Chương 45. Arna, Tu luyện
Translator: Yanbaka
—————
Ngay bên cạnh ký túc, Arna đang tập trung cao độ.
"Phù..."
Cô ấy thở nhẹ một hơi, rồi vận sức hết ý thức để tập trung.
Ma lực đang tụ vào lòng bàn tay phải, trên khoảng không trước mặt xuất hiện ra bao nhiêu là chấm điểm của «Phương trận thuật thức».
Từ đó, nó dần dần tạo lại thành hình dạng của «Thanh Bạch Kiếm»——Arna nhẹ nhàng nắm lấy nó.
Thật khó để duy trì nó...!
So với hồi trước thì nhanh hơn, và còn được lâu hơn nữa.
Thực tế thì lúc đó, lúc Arna đối đầu với Howth, Arna đã tạo ra được nó trong vài phút ngắn ngủi, chính nó cũng là thanh kiếm giúp Sierra thực thi công lý với tên Erm kia.
Đã thế, Sierra còn lợi dụng hoàn hảo chính xác vài giây hoàng kim khi kiếm rời khỏi tay Arna khi nó còn duy trì được. Trận chiến với Erm đó phải nói quả thực rất sát nút.
"Thế nào hả? Sierra——"
Arna muốn hỏi sư phụ «Trang Ma thuật» Sierra của mình xem màn thể hiện của mình vừa rồi như thế nào.
Nhưng, đương sự được hỏi ở đằng kia thì đang cắm «Xích Kiếm» của mình vào mặt đất như để làm mẫu và ngủ gà ngủ gật trước mặt Arna.
N, Ngủ rồi mà vẫn duy trì được nó sao...!?
Đó là sự thật gây sốc nhất với Arna, sự tuyệt vời của Sierra lại một lần nữa được nhìn nhận lại theo một chiều hướng tích cực hơn nữa.
Thế mà thấy Sierra không có chút phòng bị nào, Arna bất giác cười gượng gùng.
Đúng là chỉ xem suốt thì cũng chán thật nhỉ?
Có lẽ, cô ấy đã phải tập trung hơi quá trong suốt một thời gian không hề ngắn rồi.
Trong lòng Arna cũng đang tưởng tượng ra hình ảnh Sierra chán nản ngủ thiếp đi vì những giờ học Sierra không có hứng thú.
Có điều, thực tế mà so với chuyện đó hoàn toàn khác, trong giờ học cô ấy chỉ có lơ ngơ ngái ngủ chứ không có chuyện ngủ thiếp đi.
Arna tạm thời giải trừ Trang Ma thuật, tiến lại gần chỗ Sierra.
Cô ấy đang nhẹ nhàng đánh từng nhịp thở, bất động tựa lưng vào gốc cây.
"Shh......"
"Làm thử như này thì giống hệt búp bê thật......"
Cô ấy vô thức để lộ ra suy nghĩ của mình.
Người được nuôi dạy như một chiến binh như Sierra nổi tiếng trong Học viện không chỉ vì những thứ như thể lực dị thường và những hành động ngu ngơ lạ lùng.
Mà nghe nói rằng cô ấy còn được yêu thích nhờ vào gương mặt khả ái không chỉ nam mà đến phái nữ cũng phải trầm trồ khen ngợi.
Arna vốn không quan tâm đến chuyện đó, nhưng khi nghe nói qua một lần thì cô ấy dần dần cũng nhận thức ra được.
Tóc đẹp vậy mà không thấy cậu ấy chải chuốt gì cả......
Không phải chuyện Arna nên để tâm, nhưng mà khi ở gần hơn thì thành chuyện buộc lòng phải để ý mất.
Chuyện Sierra làm qua loa mấy chuyện như thế, khi ở cạnh bên thì Arna cũng đủ hiểu rồi.
Sierra không quan tâm chuyện tóc mình bị tổn thương, chỉ toàn chú trọng ăn diện sao cho dễ hoạt động nhất có thể.
Cũng chính vì thế mà những bộ đồng phục của cô ấy luôn phải được Arna thường xuyên kiểm tra định kỳ, bằng không là nó lộn xộn lắm.
Váy vóc cũng vậy, cậu ấy không hề quan tâm gì luôn......
Có Sierra ở bên, Arna cũng có thêm nhiều phiền muộn——Nhưng chính vì Sierra đã chọn ở bên cạnh cô hơn bất cứ thứ gì khác, nên bây giờ cô ấy cũng sẽ tận hưởng cuộc sống học đường này.
Hơn thế nữa, bản thân Arna cũng không hề nghĩ rằng chăm sóc nàng chiến binh là một chuyện phiền phức.
——Mà dĩ nhiên, ít nhiều gì Arna cũng có suy nghĩ nếu cô nàng ấy tự lập thì sẽ tốt hơn.
"Ưm......"
Sierra giật mình khẽ cử động, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu cho thấy nàng ấy sẽ tỉnh dậy.
Chắc mình cũng nên nghỉ ngơi một chút thôi.
Rồi cứ thế, Arna ngồi xuống bên cạnh Sierra.
Ngay lập tức, Sierra dựa mình vào vai cô ấy.
"Tou, san......" [note41732]
"Hm! Cậu tỉnh rồi à?"
"......"
Cô hỏi Sierra, nhưng không có phản hồi.
Có vẻ như đó là nói mớ.
......Cậu ấy gọi 『Cha』vào lúc như thế này sao...
Nhưng mà, cô cũng không thấy gì là khó chịu cả.
Nó làm cô nhớ lại trước đây cũng có lần cậu ấy nói là "Cậu giống cha tớ hơn cả cha nữa".
Có gì đó khiến Arna cảm thấy như mình được tin tưởng, điều đó làm cô ấy rất vui.
Quả nhiên là cậu ấy vẫn cần một ai đó, nhỉ. Nhưng mà...Trong tình thế hiện tại thì Arna mới là người cần sự tồn tại của Sierra nhất.
Còn với Sierra thì sao?——Lần đầu tiên gặp mặt trên tầng thượng của ký túc xá, rồi trở thành bạn cùng lớp rồi còn chung chỗ ngồi.
Nói đó là định mệnh? Cũng đúng. Nhưng việc bọn họ đã trở nên thân thiết với nhau như thế này thì có thể nói với Arna là một điều tốt.
Thế nhưng, suy nghĩ "nếu người Sierra gặp mà "bình thường" hơn như thế này nhiều thì không phải tốt hơn sao?" vẫn còn len lỏi đâu đó trong đầu cô.
...Chậc, nghĩ kỹ thì mình đã để cô nàng này phải lo lắng nhiều lắm rồi nhỉ.
Gần đây Arna cũng đã hiểu ra rằng Sierra cực kỳ nhạy cảm với những thay đổi dù chỉ là nhỏ nhặt nhất trên gương mặt của người khác.
Cậu ấy thường hay hỏi "Có chuyện gì thế?" mỗi khi Arna có chuyện gì đó phiền não, hoặc đang tập trung suy nghĩ.
Trông có vẻ như cậu ấy không hề quan tâm gì đến người khác, nhưng Arna biết Sierra luôn chú tâm vào những người xung quanh mình.
Chính vì thế, Arna luôn tự nhủ với lòng mình rằng sẽ luôn cố gắng cười trước mặt Sierra.
——Bởi vì Sierra đã nói, cậu ấy thích gương mặt của cô khi cô cười nhất mà.
... Nghĩ lại thật ngượng quá đi.
Phư phư, Arna nhẹ nhàng phụng phịu lắc đầu rồi đứng dậy.
Nghỉ xả hơi một chút vậy là đủ rồi.
Cô ấy định luyện tập Trang Ma thuật thêm một lần nữa, nhưng nếu cứ thế bỏ Sierra nằm đây thì sợ rằng bị trúng gió mất.
"Sierra, buồn ngủ thì mình về phòng nha?"
"......"
Arna gọi thử, Sierra vẫn không có phản ứng gì.
Rõ ràng là cậu ấy ngủ thật luôn rồi.
"Sierra?"
"......"
"Nè, cậu mà cứ ngủ như thế này nữa là mình ghẹo cậu đó nha."
Arna vừa nói thế, nhẹ nhàng chọc vào hai má của Sierra.——
"Ằm."
"...... Ằm?"
Cùng lúc đó, Sierra mặt vẫn còn ngái ngủ liền chộp lấy ngón tay của Arna mà ngậm.
Mọi chuyện diễn ra đột ngột quá khiến cho Arna không kịp trở tay.
Cậu ấy không nhai nó luôn đã là may mắn rồi.
Cuối cùng, Sierra cũng đã mở mắt.
"Mmm, Ar-nya?" [note41733]
"...... Chào buổi sáng [note41734], Sierra. Giờ thì, cậu làm ơn nhả tay mình ra được hông nè?"
Sierra mới ngơ ngác tỉnh dậy, Arna đã chào đón cô một câu như thế.