Cuộc Sống Học Đường Của Nữ Chiến Binh Mạnh Mẽ

chương 64. arna và rolly

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 64. Arna và Rolly

Translator: Yandere

—————

"...Phùuu."

Đã một tiếng trôi qua, Sierra ngủ quên lúc nào không hay.

Lúc đầu Arna có lay cậu ấy dậy, nhưng ngủ sâu quá kêu mãi không dậy được.

Cuối cùng cô đành chờ cô ấy tự thức dậy.

"Cậu ấy tiêu hao nhiều năng lượng do phải nhớ bài à...? Hay là do ngộ độc đồ ngọt đây nhỉ...?"

"..."

Rolly chỉ đứng đó nhìn chằm chằm vào dáng vẻ của Sierra.

Mỗi khi ở cạnh Rolly, Arna hầu như chỉ nhớ lại những chuyện xảy ra khi có mặt Sierra.

Hiếm khi nào hai người có cơ hội được ở riêng đối mặt nhau như thế này.

Có lẽ mình nên nói những gì cần nói vào lúc này.

"Rolly, chúng ta nói chuyện một chút được không?"

"V, Vâng! Có chuyện gì không ạ?"

"À thì, ta nghĩ gần đây Sierra đã nói rồi... là về chuyện, cậu muốn thân thiết với ta hơn đó."

"À à. Ra là chuyện đó à. Về chuyện đó thì xin người hãy quên nó——"

"Không phải, nghe ta nói đi."

Arna chặn lời Rolly lại.

Cứ kết thúc mọi chuyện bằng cách trốn tránh——Với suy nghĩ đó thì dù có bao lâu đi nữa cũng không thể tiến về phía trước được.

Cô đã hứa với Sierra rằng mình sẽ thực hiện những gì mình muốn làm.

"Ta cũng... nghĩ như vậy đó."

"... Tiểu thư Arrna...!"

"Cũng phải thôi. Ngày xưa chúng ta thân nhau đến thế mà. Nhưng mà, từ khi cậu... về cái ma pháp ở con mắt trái của cậu, một lúc nào đó ta sẽ hóa giải nó cho cậu. Đến lúc đó——"

"Đại tiểu thư Arna."

"!"

Rolly hai lần gọi tên cô chủ, tông giọng cậu trầm xuống.

Nghĩ cũng phải, bởi cái thứ ma pháp dùng để chi phối cậu ban đầu vốn là do gia tộc Cartor tạo ra.

Cậu không nghĩ rằng có thể nghe những thứ như may mắn giải trừ ấn chú hay kết thân với chủ nhân, xuất phát từ chính miệng Arna được.

Nhưng...

"Ta hiểu, cảm giác của cậu. Vì dù sao, ta cũng muốn thân với cậu hơn."

"Người không hiểu được điều đó đâu..."

"Ể...?"

"Không, không có gì. Hiện tại tôi chỉ là hộ vệ của người. Quan hệ này không thể tiến lên hay đi xuống được."

"Rolly..."

Suy nghĩ của Rolly vẫn không đổi.

Dù Arna đã cố gắng thay đổi, nhưng chưa chắc đối phương đã có cùng cảm giác với mình.

Tuy vậy, trên mặt Rolly vẫn hiện lên một chút vẻ vui sướng.

"Dù sao cũng rất cảm ơn người. Nhờ vậy, tôi đã có thêm chút dũng khí."

"Hể, vậy nghĩa là sao?"

"Không có gì đâu. Mà tôi đi mua gì đó để uống đây."

"À, nước thì ở đây có——"

"Tôi nghĩ mình nên uống nước gì đó giống khi nhỏ này còn thức ấy. Nước ép trái cây chẳng hạn, biết đâu sẽ tỉnh ngủ luôn."

Rolly buông lại một câu đùa rồi đi mất.

Arna dõi theo bóng dáng cậu, rồi lặng lẽ thở dài.

"Mọi chuyện... không bao giờ được suôn sẻ như ý muốn nhỉ. Nhưng, bây giờ mà bỏ cuộc vẫn còn quá sớm."

Arna dịu dàng vuốt ve gương mặt đang ngái ngủ của Sierra.

Trông cô ấy ngủ thật thoải mái, Arna nhẹ nhàng mỉm cười.

"Nhờ cậu đó mà mình có thể tiến thêm một bước nữa."

Những lời này không thể chạm đến tâm thức Sierra bây giờ được.

Thế nhưng, Arna lúc nào cũng một lòng cảm kích Sierra.

Nên cô sẽ tạm quên đi những ngôn từ trần trụi thể hiện dòng cảm xúc mãnh liệt này.

* * *

Bỏ Arna lại phía sau, Rolly đi bộ vào sâu trong rừng.

Cậu dừng lại ở một nơi hiu quạnh.

"Hôm nay đáng lẽ chưa đến thời gian liên lạc định kỳ mà."

"Không sao đâu. Ta đến xem hành động của ngươi ra sao rồi."

Người đứng ở đó là gã đàn ông mặc áo choàng.

Người phụ trách việc liên lạc với gia tộc Cartor.

Cả hai gặp nhau nói chuyện như thế này cũng đã lâu, và giữa Rolly và người đàn ông là quan hệ chủ tớ.

Rolly không có quyền hạn gì để chống đối lại người đàn ông đó.

Lý do bởi lẽ gã ta cũng là một người mang họ Cartor.

Tuy vậy, Rolly vẫn siết chặt tay mình lại, cố gắng nói.

"Tôi đã trộn thuốc ngủ vào bánh quy, thành công gây mê Sierra Worker. Nếu việc này có thể, thì tôi nghĩ lần sau hạ độc cũng có thể."

"Nếu vậy thì làm ngay đi. Quá đơn giản đúng không?"

"Nhưng tại sao... điều đó lại cần thiết chứ?"

"Ý ngươi là sao?"

"Sierra dù gì cũng là một người rất cần thiết với tiểu thư Arna. Ngày hôm nay, tiểu thư Arna đã cất công mở buổi học nhóm này vì Sierra đó."

"Chuyện đó thì có sao?"

"Tôi không thể làm những chuyện như... cắt đứt mối quan hệ giữa hai người bọn họ được."

Rolly cố kháng cự lại mệnh lệnh của người đàn ông.

Rolly kháng cự lại bằng chính ý chí của bản thân, chứ không phải với tư cách của một quản gia nhà Cartor.

Nếu cậu muốn một lúc nào đó có thể trở thành mối quan hệ bạn bè với Arna, dù cho điều này có thể không thành hiện thực, cậu không được phép có những hành động như giết Sierra.

Rolly đã nghĩ thế.

Sau một thoáng im lặng, người đàn ông trả lời.

"Vậy, sao... Nếu thế thì không còn cách nào khác."

"Ngài có thể nói rõ hơn——"

"Đích thân ta sẽ đi giết con nhóc đấy."

Gã thẳng thừng tuyên bố.

Trong một chốc, Rolly không thể lý giải được cậu phải nói thế nào.

Tuy nhiên, Rolly ngay lập tức di chuyển theo chân người đàn ông.

"Rolly, không được di chuyển."

"G, Kh...!?"

Lời nói của gã phát ra như thể nhìn thấu được điều đó.

Rolly khụy xuống cùng với một cơn đau buốt chạy khắp mắt trái.

"Ngươi đứng đợi ở đó đi. Sẽ xong ngay thôi."

"...!"

Lời của gã rõ ràng rất lạ lùng.

Nhưng bây giờ Rolly không thể làm gì được, chỉ có thể đứng đó chống chịu với cơn đau.

* * *

"Phù..."

Arna thở nhẹ ra, đang hết sức tập trung.

Cô đang luyện tập bài tập ma pháp mỗi ngày vào những lúc Sierra không có theo dõi.

Chủ yếu là «Trang Ma thuật»——Chỉ là cô cảm thấy gần đây bản thân vẫn chưa đủ năng lực.

Giả như cô có sử dụng được thành thạo Trang Ma thuật đi chăng nữa, Arna cũng không có được thể lực dị thường như Sierra.

Ngoài ra, Sierra còn có ma pháp để bổ sung thêm vào đó, còn Arna thì lại không có kỹ thuật nào toàn vẹn được cả hai.

Nếu có thể dễ dàng trở nên mạnh mẽ thì đã không có khổ đau rồi nhỉ.

Arna hiểu rất rõ điều đó.

Nếu chỉ có thể sử dụng được mỗi Trang Ma thuật thì người đó vốn không cần thiết cho gia tộc Cartor này.

Không được rồi... Phải tập trung không suy nghĩ về chuyện này mới được.

Arna tạm dừng bài luyện tập của mình.

Nếu Sierra tỉnh dậy, Arna sẽ quay lại luyện tập cùng với cô.

"Ể?"

Có một người nào đó đang ở bên cạnh Sierra, người vẫn đang lăn ra bàn nằm ngủ.

Có điều, người đó rất to lớn.

Nó đang mặc một bộ đồ dành cho hầu gái với màu trắng và xanh dương, thân hình thì cao đến cỡ ba mét.

Arna ngước nhìn lên, xác nhận khuôn mặt của thứ đó.

"Hình, nhân...!?"

Cô ngay lập tức hiểu ra.

Giống với cái lần bị tấn công ở «Tháp Ysayle» lần trước.

Con hình nhân hai tay xếp đằng trước, đứng thơ thẩn như thể đang chờ ai đó.

Nhưng từ đó cũng có thể đoán được rằng nó không chờ đợi lâu đâu.

Âm thanh lạch cạch vang lên, hình nhân bắt đầu cử động.

Nó giơ cánh tay phải lên cao, một lưỡi đao hiện ra——Nó định chém thứ đó xuống chỗ Sierra.

"SIERRA!"

Arna hành động trong vô thức.

Trước khi con rối kia kịp hành động, Arna bạo lực nắm lấy đồ của Sierra, lôi cô xuống ghế.

Sierra vẫn đang kiệt quệ trong cơn mơ màng, cô ngã rạp xuống mặt đất.

Ghì ghì ghì, con rối vặn cổ tạo ra những tiếng động kỳ dị.

Nó nhìn vào Sierra và Arna, cô cảm thấy sợ hãi.

Ở một nơi như thế này mà cũng...!

Một khi đã biết được khả năng của Sierra, sẽ không có chuyện ai đó dây vào một cách cẩu thả.

Đâu đó trong lòng Arna nghĩ như thế.

Trong thực chiến, những sát thủ thường có rất nhiều kỹ năng như là canh thời điểm tấn công.

Nhưng câu hỏi đặt ra là, mục tiêu ngay từ đầu của chúng là Sierra chứ không phải là Arna sao?

Nghĩa là chỉ cần không có Sierra, bọn chúng có thể giết mình bất cứ lúc nào...!?

Suy nghĩ của Arna không sai.

Chính vì lẽ đó, chúng tấn công Sierra vào thời điểm cô không phòng bị nhất.

Con rối một lần nữa đứng thẳng người dậy.

Một vài giây im lặng trôi qua, phần đầu nó di chuyển.

"...!"

Nó nhìn xuống dưới, khi nhận ra thì con hình nhân đã đứng trước mặt hai người.

Hai thanh đao nó cầm trên tay, hướng đến chỗ Sierra mà chém xuống.

Arna tức tốc quay người sang, che chắn lấy cơ thể Sierra.

"——"

Một âm thanh vun vút như xé gió, một đường sáng màu đỏ hiện lên trong tầm mắt Arna.

Vung lên thanh «Xích Kiếm» của mình, Sierra đã chặn được đòn tấn công của con rối.

Rồi Sierra từ từ đứng dậy từ bên dưới cái ôm của Arna.

"Sierra......!"

Nghe thấy tiếng Arna gọi cô, Sierra ngoái đầu lại.

Nhưng có vẻ như chuyển động của cô có gì đó là lạ.

Cô cứ lảo đảo lảo đảo, không ổn định một chỗ được.

"C, Cậu sao vậy, Sierra!?"

"Hưm... Không... Sao..."

Có thể hiểu được cô đang cố gắng trả lời lại Arna, nhưng có vẻ như ý thức của Sierra vẫn chưa quay về được.

Dù nhiều lần trông thấy dáng vẻ mới thức dậy của Sierra, nhưng cảnh tượng này vẫn hết sức lạ lùng.

Cho dù vậy, Sierra vẫn cầm lấy thanh kiếm, đứng dậy đối chọi với kẻ thù.

Truyện Chữ Hay