Chương 55. Sierra, Trò chuyện với Rolly
Translator: Yandere
—————
Khi trời đã vào xế chiều, Sierra cùng Arna đã trở về Học viện. Bọn họ đang đứng chờ ở cổng trường.
Trước đó Rolly có bảo cô về trước cùng với Arna đi.
Vì thế dù đã trở về nhưng Sierra vẫn đợi Rolly quay lại.
Ngay khi vừa bước vào cổng, ta sẽ thấy ngay một bức tượng đồng đứng sững giương cao cây trượng. Sierra thì lại đang ngả lưng tựa vào bức tượng đó.
Có tiếng bước chân vọng vào tai cô ấy.
"Rolly?"
"Tôi đã cố gắng giấu tiếng bước chân của mình rồi cơ mà..."
"Ừm, tiếng chân cậu nhỏ thật. Cừ ghê."
"Cô không cần phải nịnh đâu... Ngay cái lúc mà cô nhận ra tiếng chân thì tôi đã biết mình luyện tập vẫn chưa đủ rồi."
Sierra bật dậy.
Rolly ngán ngẫm đứng nhìn cô ấy.
"Đừng nói là cô đợi ở đây suốt nãy giờ nhé?"
"Ừm."
Sierra gật đầu, còn Rolly chỉ biết hà một hơi thở dài.
Tại vì cô nằm lăn mình ra đấy nên đất cát, lá cây các thứ đã làm bẩn quần áo của Sierra.
Bên cạnh cô là một túi đồ, trong đó là bộ quần áo dành cho hầu gái.
"À, cái này. Cảm ơn cậu."
"Không có gì. Mà cũng đừng có nói là cô đợi ở đây chỉ để trả lại thứ này thôi hả?"
"Đúng là vậy, nhưng cũng có chuyện muốn nói cho cậu biết."
"Cô có gì muốn nói à...?"
Rolly hỏi lại, Sierra gật gù gật đầu.
Sierra vốn rất tệ trong việc thể hiện cảm xúc ví dụ như là cười một cách có chủ ý.
Cô thường không biết phải thể hiện như thế nào, nên những khi cô cười, nụ cười đó đều rất thoải mái và tự nhiên.
Sierra nở một nụ cười với Rolly.
"Cảm ơn cậu, đã bảo vệ Arna."
"! Cô cất công đến thế để nói điều đó sao...?"
"Ừm."
Lý do mà Sierra đợi Rolly trở lại, là để nói lời cảm ơn cậu đã bảo vệ Arna khi cô mải mê chiến đấu.
Sierra lúc nào cũng thế, mỗi khi cô cảm thấy biết ơn, cô ấy sẽ truyền tải điều đó.
Rolly để lộ khuôn mặt đầy ngạc nhiên, sau một hồi tằng hắng thì cậu quay trở lại vẻ mặt thường ngày.
"Điều đó cô không cần thiết phải nói lời cảm ơn... Tôi chỉ hoàn thành trách nhiệm của mình thôi."
"Ừm, nhưng mà vẫn cảm ơn."
"Sao mà... điều đó mà cô..."
"......? Sao thế?"
"Thôi không có gì. Tóm lại, ơn nghĩa là không cần thiết. Cô cũng đã vất vả rồi."
Rolly trả lời với giọng cộc lốc.
Cầm lấy cái túi đựng đồ hầu từ Sierra, cậu nhìn sang phía ký túc xá.
"Tình hình của tiểu thư Arna sao rồi?"
"......? Vẫn như mọi khi thôi."
"Ra là, vậy à."
Nghe xong những gì Sierra nói, Rolly yên tâm ra mặt.
Mỗi khi có chuyện liên quan đến Arna, cậu đều tỏ ra mềm lòng.
Khi mới gặp nhau, Arna có tỏ ra không thích cậu ấy nên cô đã nghĩ có lẽ cậu này là người xấu. Thế nhưng khi thử nói chuyện thì không hề có chuyện gì.
Dù Rolly có ở đâu, trong lòng cậu vẫn luôn dịu dàng nghĩ về Arna.
Thế nhưng cô vẫn không hiểu được tại sao cậu lại luôn tỏ ra như thể muốn đối đầu với Sierra như vậy.
"Rolly đâu cần hỏi tôi làm gì, cậu tự đi gặp là được mà."
"Được thế nào cơ chứ......"
"Tại sao không?"
"Cậu nhập học sớm hơn tôi mà vẫn không biết nội quy của trường này sao? Đúng là có thể tự do đi lại bên trong khuôn viên Học viện tới một mức độ nào đó, nhưng nam giới mà muốn vào ký túc xá nữ phải cần xin phép mà."
Rolly thao thao rao giảng nội quy Học viện.
Sierra vẫn nghe rõ mồn một, cô đáp.
"Ừm, thế nên cậu chỉ cần tới gặp là được."
"Ít nhất cậu cũng phải nghe những gì người khác nói chứ..."
Rolly bực dọc lên tiếng.
Dù Rolly vẫn hay dùng kính ngữ khi nói chuyện, nhưng khi va chạm với Sierra, cậu rất nhiều lần đổi giọng của mình.
Vẫn cái thái độ bực tức đó, Rolly tiếp lời.
"Tôi là con trai. Tôi là quản gia của gia tộc Cartor. Cho dù không phải vậy đi nữa, tôi cũng dư sức để thực hiện vai trò đó."
Những gì Rolly vừa nói, Sierra đều hiểu cả.
Sierra từng bị bắt gặp khi tự tiện đi đến ký túc xá nam nên cô cũng từng bị la rồi.
Cứ mỗi khi bị la, Sierra lại biết thêm nơi nào mình nên đến và nơi nào mình không nên đến.
Dựa vào điều đó, Sierra muốn nói với Rolly những suy nghĩ của mình.
"Tôi không hiểu lắm, tại sao Rolly là con gái mà cứ tự nhận mình là con trai thế?"
"Đã bảo là...... HẢ?"
Bị câu hỏi của Sierra đập vào tai, Rolly bàng hoàng kinh ngạc ra mặt.