Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đừng ý kiến về bài nhạc :v, tác hết bài rồi (thật ra là còn nhiều lắm mà lười kiếm link trên youtube :v)
-----------------POV Hazara------------------
"Nee-chan....." Tôi thổn thức kêu.
"Nee-chan......là chị thật sao" Tôi đứng đó nhìn về phía nee-chan của mình. Hình như chị ấy cũng khóc?
"Ư...ừm....là chị đây"
"Hic, nee-chan.......aaaaaaaa"
Tôi chạy tới ôm chị ấy và khóc, còn chị ấy thì nhẹ nhàng ôm lấy tôi và xoa nhẹ đầu tôi.
"Không sao, nee-chan đã ở đây với em rồi, em không cần phải lo lắng cho chị nữa, chị xin lỗi vì đã xa em suốt khoảng thời gian qua......và để cho em cô đơn một mình, chị xin lỗi.....chij rất xin lỗi em" Sayano nói lời xin lỗi với tôi trong nghẹn ngào.
"Chị có biết là em lo cho chị lắm không.....khi chị mất tích, em đã rất lo lắng, em luôn mong mỏi từng ngày để gặp lại chị, được ngắm gương mặt của chị, được chị thương yêu, quan tâm và chăm sóc. Và bây giờ thì điều ước của em đã thành sự thật. Nee-chan, em yêu chị...à không, Ayane-chan, anh yêu em" Tôi nói trong khi kiềm nén nước mắt vì niềm vui này.
"Em....em cũng yêu anh, từ lúc em biến mất ở thể giới bên kia và xuất hiện ở thế giới này, đã năm trôi qua, lúc nào em cũng nghĩ đến anh và muốn được nói cho anh biết rằng em yêu anh....nhưng em sợ anh sẽ không chấp nhận chuyện này vì quang hệ khi trước của chúng ta. Nên khi nghe anh nói những lời này, em thật sự rất vui, em rất vui khi biết rằng anh cũng yêu em" Sayana ôm chặt tôi.
"Sayana-san"
"Hazara-kun"
Khi môi chúng tôi sắp chạm vào nhau thì...........
"Mồ~~, đừng xem ta như người vô hình vậy chứ,ta vẫn còn đứng đây cơ mà" Asano phùng má dận dỗi.
"Có vẻ em ấy đang rất tức giận" Tôi nghĩ
"À xin lỗi ngài Asano-sama" Sayana nói trong khi cùi đầu xin lỗi nữ thần.
(Tác:tác sẽ đổi xưng hô giữa main và Sayana nhé)
"Vậy sao cô còn ở đây?" Tôi hỏi trong khi nhìn về phía Asano.
"Hứ, đồ vô ơn, ta đã cho ngươi gặp lại chị mình vậy mà bây giờ ngươi lại đối xử với ta nbư vậy à, đồ vô ơn"
"Được rồi, tôi cảm ơn, được chưa"
"Chưa được"
"Vậy chứ cô muốn thế nào?"
"Hôn ta đi :" Sayano làm vẻ mặt đáng yêu khi yêu cầu tôi, dù cách nói có phần hơi cứng nhắc.
"Cái....." Tôi và nee-chan thốt lên cùng lúc....bất ngờ thật.
"Dù sao thì ngươi cũng từng hôn ta một lần mà, giờ hôn tiếp có sao đâu" Asano lấy ngón trỏ đưa tay lên miệng chính mình và mút nó.
"Cô....." Tôi chính thức cạn lời rồi
"Nè kami-sama, bộ cô yêu Hazara-kun à?" Sayana nghiên đầu hỏi.
"Đúng là ta yêu hắn nhưng hắn lại không trả lời ta nên ta mới cưỡng hôn hăn trong lần đầu mới gặp"
"Hừ.....cô muốn làm vợ tôi thì chờ tôi phiêu lưu xong ở thế giới của cô đã"
"Nhớ nhé darling, khi nào ngươi phiêu lưu xong là ta sẽ kéo hồn ngươi lên đây liền đó" Asano cười tươi đáp lại tôi.
"Ờ rồi rồi, mà nè, Sayana"
"Thanh kiếm này sẽ thay anh bảo vệ em đây là thanh Black, nó sẽ bảo vệ em trong thời gian anh không ở bên em, khi gặp lại thì anh sẽ lấy lại nó và lúc đó chính anh sẽ là người bảo vệ em, được chứ"
(Tác: thank Black là cái thanh katana màu đen của thk main ấy, thanh Blue là thanh xanh đen, còn cây quỷ kiếm ở chỗ con hydra thì nó vứt kho rồi)
"Um, em sẽ chờ anh, vậy nên, hãy tới đón em ở quỷ quốc"
"Um, anh nhất định sẽ tới"
"Mà Hazara nè, anh có thêm vợ cũng không sao hết, miễn là anh yêu thương em thôi"
"Ơ....ừ....ùm"
"Được rồi, bây giờ ta sẽ đưa hai người về" Asano có vẻ bực bội, cô ấy dỗi chuyện gì thế nhỉ.
"Tạm biệt" Cả ba chúng tôi đồng thanh nói.
Một vầng sáng xuất hiện, bao lấy tôi và Sayana, rồi chúng tôi biến mất khỏi không gian trắng xóa đó
Về đến thực tại. Tôi chìm vào giấc ngủ một lần nữa.
-------------------------------------------------
"Ư.....mình bị tê liệt à........sao lại không cử động được vầy nè, còn có gì nặng trên người nữa chứ"
Tôi mở mắt dậy và......chuyện gì vậy nè.......Haru đang sử dụng hai quả núi của em ấy ôm cánh tay phải tôi. Cánh tay trái của tôi thì Mia ôm chặt, dù không có núi nhưng cũng khá phê(Tác: main lolicon rồi :v). Aoi thì đang nằm trên người tôi, tay bám chặt lấy cái áo. Tình huống này khó khăn quá, nhưng.....làm sao hai em ấy vào được đây?(Tác:nhờ vợ của mi đó :v). Mà điều đó không quan trọng giờ thì........ Làm sao tôi có thể thoát ra đây. Thôi thì nằm ngắm một chút vậy.(Tác: lúc vừa gặp bé thú nhân tác quên miêu tả nên giờ miêu tả lun).
(Minh họa cho Mia)
(Minh họa cho Aoi)
Hai em ấy khi ngủ nbìn rất đáng yêu, vậy mà lại bị bắt làm nô lệ. Tôi ngắm một hồi thì em ấy cũng dậy và bối rối vì tôi nhìn chằm chằm. Biểu hiện đáng iu thật. Tuôi vuốt ve đầu em ấy và hỏi có muốn về nhà không thì trông em ấy mừng rỡ ra. Quyết định rồi,tôi sẽ đi chu du thế giới này. Địa điểm đầu tiên là thú nhân quốc.
Sau một hồi suy nghĩ thì Haru đã thức dậy.
"Nào Haru, vệ sinh cơ thể đi, rồi anh có chuyện muốn hỏi em"
"Ưm....có chịn dì dậy...... Oáp" Haru với gương mặt ngái ngủ.(Trans: có chuyện gì vậy)
"Chỉ là, anh tính đi chu du,em sẽ đi cùng anh chứ?" Tôi nói trong khi mỉm cười nhìn Haru
"Anh tính đi đâu"
"Anh tính sẽ đi chu du khắc thế giới này, và điểm dừng cuối cùng là ở quỷ quốc"
"Hả, tại sao điểm dừng cuối lại là quỷ quốc, không phải đang có chiên tranh sao?"
"Đúng là có chiến tranh, nhưng chính vì thế nên anh càng phải đi, vì nee-chan của anh đang ở đó"
"Nee-chan của anh là quỷ sao"
"Nói chính xác hơn thì là nee-chan ở thế giới cũ của anh, hiện giờ thì cô ấy là công chúa của quỷ quốc"
"Ra là vậy.....hmm, được rồi, em sẽ theo anh, dù cho đi đến đâu em vẫn sẽ theo anh, vì anh là người duy nhất em yêu trên cỏi đời này" Haru cười tươi nói với tôi. (Tác: xoảng ủa, li nước lác vừa để bên tay phải, bây giờ ở đâu rồi, thật là kì lạ )
"Cảm ơn em, vậy giờ mình đi xuống ăn sáng rồi mai khởi hành nhé, còn Mia và Ao cũng theo luôn, anh sẽ mua đồ dùng cá nhân cho tụi em"
"Vâng ạ" Họ đồng thanh trả lời.
"Bây giờ anh đi đến guild lấy thẻ đã, mấy em chờ một xíu nhé"
Nói xong, tôi dịch chuyển đến guild, có lẻ việc tôi dịch chuyển đã trở thành một việc hết sức bình thường nên không còn ai bất ngờ nữa, họ chỉ hoảng sợ vì sức mạnh của tôi.
"Cô tiếp tân ơi, thẻ của tôi có chưa?" Tôi lớn tiếng hỏi.
"Đây, thẻ của ngài đã có rồi, Hazara-sama" Cô tiếp tân trả lời tôi.
"Cô có biến gần đây có chỗ nào bán ngựa không?"
"Phía bên trái của guild, cách vài căn nhà là tới, ở đó ngựa cũng khá tốt dù giá cả hơi mắc"
"À được rồi, cảm ơn cô"
Tôi cảm ơn cô tiếp tân rồi ra về. Ra khỏi cổng là tôi ghé qua chỗ bán ngựa bán ngựa để xem có con ngựa vào tốt không.
---------------------------------------------
Để xem, đa số những con ngựa ở đây thì chỉ số sức mạnh, sức bền và trí thông minh của nó không cao lắm.
"Nè ông chủ, ông còn con nào mạnh hơn không"
"Tôi có nhưng nó không phải ngựa, mà là con lừa"
"Cũng được, dắt tôi đi xem nào"
"Lối này"
Tôi đi theo ông ta và tới một cái chuồng bằng sắt. Con lừa kiểu gì mà để người ta nhốt bằng cũi sắt luôn là sao vậy trời.
"Nó là con mà theo tôi thấy là mạnh nhất ở đây, nó là giống cái nhưng tính tình rất ươn ngạnh, không chịu phục vụ ai yếu hơn mình" (Ông chủ)
Tôi nhìn vô trong và.......đùa nhau đấy à, đây mà là con lừa ư. Bên trong cái cũi bằng sắt, có rất nhiều vết móng lừa in sâu vào thanh sắt.....con này có còn là lừa không vậy. Cái bảng trạng thái của nó cũng làm tôi thấy sợ vì tất cả các chỉ số của nó đều gấp đôi mấy con ngựa ngoài kia. Đặc biệt là chỉ số INT, , nó thông minh bằng con người sao??.
Hay rồi đây, nó không chịu phục tùng kẻ yếu hơn nó à. Ta sẽ bắt ngươi về, con lừa kia.