna rồi.
"......"
"Sierra?"
"......Khò."
Khi nhận ra, Sierra đã ngủ mất tiêu.
Ngắm nhìn gương mặt ngáo ngủ ấy, Arna mỉm cười.
"Ăn nhiều quá rồi ngủ là không được đâu nhen......Chỉ hôm nay thôi đó nha!"
Nãy giờ không biết mình đã nói bao nhiêu cái "Chỉ hôm nay" rồi, Arna đưa tay khẽ vuốt ve gương măt Sierra.
Nhìn Sierra bình yên như thế, trong lòng Arna cũng cảm thấy nhẹ nhõm.