Chương 47. Sierra, Chỉ còn lại bất mãn
Translator: Yanbaka
—————
Sierra và Rolly đối đầu với nhau.
Thứ mà hai người họ đang cầm là kiếm gỗ――Nếu đánh đủ mạnh, thậm chí chúng có thể đả thương người khác.
Nhưng thực tế, nội quy “Cấm đả thương trong giờ học” tồn tại có lẽ cũng là do ảnh hưởng Sierra mà ra.
Vụt, vụt. Sierra vung kiếm để lấy cảm giác.
Việc xác nhận này cũng như một thói quen của cô.
Rolly ở phía đối diện cô cũng chạm vào kiếm để kiểm tra thuộc tính của nó.
“…Tôi đã biết được sức mạnh thể chất của Sierra-san rồi. Quả thật, chuyện cô là một tồn tại vượt xa cơ thể của một học viên tôi biết khá rõ đấy!”
“? Tôi là học viên ở đây đấy.”
“Tôi chỉ định tán dương cô một chút thôi… Có lẽ tôi đã hiểu được người như cô là người như thế nào rồi.”
Sierra cứ thế mà thản nhiên đón lấy lời nói của Rolly.
Rolly đánh một hơi thở nhẹ, rồi lập tức đổi sắc mặt.
Sierra cũng cảm nhận ngay được điều đó――Đôi mắt cô tràn ngập khí thế chiến đấu.
Những học viên cùng lớp theo dõi sát sao tình hình tại một vị trí cách nơi đó một khoảng nhỏ.
“Cậu nghĩ bên nào sẽ thắng?”
“Dĩ nhiên là Sierra-san rồi. Cậu ấy hạ được cả giáo viên cơ mà?”
“Tớ thì lại nghĩ là Rolly-san kìa! Không hiểu sao tớ cảm giác cậu ấy cực mạnh luôn cơ.”
Trong khi từng người từng người bày tỏ quan điểm của mình thì phía Sierra và Rolly đã chuẩn bị xong, khắp sân đấu bao phủ bởi một tấm màn im lặng.
Sau khi cả hai bọn họ đi vào thế thủ, Kou giơ lên cao để ra hiệu cho trận đấu.
“Vậy thì trận đấu――Bắt đầu!”
Ngay khi cánh tay vừa hạ xuống, Rolly đã bắt đầu di chuyển trước.
Cậu đạp vào mặt đất lấy đà, phi trực diện đến chỗ Sierra.
Sierra vẫn đứng im.
Cô đã đưa ra phán đoán từ chuyển động của thanh kiếm trên tay Rolly.
“!”
Động tác của Rolly đột ngột thay đổi tại khoảng cách ngay sát lúc chạm Sierra.
Cách cầm kiếm mỏng……Sierra liền hiểu ra.
Cách Rolly sử dụng kiếm đơn giản như là cách cậu ta vung kiểm.
Một đường kiếm thẳng tắp――Hay nói cách khác, đây là một trận không mấy khó khăn.
Tuy nhiên, đó chỉ đơn thuần là lớp nguỵ trang, mục đích gây sao nhãng.
Rolly chuyển sang thế đâm kiếm bằng một cử động tinh vi.
Tiếng xé gió vang vảng xung quanh!
“!”
Trên mặt Rolly hiện lên chút vẻ bất ngờ.
Sierra không có gì phải hấp tấp, giống như Rolly, cô cũng chỉ dùng một động tác nhỏ để làm chệch mũi kiếm.
Làm chệch đường đâm của mũi kiếm, Sierra đã chuyển hướng đòn tấn công hướng đến mình.
Vẫn tư thế đó, Rolly bắt đầu phô diễn kỹ năng của mình bằng cách lặp lại những đường đâm kiếm liên tục.
So với việc chém, đâm kiếm tuy ít có khả năng gây sát thương hơn nhưng trên thực tế nó có thể đem lại đòn đánh có sát lực cao hơn.
Đó có lẽ không phải cách chiến đấu phù hợp với kiếm gỗ được sử dụng trong một trận đấu giả chiến, tuy nhiên, nếu để đối phó với những chuyển động vượt xa người thường của Sierra thì nó lại khá thích hợp.
Dùng tốc độ để đối phó với tốc độ――Rolly đã cho thấy cách chiến đấu biến hoá của mình bằng việc thay đổi cách tấn công ngay sát thời điểm cuối cùng. Nhưng mà,
……Vì thế, mình hiểu rồi.Sierra phòng ngự những đường kiếm của Rolly không mấy khó khăn.
Chính vì nhịp kiếm quá rõ ràng, khá dễ dàng để đọc được những đòn đánh của Rolly.
“Hai người họ…… Tuyệt ghê.”
“Rolly-san cũng không phải người bình thường à…”
“……!”
Rolly sầm mặt lại.
Nhìn từ bên ngoài, thực lực hai bên có lẽ không hề chênh lệch tí nào.
Khác với lần đánh với Howth, trận chiến lần này nhìn khá là cạnh tranh.
――Nhưng mà, hiện thực lại không phải như thế.
Ngay từ đầu, Rolly đã hành động trước, sau khi tính toán kỹ càng.
Hiện tại, cậu đang dùng hết khả năng của mình để lao vào giao tranh với Sierra.
Còn Sierra, cô vẫn giữ nguyên một tư thế như lúc mới bắt đầu.
“Nhỏ, này…!”
Lần đầu tiên, nhịp thở của Rolly bị rối loạn.
Cậu đã gây ra được một đòn nhắm vào Sierra――Trông thì đơn giản đến thế, nhưng với Rolly thì thật sự quá khác biệt.
“Giờ thì đến phiên tôi.”
Sierra đã bắt đầu di chuyển.
Ngay khi làm chệch đường kiếm của Rolly, Sierra tiến lên một bước.
Trong lúc giao chiến, tiến lên một bước đồng nghĩa với việc khả năng trọng thương tăng thêm một bậc.
Nhưng Sierra không hề do dự, cô vẫn tiến lên.
“Hừ!”
Khoảng cách giữa hai người họ thu hẹp lại.
Sierra đánh kiếm lên cao.
Cô định cứ thế vung xuống một đường, nhưng Rolly đã nhảy ra phía sau để tránh nó.
Sierra đạp vào mặt đất lấy đà và bắt đầu truy đuổi.
Thế đứng của Rolly lần nữa thay đổi.
Thấy vậy, Sierra nhanh chóng dừng lại hành động của mình.
“! Lại thay đổi nữa rồi.”
“……Cô thận trọng ngoài sức tưởng tượng của tôi đấy. Tôi đã không nghĩ cô sẽ ngừng lại đâu.”
“Rolly, vì cách đánh của cậu thú vị thật. Cha thỉnh thoảng cũng cho tôi vài bài học mà.”
“……Cô nói sao?”
Đó đơn giản chỉ là cảm tưởng trần trụi của Sierra.
Khác với lối đánh đơn điệu ban đầu, đây là một thế thủ để tìm kiếm cơ hội phản đòn.
Sierra cũng đã có hứng thú với lối đánh giả định vô số khả năng của Rolly.
Cô cảm thấy có chút sung sướng.
“Tôi không quen biết gì cha cô cả!”
Ngược lại với biểu cảm đó, Rolly lại đang đùng đùng nổi giận.
Giải trừ thế thủ, Rolly chuyển kiếm sang tay trái.
Sierra cũng di chuyển.
Ngay lúc họ vừa nhảy vào nhau, Sierra vung kiếm xuống.
Đáp lại, Rolly vung tay phải của mình.
“!”
Pan――Một âm thanh khô khan vang lên, kiếm của Sierra đã bị chặn lại.
Trên mặt cô hiện lên chút bất ngờ.
Tận dụng khoảng trống vừa tạo ra, Rolly vung cây kiếm vừa đổi sang tay trái vào cơ thể Sierra.
“Nhận lấy này――”
“DỪNG LẠI TẠI ĐÓ!”
Cả hai người liền khựng lại.
Giọng nói vừa rồi là của Kou.
“Kou?”
“Tạm thời thì, đây là lớp học về kiếm. Cho nên đòn phòng ngự bằng tay vừa rồi…”
“Là trận thua của tôi, đúng chứ?”
Rolly tuyên bố.
Việc dùng tay để phòng ngự bản thân nó đã là một phán quyết đánh thẳng vào Rolly.
Rolly ngoảnh mặt lại,
“……Tôi đã xác định được thực lực của cô lần nữa.”
Cậu nói thế rồi rời đi.
Sierra đưa mắt xuống nhìn thanh kiếm đang cầm trên tay.
Cây kiếm gỗ đã bị móp――Hệt như đồ phế liệu.
……Ước gì được đánh thêm chút nữa.Sierra thầm nghĩ đầy tiếc nuối.
Cô chỉ đơn thuần cảm thấy đây là một trận đấu thú vị――Dự đoán trước mình sẽ làm gì, rồi hành động hoàn toàn ngược lại, có thể nói nó như một sự tương phản với một thanh kiếm đầy trung thực.
Cũng chính vì vậy, cách đánh của Rolly mới gọi là thú vị.
“Sierra!”
Arna tiến lại gần chỗ cô.
Đến cả Sierra cũng biết cô ấy rất lo lắng khi xem trận đấu của hai người.
Bên thắng cuộc là Sierra, nhưng có lẽ cô vẫn còn chút gì đó bất mãn với phán quyết phân định thắng thua.
Vì vậy, cô ấy không nói “Tớ thắng rồi” khi trả lời Arna,
“Lần tới tớ sẽ chiến thắng đàng hoàng.”
“……? Mình tưởng đây là chiến thắng của cậu chứ?”
“Ừm. Nhưng mà, lần tới tớ sẽ thắng đó.”
“V, Vậy à?”
Sierra hùng hồn tuyên bố, ngay cả khi Arna vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Dứt lời, một tiếng vỗ tay cành cạch từ phía Kou vang lên, cô ấy nói vọng lại.
“Vậy thì, mọi người hãy lấy đây làm trận tham khảo, rồi luyện tập với các bạn khác, được chứ!”
――Trong số những người có mặt tại đó, có một người lắc đầu.