Làn đầu tác đăng truuện mà có kèm clip đấy, mấy bác cho ý kiến đi
--------------------------------------------------
Cảm giác gì thế này, tại sao cánh tay phải tôi lại không cử động được, chuyện gì......đang xảy ra vậy. Tôi đột ngột mở mắt dậy và nhìn cái tay phải đang bị dính hiệu hứng 'Tê liệt'. Thì ra là do Haru đè lên tay phải tôi, tôi đánh thức em ấy dậy liền vì cánh tay tôi sắp tới giới hạn rồi. Và cứ yên tâm, chúng tôi có mặc đồ nên đừng nghỉ bậy bạ.
"Này, Haru, dậy đi Haru, tay anh sắp tới giới hạn rồi, máu không lưu thông được" Tôi xanh mặt cố gắng kêu Haru dậy
"Ư.....um......có chuyện gì vậy anh yêu" Ngương mặt ngáy ngủ, mơ mơ màng màng của Haru....ực....dễ thương quá. Đập vào mắt tôi là bộ đồ ngủ bị sộc sệch do tật ngủ của Haru. Bộ đồ ngủ làm lộ ra những đường cong mềm mại đó. Như đang mời gọi tôi.
Nhưng quan trọng nhất..... Anh....anh yêu à......có vẻ mình chưa quen lắm.
Cánh tay của tôi.....
"À, em ngồi dậy lẹ lên Haru, anh sắp mất cánh tay phải rồi, em đè nặng quá nên làm máu trong cánh tay anh không lưu thông được"
"Ý anh là em nặng đó hả" Haru phùng má nói.
"Ý anh không phải như vậy đâu.....mà em đi thay đồ rồi xuống ăn sáng mau lên, sắp khởi hành rồi"
"Vâng ạ"
----------------------------------------
Trong lúc chờ Haru vệ sinh thì tôi kiểm tra lại những vật dụng và kho báu mà hôm qua tôi lấy trong Dungeon SS ác mộng đó.
Nhớ lại thì đó là lần đầu tiên tôi sử dụng nó, skill [Thời không ma pháp]: Vết chém thời gian. Đó thật sự là một skill đáng sợ, nó cho phép chúng ta chém về quá khứ trong khoảng thời gian từ - giây. Tức là, giả dụ như đây là khi chưa sử dụng skill 'bạn đứng ngay chỗ gốc cây, tôi chạy tới chém bạn nhưng bạn né được thì bạn an toàn', nhưng khi sử dụng skill thì bạn đứng chỗ gốc cây, tôi chạy tới chém bạn nhưng bạn né được, nhưng chỗ tôi chém xuống không phải là nơi bạn đang đứng mà là nơi bạn ĐÃ đứng từ - giây trước, và kết quả là trên người bạn có vết chém đó (Tác:thằng nào không hiểu thì đi đọc WN Sword Art Online vol ấy, tức là ss của bộ phim, đó là skill mà Bercouli sử dụng để đánh bại hoàng đế Vector. Thật ra là tới skill lận, mà skill thưa để main từ từ sử dụng sau).
Đến những vật phẩm tôi có được sau khi đập nát cái Dungeon đó là gồm có đồng bạch kim, ba trăm năm mươi tám đồng vàng, bốn trăm năm mươi chín đồng bạc và hai trăm bốn mươi lăm đồng đồng. Cùng với một thanh Qủy kiếm, một bộ đồ làm từ da con Fenrir mấy trắm năm trước, set đồ màu đen với những họa tiết xanh đậm bên ngoài, nhìn ngầu lòi đó chứ.
-----------------------------
_Status_
|Tên: Áo hắc Fenrir
Chủng loại: giáp nhẹ, dễ chuyển động
Độ hiếm: SS
Độ bền:vô hạn
Nguyên liệu: da Fenrir, lông Fenrir
HP: x HP người sử dụng
P-DEF: x P-DEF người sử dụng
M-DEF: x M-DEF người sử dụng
Ma pháp:
Khiên mana
Phản sát thương vật lý %
Phản sát thương phép %
Unbreaking
Hồi HP %
Phản ma pháp
Phản lời nguyền|
|Tên: Quần hắc Fenrir
Chủng loại: quần vải, dễ chuyển động
Độ hiếm: SS
Độ bền: Vô hạn
Nguyên liệu: da Fenrir
HP: x HP người sử dụng
AGI: x AGI người sử dụng
STR: X STR người sử dụng
Ma pháp:
Unbreaking
Cường hóa
Chống ma sát
Phong bộ
Thủy bộ
Thổ bộ|
|Tên: Dây chuyền Fenrir
Chủng lọai: Dây chuyền hỗ trợ, tăng sức mạnh
Độ hiếm: SS
Độ bền: Vô hạn
Nguyên liệu: nanh Fenrir, Vibranium
HP: x HP người sử dụng
MP: x MP người sử dụng
Mage: x Mage người sử dụng
Ma pháp:
Tăng MP
Giảm MP sử dụng
Hồi MP
Tối ưu hóa ma pháp
X sức mạnh ma pháp khi sử dụng|
|Tên: Nhẫn Fenrir
Chủng lọai: nhẫn hỗ trợ, tăng sức mạnh
Độ hiếm: SS
Độ bền: Vô hạn
Nguyên liệu: Vuốt Fenrir, Vibranium
HP: x HP người sử dụngỳ
MP: x MP người sử dụng
Mage: x Mage người sử dụng
Ma pháp:
Unbreaking
Tăng MP
Tăng P-DEF
Tăng M-DEF
Tăng hồi MP
Giảm MP sử dụng
Tối ưu hóa ma pháp
X sức mạnh ma pháp khi sử dụng|
----------------------------------------------------
Set đồ cũng phê đó chứ, mà hình như thiếu nón, thôi kệ nó vậy. Lúc tôi vừa kiểm tra đồ xong thì cũng là lúc Haru đi ra và lau tóc cho khô. Giờ thì tôi đi thay đồ.
----------------------------------------------------
Phew, cuối cùng cũng xong. Bộ này hơi khó mặc một chút nhưng khi mặc vào rồi thì khá dễ chịu.
"Anh thay đồ xong rồi à, wow, nhìn anh ngầu lắm" Haru trầm trồ khen tôi khi thấy tôi mặt bộ này....hihi, ngại quá. (Tác: tác đang nghi ngờ về giới tính của thằng main)
"Hihi, cảm ơn em"
"Mà bộ này là bộ anh mới mua à?"
"Không, bộ này anh thấy trong dungeon, nhìn cũng đẹp nên anh mặc"
"Vậy độ hiếm của nó chắc cỡ S nhỉ?"
"Không, nguyên cả một set đồ này toàn bộ đều là SS" Tôi tự hào nói.
".........."
"Em không còn gì để nói cả"
"Tán gẫu vậy được rồi, xuống ăn sáng nào"
"Vâng"
Khi chung tôi xuống quán ăn sáng thì ba mẹ em ấy hỏi chúng tôi là tối hôm qua có làm gì không để biết mà mở tiệc. Như khi họ biết biết chúng tôi không làm gì cả thì sự thất vọng hiện rõ lên khuôn mặt của mình. Họ mong có cháu bồng tới vậy à?
Ăn xong, chúng tôi đi thẳn tới guild mạo hiểm giả để chuẩn bị đi vào vương đô gặp nhà vua. Khi chúng tôi đi vào guild thì mọi người đều im lặng nhìn tôi, vài người nhìn tôi như thể quái vật và cũng có vài người nhìn tôi với con mắt ngưỡng mộ.
Rắc rối thật, khi chúng tôi gặp cô tiếp tân, cô ấy nói chủ guild đang chờ chúng tôi trên tầng hai. Sau đấy, chúng tôi lên gặp chủ guild thì cũng chỉ chào hỏi qua lại rồi lên xe đi đến vương đô.
Đi được nữa đường thì gặp một cảnh tượng không mấy hay ho cho lắm, mà ngược lại còn làm tôi nổi gân máu. Đó là cảnh tên nô lệ đang cố gắng bắt bé thú nhân và đeo vòng cổ cho họ......hình như, không được buôn bán nô lệ thú nhân mà?
Tôi hỏi thì Haru trả lời là do nhà của hầu tước làm, do hắn có đóng góp to lớn nên nhà vua cũng chả làm gì hắn được. Vậy tôi sẽ trừng trị tên này vì tội làm mất cảnh quan yên bình trong thành phố và buôn bán nô lệ bất hợp pháp vậy.
Tôi kêu dừng xe và bước xuống, sử dụng [Thần nhãn] và xả uy áp của mình một cách tự nhiên. Tôi bước đến chỗ bọn chúng:
"Tôi tưởng bắt các nô lệ thú nhân là bất hợp pháp chứ, sao các người lại thản nhiên bắt thế nhỉ?" Tôi cười trong khi hỏi bọn chúng
"Đây......đây không phải là chuyện của mày, mau cút đi trước khi bị đập" Tên to con cố gắng hù dọa tôi nhưng vô dụng
"Ồ ồ, vậy cơ à, sao không giỏi thì lại đây thử đi" Tôi khiêu khích bọn chúng
"Thằng khốn" Tên to con chạy tới chỗ tôi đấm tôi. Nhưng trước khi hắn đụng vào người tôi thì tôi đã nhảy lên , lấy tay chộp lấy tóc và nhận đầu hắn xuông gạch đá. Một đòn cực mạnh khiến cho mặt đất xung quanh bị nức toát ra.
"Mấy tên rác rưởi còn lại thì sao nào" Tôi hăm dọa trong khi nhìn bọn chúng với uy áp.
".........." Bọn chúng im lặng hết rồi
"Hay là tụi bây muốn như cái thằng rác rưởi đang nằm ở đó" Tôi nói trong khi chỉ tay vào tên đang nằm dươi đất
"Hiiiii......chạy đi tụi bây" Tên đồng bọn la lên.
"Bọn tao sẽ báo cho công tước, mày chết chắc rồi con trai" Một tên nữa tiếp tục gáy.
Chờ bọn chúng chạy hết thì tôi lại chỗ cô bé
"Đi nào, anh đang tính gặp nhà vua nên sẽ giúp tụi em báo cáo về tên đó được chứ, nếu ở lại đây thì sẽ thành để tài bàn tán của dân chúng mất" Tôi nói trong khi tay phải đưa về phía cô bé và tay trái chỉ mấy người quần chúng xung quanh đang tò mò đứng lại xem
"Um, cảm ơn onii-san" Cô bé trông có vẻ lớn hơn trả lời tôi
"Um.....cảm ơn" Cô bé nhỏ hơn cũng rụt rè cảm ơn tôi
"Được rồi, lên xe nào"
------------------------------------------------------
Khi tên xe thì tôi hỏi về tên và vì sao hai bé lại bị bọn rác rưởi đó bắt làm nô lệ thì tôi biết được đứa lơn tên là Mia, mười tuổi và đứa nhỏ là Aoi, tám tuổi. Tôi nhìn vào bản trạng thái của Mia và Ao thì ngạc nhiên, hai đứa không sử dụng ma thuật mà sử dụng tinh linh thật, chỉ số và lever cũng rất cao, lever của Mia là , Ao là .
Chỉ số của Mia từ .-., còn của Aoi là từ .-.. Tôi hỏi hai đứa thì cả hai đều giật mình và nói là vì sư phụ đã dặng là không được sử dụng tinh linh thuật trước mặt con người và cũng không được phép để ai biết.
Vậy......tại sao hai em ấy lại nói ra hết trơn cho tôi biết với gương mặt đỏ đỏ vậy cơ chứ. Tôi hỏi về gia đình của Mia và Ao thì biết là cả hai em ấy đều mất gia đình từ nhỏ và được sư phụ nhận nuôi rồi huấn luyện........bà sư phụ đó ghê thật, huấn luyện cho hai đứa nhóc nhỏ tuổi mà chỉ số lên tậng mấy ngàn.
------------------------------------------------------
Hiện giờ, chúng tôi đã đến trước cửa cung điện và được mời vào.
Cung điện làm bằng cẩm thạch, có màu trắng và được thiết kế theo phong cách cổ điển ở phương tây (Thắc mắc hỏi google-sama). Nó to đến mức lố bịch, công nhận đức vua cũng rất dư tiền và muốn phô trương thanh thế nên mới làm cung điện to cỡ này.
Chúng tôi được dẫn vào trong cung điện và đi tới phòng yết kiến. Dọc đường đi thì gặp các quý tộc, bọn họ cứ sử dụng ánh mắt khinh bỉ nhìn vào hai chị em thú thân. Tôi thấy vậy nên nắm tay hai em ấy, và dắt đi. Thấy hái em ấy đỡ sợ phần nào thì tôi cũng thấy nhẹ nhõm.
--------------------------------------------------------
Đi một hồi thì chúng tôi cũng tới trước cửa phòng yết kiến. Hai em ấy thì ôm chặt cánh tay tôi, cảm giác lâng lâng này là gì đây. Cửa cung điện mở ra và chúng tôi bước vào.......
"Xin chào cậu trai, ta là Saka Zare Lionel, Vua của vương quốc Lionel này"
---------------------------END---------------------
(Mấy bác thấy cách tác viết truyện mà có sai sót gì thì góp ý cho tác nhé
Tạm biệt mấy bác)