Chương 01. Đệ nhất chiến binh gác kiếm về hưu.
Translator: Yanbaka
—————
Hai con người một nam một nữ, đang ẩn mình sau tảng đá.
Người đàn ông có thân hình vạm vỡ, cơ bắp săn chắc cùng bộ râu lâu ngày chưa tỉa gọt.
Phủ lên mình chiếc áo khoác cũ kĩ mong manh đầy bụi bặm, anh ta vừa để ý xung quanh vừa bắt chuyện với người kia——Đó là một thiếu nữ.
"Nè Sierra, xong trận chiến này, ta quyết định sẽ gác kiếm."
"Chuyện đó con đã từng nghe rồi. Cha đang định mở một «Death Flag» sao?"
"Không không đâu, ta không thể nào chết được đâu mà. Chỉ là nghỉ việc, không nhận thêm yêu cầu nào nữa thôi."
Vội vã đính chính lời của cô gái Sierra.
Ông ấy tên là Ains Worker, được tôn vinh như là một chiến binh đánh thuê vĩ đại vang danh khắp thế giới.
Ông là một «Ma pháp Kiếm sĩ» tinh thông cả ma pháp và kiếm thuật, rất nhiều người bảo rằng chỉ cần có ông ấy về đội của mình là có thể nắm chắc thắng lợi trong lòng bàn tay.
Cô gái được một người như thế nuôi dạy, tên đầy đủ là Sierra Worker.
Không những được Ains nhận nuôi từ thời thơ ấu, mà còn được ông truyền dạy cả ma pháp và kiếm thuật.
Sở hữu mái tóc dài thướt tha đặc trưng bởi màu bạc óng ánh, nếu cô chịu khó ăn vận chỉn chu một tí thì không khác gì một quý cô thật sự.
Bây giờ, giống như Ains, cô cũng đang che phủ mình bằng một chiếc áo khoác sờn bạc cũ kĩ.
Dù chưa đầy mười lăm tuổi, thực lực của cô nếu chỉ riêng về mặt tác chiến đã có thể sánh ngang cơ với Ains.
Nếu mà đem hai con người này lên bàn cân để so sánh, nhất định là cả một đất nước sẽ xảy ra tranh cãi. Chắc chắn là như thế.
"Thế, sao tự dưng cha đòi rút lui vậy?"
"Ta đã nghĩ đến điều này từ lâu rồi. Sierra, con biết năm nay con lên bao nhiêu tuổi không?"
"Òm... Hai mươi chăng?"
"Ngược lại đấy, đây là lần đầu tiên ta thấy được một đứa trẻ phát triển nhanh như con. Dù thế, con mới chỉ có mười lăm tuổi thôi. Mười lăm."
"Vậy hả. Con cũng không quan tâm lắm!"
Sierra đã trả lời như thế.
Thật sự cô không có một chút quan tâm gì luôn.
Sierra sinh ra ở chiến trường, khôn lớn lên ở chiến trường.
Nếu mà có chết, thì chiến trường cũng sẽ là nơi chôn cất của cô——Cô đã nghĩ như thế. Nhưng đột nhiên cha cô lại tuyên bố "về hưu".
Chuyện này làm cô có chút bối rối.
"Vậy là... từ giờ ta sẽ về một làng quê sinh sống một cách ẩn dật, hả cha?"
"Bỏ cái mơ tưởng đó qua một bên đi! Ta không có ý định đưa con đi cùng đâu!"
"......Ể?"
Sierra bất ngờ hỏi lại ngay lập tức.
Ains lại luống cuống, còn đổ dầu thêm vào lửa.
"C-chờ đã, chờ đã! Đừng có làm vẻ mặt buồn bã như thế! Không phải là ta vứt bỏ con đâu!"
"......Con có buồn bã hay gì đâu chứ!"
Mấp máy đôi môi hồng hào, cô trả lời.
Ains dịu dàng vuốt ve gương mặt cô.
"Cha ấy nhé, nổi tiếng lắm nha. Được rất nhiều tên sát thủ "theo đuổi" luôn đấy. Ta dự định sẽ ẩn mình một thời gian. Còn con thì khác, con không phải là mục tiêu của chúng."
"......Không phải là, hai người cùng đối phó sẽ tốt hơn một người sao, sợ gì bọn sát thủ? Nếu mà có chuyện gì xảy ra, mình cha thôi cũng đủ sức đối phó rồi còn gì."
"Dư sức luôn là đằng khác, nhưng mà vấn đề không phải ở chỗ đó. Nhân cơ hội này ta muốn con được biết thêm về nhiều thứ khác hơn."
"Nhiều thứ khác?"
"Phải, như ta chỉ có thể dạy con về ma pháp và kiếm thuật. Chỉ toàn là những thứ dungg để đánh nhau, nhưng mà con người đâu chỉ có thế!""......Cứ như là cha đang nói chính bản thân mình ấy nhỉ."
"Phải, chính là ta đó."
Nghe lời Ains bảo, Sierra ôm bụng cười.
Nhưng mà, Sierra chưa từng một lần hướng sự chú ý của mình ra bên ngoài chiến trường.
"Vậy không phải chỉ cần cha dạy con nhiều thứ hơn là được rồi sao?"
"Ta không thực sự giỏi để dạy con những thứ đó mà——Nếu ta mà cứ bảo bọc con như thế thì con sẽ khó mà có được một mối quan hệ xã hội bình thường mất. Như là bạn bè chẳng hạn, nếu có bạn bè sẽ rất vui đấy!"
"......Bạn bè à, con cũng không cần cho lắm."
"Đừng nói vậy chứ! Cha có một người quen, tuy là có hơi cô đơn khi phải xa ta nhưng——"
"Con không có cô đơn hay gì đâu!"
"Được rồi, được rồi... Không phải là xa nhau cả đời đâu mà. Đây chỉ là một mong ước nhỏ nhoi của một người cha khi muốn con gái mình bước đi hạnh phúc trên đường đời của nó mà thôi!"
"......M-Mà nếu cha đã nói thế thì con sẽ nghe theo thôi vậy."
Sierra đáp lại một cách không hài lòng.
Thế rồi, trong cơn gió của màn đêm, hai cha con nói lời từ biệt nhau.
Không biết từ lúc nào ở đằng xa xa, đã có rất nhiều tiếng bước chân vọng lại.
Ains lồm cồm đứng dậy.
"Được rồi Sierra, đây sẽ là công việc cuối cùng của ta với con. Con đừng có mà lơ là đấy nhá."
"Vâng, bởi vì có lẽ người đã mở «Death Flag» sẽ bay màu thôi mà đúng không nhỉ?"
"Đã bảo là ta không chết đâu! Ta rất mạnh đấy nhé."
Hai chiến binh đánh thuê, đang chờ đợi một đội quân.
Đối thủ của họ không phải là người, mà là «Đội quân của Ma vật».
Cả hai đứng đối đầu trực diện với chúng không mảy may một chút nào tỏ ra run sợ.
Ngày tiếp theo, thứ duy nhất còn sót lại ở đó chỉ toàn là thi thể của lũ Ma vật đáng thương kia.
Và bóng dáng của hai chiến binh dần khuất khỏi sân khấu đầy hoa lệ...
—————
Tác note: Do đang có nhiều việc nên tôi quyết định đăng tải những gì mình đã viết từ trước. Xin hãy thoải mái đón nhận nó.