Không hề nghi ngờ chút nào, chồng tôi là một con người đáng ghét tự cho mình siêu phàm tùy hứng làm bậy. Nói tới chiến tích huy hoàng của hắn… Tóm lại, trừ việc không ngừng tìm đàn bà và sinh con, hắn có chiến tích huy hoàng nào sao? Mặc dù, ban đầu hắn đánh đổ sự thống trị của cha chúng tôi, hơn nữa dưới sự ủng hộ của mẫu thân chúng tôi và những chư thần khác khai sáng một thời đại thần thánh mới. Tôi tạm thừa nhận đây là cuộc nổi dậy xuất sắc. Dẫu sao khi ấy hắn mới chỉ là một thằng nhóc miệng còn hôi sữa, hơn nữa thế lực còn đơn bạc.
Còn nhớ cảnh tượng thời điển lần đầu tiên gặp Zeus. Loài người bịa ra câu chuyện truyền bá rằng anh chị em chúng tôi đều bị Cronus + nuốt, chỉ là lời bậy bạ của họ. Thật ra thì chúng tôi bị giam lỏng trong cái hang không thấy mặt trời mà thôi. Mặc dù tôi cảm thấy ngây ngốc trong hang cũng không có gì không tốt. Ít nhất không cần sợ hãi bị ảnh hưởng bởi cuộc hỗn chiến giữa Gaea và Cronus. Nhưng mà khi hang mở ra, ánh mặt trời chiếu vào vẫn khiến tôi vui vẻ. Bởi vì ý đồ của lão già Poseidon là kéo tóc người khác thật quá đáng ghét. Hắn đối với màu tóc mình luôn luôn rất oán hận, từ đấy căm thù bất kỳ người tóc đen nào.
“Ta là em trai các ngươi, Zeus, ta tới cứu các ngươi.”
Toàn thân Zeus đều là máu. Trên người rách rưới không tìm được bất cứ chỗ nào hoàn hảo. Mặt bị đánh không khác gì cái đầu heo. Cảnh tượng tôi nhớ nhất định không có trong câu chuyện của loài người. Nhưng bất kể trải qua bao lâu, tôi vĩnh viễn nhớ tới mái tóc vàng của hắn ở dưới ánh mặt trời lấp lánh chói mắt như vậy.
Nghĩ đến cũng thật buồn cười, trong nháy mắt ngắn ngủi như vậy, tôi cho rằng chính mình nhìn thấy vị thần vĩ đại nhất, vĩnh hằng, hoàn mỹ, hoặc bất kỳ từ ngữ ca ngợi nào nảy sinh trong đầu. Hơn nữa cảm xúc sâu sắc tự hào không gì so sánh được vì có một người anh em như vậy. Loại tình cảm không giải thích được vẫn luôn kéo dài cho tới khi tôi chứng kiến hắn đưa tay vào váy Demeter mới thôi.
Mà trước mắt, cái vị thần không gì sánh kịp, vương giả duy nhất thế gian, em trai tôi, chồng tôi, cha của con tôi, đang dùng vẻ mặt không che giấu biểu tình hoang mang nhìn tôi, giống như không hiểu ý tứ lời nói vừa rồi. Tôi nhìn khuôn mặt trẻ tuổi tuyệt đối không vượt quá hai mươi lăm của hắn. Ác ý suy đoán lần nghiêm túc suy nghĩ gần nhất của hắn là từ lúc nào. Ho khan một cái, ngươi biết, chồng tôi cũng không phải thuộc về trường phái trí tuệ. “Cái gì, có kẻ địch, quá tốt, cầm vũ khí lên, tiêu diệt bọn họ!”, đây chính là tác phong trước sau như một của hắn. Người thích đùa bỡn âm mưu quỷ kế dở trò là Poseidon.
“Cái…sao? Nàng có ý gì?”
Trong khoảng cách trầm mặc tôi duy trì, hắn tựa hồ dần dần minh bạch, nghi hoặc bắt đầu chuyển sang tức giận. Thanh âm cũng biến thành cộc cằn, không còn bóng dáng vị công tử hào hoa phong lưu phóng khoáng trước kia. “Hera, chẳng lẽ nàng thật sự muốn lấy thân phận loài người gả cho tên đàn ông khác sao!”
Tôi chậm rãi nói:” Có cái gì không thể được sao?”
“Dĩ nhiên không thể”, hắn hét lớn một tiếng. Nếu như bây giờ chúng tôi không phải đang ẩn thân ở bờ biển trống trải không người, hắn nhất định sẽ nhận được rất nhiều khinh thường. “Đây là sự phản bội vô liêm sỉ đối với ta!”
“…” So sánh giữa chúng tôi, người vô liêm sỉ tột cùng là ai? Hắn còn có mặt mũi lớn tiếng đem lời như vậy nói ra khỏi miệng. Tôi giận đến mức thiếu chút nữa ngất xỉu. Tất cả thù mới hận cũ đồng loạt tuôn ra trong đầu, vung tay muốn cho hắn một tia chớp. Nhưng nghĩ tới loại sức mạnh này cũng là do hắn ban cho tôi, làm một nữ thần mà bản thân không có sức mạnh nào cả, vì vậy cắn răng gắng gượng nhịn xuống.
“Nàng hãy nhớ tới thân phận của mình, không được làm ra việc gì làm ta mất mặt, nàng là thần hậu, cũng là vợ của ta!”
Hắn vẫn còn nói, đặc biệt tăng thêm trọng âm ở chữ vợ.
“Không sai, ta là thần hậu, ta cũng là vợ của ngài, chẳng qua bây giờ làm ơn cho phép ta được miễn loại vinh dự chí cao vô thượng này!”
Tôi tức giận không lựa lời nói, câu nói bị đè nén chôn giấu trong lòng mấy ngàn năm buột miệng thốt lên. Tôi sửng sốt một chút, không có chút sợ hãi như trong tưởng tượng, ngược lại mơ hồ có một niềm khái cảm được giải thoát.
“Nàng … có ý gì…”
Zeus chững lại mấy giây, ngay sau đó gằn từng chữ hỏi. Gương mặt hắn đã không còn đường nét của thần sắc anh tuấn mà cực kỳ đáng sợ. Mặc dù hắn chưa bao giờ động thủ đánh tôi, nhưng khi khí thế uy nghiêm của hắn hạ xuống, tôi vẫn không nhịn được lui một bước về sau, thiếu chút nữa muốn phủ nhận. Nhưng lòng tự tôn của tôi đã không cho phép loại hành động cầu xin tha thứ đó.
“Ý tứ câu nói đã rất rõ ràng. Nếu ban đầu ngài tuyên bố với mọi người ta không xứng đáng làm thần hậu, hơn nữa dù sao cũng cảm thấy ta ngày càng chướng mắt, cần gì phải bắt ta trở về? Không bằng cứ như vậy, ngài thu hồi quyền lực và địa vị của ta, mặt khác đi tìm một người đàn bà ngài thích mà không chướng mắt đi”.
Tôi rất nghiêm túc nói, hắn cau mày nhìn nửa ngày, bỗng nhiên bừng tỉnh hiểu ra cười rộ lên.
“Cục cưng, nàng còn vì chuyện này mà canh cánh trong lòng sao? Không sai, ban đầu do ta quá kích động khiến cho nàng mất hết mặt mũi trước mặt mọi người, nhưng nàng nhìn coi, bây giờ không phải ta tự mình xuống nghênh đón nàng trở về hay sao? Người đàn bà có thể khiến cho ta tự mình nghênh tiếp chỉ có một, đó chính là nàng, Hera, người vợ duy nhất của ta, người chị thân yêu của ta. Tốt lắm, không cần cùng ta tùy hứng, mặc dù cái bộ dáng bây giờ của nàng so với lạnh lùng thường ngày đáng yêu hơn nhiều, nhưng chúng ta còn rất nhiều chuyện phải làm.”
Hắn tự cho là hiểu tôi, lần này chẳng qua lại là ghen tuông và oán trách theo thói quen, còn giơ tay muốn ôm eo tôi, nhưng lại bị tôi tránh ra.
“Ta không có đùa, ta nói thật, Zeus, ta không muốn làm vợ ngài, ta muốn tiếp tục làm một người phàm.”
Tôi vừa nói vừa khôi phục hình dáng nữ thần, từ trên đầu tháo xuống thứ tượng trưng cho địa vị thần hậu, vương miện năm đó hắn tự mình đặt lên, trao trả cho hắn.
“Nàng điên rồi!” Hắn không kìm được giận dữ mà rống to, “Cư nhiên muốn vứt bỏ thân phận thần hậu để làm một người phàm! Nàng có biết hay không, một khi mất đi thần lực, nàng cũng chỉ là một loài người bình thường, sẽ sinh bệnh bị thương, thậm chí sẽ già rồi chết! Nàng muốn sau khi chết xuống âm phủ nơi vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời sao!”
“Âm phủ còn tốt hơn Olympus”.
Hắn bị câu trả lời của tôi khiến cho toàn thân phát run, bởi vì chưa từng có kẻ nào can đảm dám đối mặt làm trái ý hắn. Tôi còn nhớ lần cuối cùng làm trái ý hắn có kết cục gì, Zeus chưa bao giờ cùng hiền lành ôn hòa có nửa điểm quan hệ.
“Nàng là nữ thần cai quản hôn nhân! Nàng không sợ bị các vị thần khác chê cười sao!”
“Nếu mất đi thần lực, ta không còn là nữ thần nữa. Hơn nữa, trước kia, ta bị các vị thần khác cười nhạo nhạo còn ít sao”.
Thấy hắn trì trệ không muốn cầm chiếc vương miện hoàng kim quý báu, tôi liền đem nó đặt trên bờ cát. Trước kia luôn nơm nớp lo sợ chọc giận Zeus khiến tôi mất đi vị trí thần hậu, hơn nữa trước nay chỉ có Zeus bỏ rơi đàn bà mà không có người đàn bà nào bỏ rơi hắn. Nhưng cũng không có người nào quy định khi ngươi không muốn tiếp tục làm thần hậu thì không thể chủ động thoái vị.
“Thứ này, ngài thích người nào thì trao cho người đó đi, ta không cần”.
Nói xong, tôi xoay người rời đi, nhưng lại bị hắn u ám gọi lại.
“Hera, ban đầu nàng nói nàng mong muốn vị trí và quyền lực ngang hàng với ta, ta đáp ứng nàng, trao thứ chí cao vô thượng mà bất kỳ nữ thần nào cũng mong muốn cho nàng, bây giờ nàng động kinh, nói không cần là không cần, nàng lừa gạt ta sao?”
“Ta không dám, nếu như ngài cảm thấy đúng như vậy, có thể tiếp tục trừng phạt nghiêm khắc ta, ví dụ như phạt ta đi nâng đỡ bầu trời hay đi đẩy đá ở dốc núi gì đó, hoặc là mổ bụng treo ở vách đá hàng ngày kêu chim ưng tới ăn, những thủ pháp này cũng không tệ.” ++
Tôi cười nhưng trong lòng không cười, thật ra thì trong lòng tôi cũng không chắc chắn, Zeus tức giận có thể thật sự làm như vậy hay không. Không có vương miện tượng trưng cho thần hậu, trong bộ dáng loài người, thần lực của tôi chỉ còn lại chưa đến một nửa. Chuyện mổ bụng, chắc hẳn sẽ phải chết.
Lông mày của hắn càng lúc càng nhướn cao, ánh mắt hung ác, thậm chí trong tay còn bắ n ra tia lửa điện vang dội. Trong nháy mắt tôi cảm thấy hắn sẽ không nhịn được phóng ra một tia chớp. Nhưng mà, bỗng nhiên hắn thở dài, khôi phục sự bình tĩnh.
“Được rồi, ta biết, nàng đang giận dỗi”.
Hắn cứng nhắc nói, sau đó cầm cái vương miện bị vứt trên mặt đất, không màng đến sự chống cự của tôi mà lần nữa đội lên.
“Đồ ta đã trao chưa bao giờ thu hồi lại, lúc cầu hôn ta đã hướng về Styx thề rằng nàng vĩnh viễn là người vợ duy nhất của ta, lời thề này sẽ không thay đổi, mà địa vị và thân phận thần hậu của nàng cũng sẽ không có bất kỳ kẻ nào thay thế”.
“Ta không phải”
Hắn tăng thêm sức lực, ngăn cản lời tôi muốn nói.
“Tâm tình của nàng đang rất kém, có lẽ lúc này không phải thời điểm nói chuyện này. Nếu nàng cảm thấy tạm thời làm một con người sẽ vui vẻ, như vậy nàng cứ làm một loài người cho tốt. Chờ nàng nghĩ thông suốt, chúng ta lại tiếp tục bàn tới chuyện này”.
Tôi còn muốn kháng cự, muốn giải thích đây không phải giận dỗi nói giỡn, nhưng hành động và khí thế của hắn biểu lộ một tư thái không cho phép cự tuyệt. Tôi thở dài, đối với Zeus mà nói, đây coi như là sự nhượng bộ lớn nhất rồi. Hắn chỉ quen với việc đem những kẻ không phục tùng dùng sấm sét thiêu chết, mà không phải nói những lời thân cận tẻ nhạt.
“Được, Zeus, ngài nói cái gì thì chính là cái đó”
Cúi đầu, tôi quyết định trong vòng năm mươi năm cũng sẽ không cùng hắn “Nói chyện”, việc sau khi sinh mạng loài người của tôi kết thúc sẽ như thế nào tạm thời tôi lười suy nghĩ.
“Nhưng hôn lễ không cho phép có! Trừ ta ra, nàng không được lui tới với bất kỳ tên đàn ông nào.” Hắn oán hận nói, sau đó bỗng nhiên vung tay một cái, “Đúng rồi, tuy ta không thể lúc nào cũng coi chừng nàng, nhưng có người có thể. Đừng có mơ tưởng cùng tên đàn ông khác kết hôn!”
“Chờ một chút”.
Đại khái đoán được hắn định làm gì, tôi vội vàng lớn tiếng kháng nghị, nhưng hắn đã búng tay một cái.
“Hermes”
Một trận gió nhẹ thổi qua, một thiếu niên tóc đen xuất hiện ở trước mắt chúng tôi. Hắn ăn vận theo phong cách học viện nước Anh áo sơ mi cùng áo ghi lê, phía dưới là quần dài, trên đầu còn mang tai nghe. Nếu không phải trên đôi giày của hắn có hai cái cánh nhỏ đang không ngừng chuyển động, tôi thiếu chút nữa không nhận ra tâm phúc của Zeus.
“Trịnh trọng tuân theo phân phó của ngài, chủ nhân của ta”.
Hắn cung kính hành lễ với Zeus, sau đó hành lễ với tôi: “Hera, đã lâu không gặp”.
“Hermes, trước khi Hera quay trở về Olympus, người hãy ở bên cạnh nàng, chăm sóc nàng thật tốt, rõ chưa”.
Zeus nghiêm túc nói, nhưng tôi dám cam đoan Hermes tuyệt đối hiểu được ý tứ của hắn. Hắn có chút kinh ngạc nhìn tôi một cái, ngay sau đó liền cúi đầu.
“Đương nhiên rồi, Zeus. Nguyện vọng của ngài chính là mệnh lệnh của ta”.
“Ta đi đây, Hera, nàng hãy suy nghĩ kỹ càng, nhớ lúc gọi ta, nàng biết cách nào rồi đấy”.
Hắn vội vã nói xong, sau đó hóa thành một tia chớp vàng biến mất, chỉ còn ta và Hermes đứng tại chỗ.
“… Hermes, thoạt nhìn người giống như cháu trai của ta vậy…”
Quan sát vị sứ thần chỉ khoảng mười năm mười sáu tuổi, tôi khó tin nói.
Hắn khiêm tốn cười một cái: “Bởi vì bây giờ ta đang học trung học trong trường học loài người…Ngài biết rằng, đa số thời điểm, thần Zeus vĩ đại không quản chúng ta lén lút làm các thú vui nho nhỏ. Mặc dù nhân gian ô yên chướng khí , nhưng so với Olympus thú vị hơn nhiều. Mọi người đều cảm thấy nhân gian thế kỉ hai mươi so với trước kia, hết sức…vi diệu”.
Ô yên chướng khí : Chướng khí mù mịt; không khí ngột ngạt; ma thiêng nước độc; bẩn thỉu xấu xa; tối tăm rối loạn (ví với hoàn cảnh hỗn độn, đen tối).
“Đừng nói với ta là toàn bộ các vị thần Olympus đều tới”. Tôi lẩm bẩm nói, nhưng lại suy nghĩ khoảng thời gian chiến tranh thành Troy, chẳng phải toàn bộ các vị thần đều tham gia náo nhiệt hay sao, kết quả, cuối cùng còn đánh kịch liệt hơn so với quân đội khai chiến loài người.
“Nếu như ngài không ngại, ta muốn rời đi một lúc, ngài bây giờ là người phương đông, vì vậy ta cần phải đi làm thủ tục chuyển trường, hơn nữa cần chuyển đến đất nước của ngài”.
Hermes nho nhã lễ độ cắt ngang dòng hồi tưởng của tôi, không tưởng tượng được hắn còn tuân thủ quy củ của loài người như vậy, tôi có chút ngạc nhiên. Hắn như nhìn thấu suy nghĩ của tôi, nhẹ nhàng cười một tiếng, lấy ra một cái trượng có cánh nhỏ đồng dạng.
“Làm một loài người đôi lúc cũng cần giở mánh khóe, đúng rồi, thần Hera tôn kính, ngài cho rằng ta nên lấy thân phận như thế nào cho tốt? Em họ của ngài ở nước ngoài như thế nào? Sửa đổi trí nhớ là sở trường của ta”.
Chú thích:
+. Cronus là con trai của thần bầu trời Uranus và đất mẹ Gaea. Sau này, ông git chết cha mình để giành vị trí thần vương. Vì gây ra mâu thuẫn với mẹ mình, ông nhận được lời phán truyền rằng sau này ông sẽ bị con đẻ của mình truất ngôi. Lo sợ trước lời phán truyền, bất kể vợ ông nữ thần Rhea sinh ra đứa con nào ông đều nuốt hết. Đến khi sắp sinh Zeus, Rhea cầu xin Gaea chỉ cách. Gaea bảo Rhea sang đảo Crete sinh con rồi lấy tã cuốn vào một hòn đá để đưa cho Cronus, thay thế cho Zeus mới sinh. Cronus đã mắc lừa và nuốt cả hòn đá vào bụng. Sau này, khi Zeus được nữ thần Metis chỉ cách cứu anh chị, Zeus nhờ Rhea cho Cronus uống thuốc mà Metis đưa. Quả nhiên, Cronus nôn hết những gì có trong bụng, kể cả hòn đá trá hình Zeus. Sau đó, cả anh chị em Zeus, Hestia, Demeter, Hera, Poseidon và Hades hợp sức chống lại Cronus. Cronus cuối cùng bị giam dưới vực thẳm Tartarus.
. Poseidon: Anh trai thần Zeus, thần biển và cũng là người tạo ra động đất, sóng thần, biểu tượng là cây Đinh ba.
. Atlas: con trai của thần khổng lồ Titans Iapetus và tiên nữ Asia, tham gia cuộc chiến chống lại thần Zeus, sau đó thua trận, bị Zeus trừng phạt phải mãi mãi chống đỡ cả bầu trời.
. Sisyphus: người thành lập và là vị vua đầu tiên của Ephyra. Vì việc bắt cóc thần chết Thanatos, Sisyphus nhận hình phạt là ngày qua ngày, Sisyphus phải lăn một tảng đá nặng lên một triền dốc dài. Mỗi khi tảng đá được lăn đến đỉnh, nó lại lăn xuống, và Sisyphus lại phải bắt đầu lại từ đầu.
. Prometheus: con trai của Lapetus và Themis. Ông nổi tiếng với trí thông minh, là người đã cướp ngọn lửa từ thần Zeus và trao nó cho nhân loại. Zeus đã trừng phạt ông bằng cách buộc ông vào một tảng đá để một con đại bàng ăn gan của ông hàng ngày, nhưng lá gan cứ ban ngày bị ăn thì ban đêm lại tái sinh.
. Sông Styx: con sông nối liền ranh giới giữa Địa ngục và Trần gian, là con sông thể hiện sự cam kết lời thề, bất kỳ ai thề nguyền đều phải viện đến sông Styx chứng giám.
: là con của Zeus và nữ thần Maia, vị thần bảo hộ cho kẻ trộm, người du lịch, các sứ thần, mục đồng và chăn nuôi, người thuyết trình, thương nghiệp, khoa học kỹ thuật, văn chương và thơ, các đơn vị đo lường, điền kinh, thể thao, sự khôn ngoan, lanh trí, và các phát minh, sáng chế, ngôn ngữ. Ngoài ra, Hermes còn là vị thần đưa, truyền tin của đỉnh Olympus và là người dẫn đường cho các linh hồn đến cửa địa ngục.