Cuộc Sống Cầu Nhỏ Nước Chảy

chương 12: khai trương đại cát

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Binh mã chưa động, lương thảo đi trước.

Hiệu ứng quảng cáo là vô tận, ta quyết định tuyên truyền trước một ngày, suy nghĩ thật lâu, do tiền vốn quá ít, liền miễn phí ăn thử cho hai mươi người là được; lại bán nửa giá cho hai mươi người, bán xong liền đóng cửa, ngày hôm sau lại tiếp, thủ đoạn không tệ, dù sao luôn có người tò mò. Chỉ cần có người đến, dựa vào nhiều loại mỳ sợi của chúng ta, hẳn là không sai.

Dậy sớm một chút, nhào xong hai chậu mỳ sợi, trước cán xong một nửa mỳ sợi, đợi lát nữa có người liền trực tiếp thả vào nồi. Canh xương hầm nhừ mùi hương nồng đậm xông vào mũi, ngoài ra còn một nồi nước sôi, còn có một nồi nhỏ làm thêm thức ăn linh tinh….

Dự định của ta là bán mỳ nước, mì xào và các loại đồ ăn kèm cùng mỳ sợi, những thứ này thật dễ làm, chỉ cần mỳ sợi cung ứng đủ là được. Chờ thời tiết nóng hơn chút, sẽ đổi mỳ nước thành mỳ lạnh, nhất định bán chạy.

Mì nước: mì nước xương, tô điểm thêm chút rau xanh vào, canh cải trắng, dinh dưỡng phong phú, nóng hầm hập trong một chén lớn, sảng khoái; mỳ chua cay, ngon miệng lại đã nghiền, thích hợp với người khẩu vị nặng.

Mì xào: mì xào rau xanh thịt băm, mì xào cà chua trứng gà, mì xào nước tương, ba món mì xào tươi mới.

Mỳ trộn: sốt cà chua trứng gà, sốt cà tím thịt hạt lựu, sốt nấm hương thịt băm, sốt hoa cúc mộc nhĩ.

Căn cứ theo giá thị trường, ta định giá mỳ sợi: chén lớn hai mươi văn, chén nhỏ mười lăm văn, trứng ngũ vị hương ba văn một chén, những thứ khác tính tiền riêng, lại cho dưa chua củ cải miễn phí.

Ta tính ra chi phí và tiền lời: một ngày bán hai mươi chén lớn, mười lăm chén nhỏ, một ngày ước chừng thu vào bốn trăm năm mươi văn, một tháng chính là mười ba lượng năm trăm văn, bỏ ra tám lượng chi phí, lợi nhuận kiếm được hơn năm lượng, một năm như vậy có thể kiếm sáu mươi lượng, lại trừ thêm tiền thuê nhà mười hai lượng, chi tiêu sinh hoạt hàng ngày một năm bảy tám lượng là đủ, cuối cùng lãi ròng thu được bốn mươi lượng, tại trấn nhỏ này cũng có thể xem là gia đình thường thường bậc trung rồi, không tới vài năm là có thể có cửa tiệm của chính mình rồi!

Đại tỷ và Lý Nhạc đều đến đây, chúng ta dán xong quảng cáo ở trên cửa: Tiệm mỳ Liễu gia, khai trương bán hạ giá, miễn phí hai mươi người đầu tiên, hai mươi người sau tính nửa giá, hôm nay chỉ bán bốn mươi chén, tới trước nếm thử trước, chưa ăn mời sáng sớm ngày mai lại đến!

Cửa bên kia dán: mỳ nước, mỳ khô, mỳ xào, mỳ hương vị thơm ngon, giá cả vừa phải, chào mừng ngài đến thưởng thức!

Kéo tấm vải đỏ xuống lộ ra tấm biển: bốn chữ to “Tiệm mỳ Liễu gia”, là mời người chuyên môn làm.

Pháo treo lên, đì đùng vang lên, hấp dẫn không ít người qua đường, vừa thấy miễn phí, rất nhiều người cũng không quá tin tưởng, Đại tỷ ở cửa giải thích, Lý Nhạc tiếp đón khách nhân bán tín bán nghi, ta và Lam Lăng ở dưới phòng bếp bận rộn. May mà bạn học Lý Nhạc cũng bị buộc đọc không ít sách, viết tên đồ ăn không có vấn đề gì. Ngũ lang phụ trách truyền lại danh sách đồ ăn, mỳ sợi nấu xong kêu Lý Nhạc bưng ra.

Một nữ nhân cao lớn đi vào, hỏi món mì xào trứng gà cà chua mới lạ. Phòng bếp nhanh chóng nấu, nước nóng nấu mỳ, phía dưới, Lam Lăng đánh trứng cắt cà chua, hạ nồi bắt đầu xào, mỳ sợi nấu chín, vớt ra nhúng qua nước lạnh, để ráo nước, bỏ vào trong trứng sốt cá chua bên kia, thêm vài thứ rau xanh cùng đồ gia vị, múc ra. Lý Nhạc tới mang mỳ đi, nữ nhân kia đầu tiên cẩn thận nếm thử, tiếp theo liền ăn như hổ đói, ngoài cửa mọi người cũng mở to hai mắt nhìn.

“Thoạt nhìn không tệ, thơm như vậy.” Người nào đó hít mũi.

“Nhất định ăn thật ngon đi, nhìn tướng ăn của nữ nhân kia.” Người nào đó sờ khóe miệng.

“Cũng không biết có phải thật sự miễn phí hay không, không cần tiền ta cũng đi ăn thử xem.” Người nào đó tham món lợi nhỏ.

“Đúng vậy đúng vậy, mau nhìn, người nọ đi ra, thật sự không trả tiền!” Một người nhìn Lý Nhạc đưa người đầu tiên ăn con cua (làm liều mà được lợi) đi ra.

Nữ nhân cao lớn cười: “Ăn ngon thật, ta còn muốn đến.”

“Ngài vừa lòng là tốt rồi, ngài đi thong thả.” Bạn học Lý Nhạc thật sự có tiềm chất làm Nhị tỷ khách điếm.

Rất nhanh nữ nhân đã bị kéo lại.

“Thật sự ăn ngon?”

“Thật sự miễn phí?”

“Thật sự…”

Nhận được câu trả lời khẳng định thuyết phục, mấy phụ nhân lập tức liền chen vào được.

“Ta muốn mì xào vừa rồi.”

“Ta cũng vậy.”

“Ta muốn mỳ trộn nấm hương thịt băm này.”

“Ta muốn…”

Lý Nhạc choáng váng đầu rồi, vỗ vỗ tay: “Mọi người hãy nghe ta nói, chỉ có hai mươi vị đầu tiên miễn phí, còn có hai mươi vị sau tính nửa giá, bên ngoài viết rõ.”

Lý Nhạc lấy hơi: “Vừa mới đi một vị rồi, còn có mười chín người miễn phí, từng người đến, ta đều nhớ, ai không có chỗ ở bên ngoài chờ một chút, cám ơn các vị!”

Danh sách đồ ăn nhanh chóng mang vào, chúng ta rất nhanh làm mỳ sợi, làm xong liền mang ra, làm xong từng chén, ta và Lam Lăng đều đấm bóp thắt lưng lấy hơi, thật đúng là mệt.

Lý Nhạc tiễn xong thực khách khen không dứt miệng, cũng lấy hơi một chút, Ngũ lang chạy nhanh bưng chén nước đi qua, bạn học Lý Nhạc lập tức liền lên tinh thần rồi, ha ha, có tiền đồ.

Tiếp theo là hai mươi vị tính nửa giá, lần này khách không có chật ních như vậy rồi, chỉ có điều rất nhanh cũng bán không sai biệt lắm, đếm đếm, lại thêm hai chén, hôm nay liền kết thúc. Đại tỷ và Lý Nhạc đã ngồi nghỉ ngơi bên cạnh bàn. Đang nghĩ ngợi, đã có người đi vào.

Một đôi thê phu, ôm một đứa bé, nhìn trang phục thì là người trong trấn, dáng vẻ gia đình thư hương gia phong rất nghiêm ngặt, nữ tử mang theo khăn vuông, nam tử mang theo khăn che mặt. Xem ra là đi mệt rồi, phu lang kia tiếp nhận đứa nhỏ trong tay nữ tử, ngồi xuống.

“Nhị vị thật sự là khéo, hôm nay vừa khai trương, còn lại hai vị trong danh sách tính nửa giá, xin hỏi các vị ăn loại mỳ nào?” Lý Nhạc lập tức đi qua tiếp đón.

Hai người nhìn một hồi, nữ tử mở miệng: “Một phần ba món mì xào, một phần mỳ nóng.” Lại quay đầu nói với nam tử: “Thân thể chàng yếu đuối, ăn chút đồ nóng hổi.”

“Ừm.” Nam tử kia gật đầu, không lên tiếng nữa.

Mỳ được bưng lên, lại giới thiệu những đặc trưng của món mỳ này, mặt trên mỳ nước cố ý cho thêm một quả trứng ốp lếp, có lẽ do Lam Lăng thấy đứa nhỏ đáng yêu nên cũng nhiệt tình một phen.

Ta liếc nhìn Lam Lăng, A Lăng à, không cần hâm mộ người khác, ngươi cũng sẽ có, đến lúc đó đừng ôm không nổi, ha ha.

Thu mười bảy văn tiền, bởi vì nam tử chỉ ăn chén nhỏ.

Thu dọn phòng bếp một chút, hôm nay không buôn bán nữa.

Tất cả mọi người đều tranh thủ thời gian ăn một chút mỳ sợi, vì thế ta quyết định buổi tối ăn sớm một chút, cũng ăn một bữa ngon. Ta và đại tỷ đi mua đồ ăn, Lý Nhạc ở nhà nói chuyện với Ngũ lang và Lam Lăng.

Một con cá trắm cỏ hai cân, một cân thịt chân giò, nghĩ nghĩ, trong nhà còn có củ cải trắng và khoai tây, mua chút thêm chút rau dưa mới mẻ nữa, rau xanh cùng đậu đũa đều mua một chút. Lại tới tiệm rượu mua hai cân rượu, ta không uống rượu, nhưng phải mua cho Đại tỷ và Lý Nhạc, lại mua hai cân bánh bao, trong nhà chưng rất tốn thời gian.

Một cái nồi hầm cải củ với thịt, Lam Lăng đang xào đậu đũa trong một cái nồi khác, món ăn này là ta dạy, nhưng làm cho ta ghen tị chính là Lam Lăng nấu còn ngon hơn ta, may mà nước phù sa đang ở bên trong ruộng ruộng nhà mình.

Ta xử lý cá, giết cá rồi rửa sạch, trước tiên cắt hai dao ở cổ, lấy mang cá ra, lại lọc thịt cá dọc theo xương cá rồi cắt thành lát, đầu cá bổ ra, xương cá chặt thành từng khúc, đều để vào trong một chén lớn, cho thêm lòng trắng trứng vào, dùng rượu vàng thay thế rượu gia vị, đem cá ướp. Dưa chua cắt thành sợi, hành cắt khúc, gừng tỏi cắt miếng, hạt tiêu, hoa tiêu, hồi hương chuẩn bị tốt.

Chờ bên kia dọn nồi xong, đổ dầu vào, thả hành gừng tỏi hạt tiêu vân vân xào thơm, đổ dưa chua vào, xào cho cạn bớt nước, vị chua xông vào mũi, thêm nước vào, sau đó đốt lửa lớn lên, bỏ đầu cá, đuôi cá với xương cá vào, khoảng chừng năm sáu phút sau, thả thịt cá vào, dùng đũa đảo đều, sôi một hai phút sau, tắt lửa, đổ ra. Rửa sạch nồi, đổ dầu vào, chờ dầu sôi cho một ít ớt và hạt tiêu vào, lại nấu sôi rồi tưới lên trên mặt cá, “Xèo “ một tiếng, hương vị thơm ngon hiện ra.

Đồ ăn đều nấu xong, ghép mấy cái bàn trong cửa tiệm lại, lấy rượu ra, có thể ăn cơm. Nhìn các nàng vừa le lưỡi vừa mồm to ăn cá nấu dưa chua, liền có cảm giác thành công.

Ta ngăn Lý Nhạc mời rượu, ta thật ra không uống được rượu. Thấy Lam Lăng không thể ăn cay, về sau liền không nấu cay nữa, ăn cũng ngon vậy.

Cơm nước xong, đại tỷ và Lý Nhạc kiên trì phải đi về, được rồi, dù sao lúc này cũng rất thái bình, không có sơn trại cường đạo gì, của cải thiếu thốn!

Chúng ta rửa mặt xong, cũng đều đi nghỉ ngơi. Ngày mai chính thức buôn bán rồi, cố lên đi!

Truyện Chữ Hay