Trans: Yeuyeu
Edit: Bé bu
"Tớ sẽ dành nguyên ngày để nghỉ ngơi sao... ugh..."
Cơn buồn nôn khiến Alvin trông thật nhợt nhạt, cậu liền chống khủy tay lên bàn rồi nhấp vài ngụm nước.
Các thành viên đang ăn sáng trong phòng ăn nhà trọ.
"Al-kun, cậu không sao chứ...?"
"Tớ sẽ ốm mất nửa ngày..."
"Ngay cả Renka-chan..."
Renka không tái nhợt như Alvin, nhưng cũng chẳng tốt hơn là bao. Milis thì không ngừng chăm sóc họ.
"Anh xin lỗi vì Emily… đó là lý do anh ngăn cô ấy..."
Shinji trông thật hối lỗi khi đổ đầy rượu vào cốc Alvin và Renka. Ngoài ra Emily, nguồn gốc tội ác, đã tự ý rời đi và vui vẻ nói, "Té đây! Bởi em có nhiệm vụ cần làm!" Không khó hiểu khi cô bị coi là thảm họa.
"Ồ… nhưng loại rượu đó ngon nhỉ..."
"Tớ nghĩ giá khoảng ba xu vàng...? Tớ đã mua nó như món ưu thích một thời gian, nên hẳn phải ngần đó..."
"Ba xu vàng... Không khó hiểu tại sao ngon."
Rượu bình thường có giá ba xu bạc. Và rượu rẻ tiền chỉ một xu bạc.
Một xu vàng bằng 10 xu bạc, nên giá gấp tận 30 lần loại rượu rẻ tiền.
"Um… Em uống khá nhiều, em phải trả không?"
"Cô ấy tự ý mang tới và mời chúng ta không xin phép. Nên đừng lo."
Milis lo âu hỏi Shinji, nhưng Shinji lắc đầu.
Hai người họ cư xử hệt mọi khi, như chuyện tối qua chưa từng xảy ra.
Không đời nào Alvin và Renka biết, rồi tiếp tục cuộc trò chuyện.
"Ờm... giải tán nào. Tớ cần sự yên tĩnh nên sẽ ở trong phòng..."
"Tớ cũng vậy..."
"Tớ sẽ chăm sóc Al-kun và Renka-chan."
Hai người họ đứng lên và đi về phòng. Milis quay lưng lại với Shinji và theo chân họ.
"Anh sẽ vào thành phố. Hẹn gặp vào buổi tối."
Shinji nói với ba người trước khi đi.
"Hmm… không có nhiều thay đổi."
Dù đi trong thành phố, Shinji cũng chẳng có việc gì làm và quá rảnh.
Thành phố không thay đổi nhiều so với trí nhớ, và cậu không định nâng cấp trang bị. Ban đầu cậu định lên kế hoạch làm một nhiệm vụ đơn giản hôm nay.
Bỗng nhiên nữ tu với mái tóc đỏ sẫm xuất hiện trong tầm nhìn Shinji.
Cô ấy mang theo một túi chứa đầy thực phẩm bằng hai tay, nhìn khá nặng. Shinji liền nhận ra mặt cô ấy.
Akane, cô gái được cậu cứu khỏi tổ goblin.
Một trong các loại rau rớt khỏi túi Akane đang xách. Cô ấy đi tiếp mà không biết đã rơi.
"Cô đánh rơi này. Sơ… Akane?"
"Ể? …Cảm ơn rất nhiều... Um, sao anh biết tên tôi?"
Shinji nhặt rau và gọi Akane quay mặt lại. Akane căng thẳng và cảnh giác với Shinji.
Cô chịu trách nhiệm cùng Milis và Renka bảo vệ những cô gái bị giam cầm, và dưới hoàn cảnh đó, không lý nào cô không nhớ cậu.
Shinji giữ giọng bình tĩnh nhất có thể và cúi đầu trước Akane, cố hành xử như một quý ông.
"Tôi là Shinji. Một thành viên của . Tôi thấy cô từ xa, nên..."
"Bạn của Renka sao..."
"Ừ... Cô đã làm rơi đồ."
"Cảm ơn… Ừm… đây..."
Mặc dù Akane thư giãn đôi chút, biểu cảm của cô vẫn mạnh mẽ khi cầm túi đồ trước Shinji. Khi Shinji tới gần túi đồ của cô, Akane có dấu hiệu sợ hãi.
Cậu dừng tới gần và nhờ người phụ nữ đi ngang qua bỏ rau vào túi cô ấy.
"Um… Xin lỗi. Tôi hơi sợ khi đàn ông tiếp cận. Tôi đang cố làm quen, nhưng..."
"... Tôi nghĩ đó là chuyện bất khả kháng. Thật vui khi chúng ta có thể trò chuyện."
Akane có vẻ hối lỗi vì làm cậu ta không thoải mái. Shinji lắc đầu nói, "Đừng lo về nó."
Một chút căng thẳng trên mặt Akane tan biến trước phong thái nhẹ nhàng của Shinji.
"Renka và những người khác ở đâu vậy...?"
"Hôm nay là ngày nghỉ, nên bọn tôi tách nhau ra, và dám chắc ba người họ vẫn ở nhà trọ. Nếu cô muốn.... Tôi sẽ gửi lại vài lời nhắn tới họ."
"Thế thì.... Tôi ở tu viện ngoại ô thành phố... Anh có thể truyền lời Renka tôi muốn gặp cô ấy không?"
"Tất nhiên được."
Shinji gật đầu đảm bảo và mỉm cười.
Akane cũng đáp lại Shinji một nụ cười mong manh nhưng đánh yêu.
"Trông cậy ở anh.... Shinji-san, cảm ơn đã giúp đỡ..."
"Ừm, hãy chăm sóc bản thân."
Shinji cúi nhẹ và nhìn Akane đi xa.
***
"Anh gặp Akane à!? Có thật không!?"
"Ừm. Cô ấy dường như đang sống tại một tu viện."
Sau khi trở về nhà trọ vào buổi tối, Shinji nhập bọn cùng ba người họ và nói đã gặp Akane trong thành phố vào hôm nay.
Renka là người bất ngờ nhất. Alvin và Milis cũng không thể giấu nổi bất ngờ.
"Các em ngạc nhiên thế…Sao vậy?"
"Akane, cô ấy đã trở về quê bọn em sau những gì xảy ra, nhưng nghe nói cô ấy đã rời đi vì một số lý do. Lần cuối em hay tin cô ấy là lúc nhận được thư nói sẽ rời thị trấn rồi bảo em không cần lo lắng. Ơn trời..."
Renka giải thích tình huống với chút tức giận về những gì xảy ra.
Shinji cũng hiểu phần nào.
Đó không phải chuyện lạ.
Một thành viên còn sống sót trong nhóm bị người thân các thành viên khác đổ lỗi, rồi bởi cô ấy bị quái vật hãm hiếp, họ xem cô như món hàng bị hỏng. Đôi khi họ phải rời bỏ quê hương bởi vậy.
Một câu chuyện bất hạnh thường thấy ở thế giới này.
"Vậy cô ấy bảo muốn gặp Renka-chan à?"
"Ừ. Cô ấy hiện đang ở một tu viện ngoại ô thành phố."
"Được rồi. Tớ sẽ gặp cô ấy vào ngày mai! Al, mai tớ nghỉ được không?" (Milis)
"Ổn thôi. Tớ vẫn đủ tiền. Chúng ta sẽ bắt đầu nhiệm vụ sau ngày mai."
"Êh… cảm ơn Al."
Alvin giơ ngón cái lên khi đưa một miếng thịt vào miệng.
"Tớ cũng muốn đi, nhưng sẽ làm phiền cô ấy nếu phải gặp nhiều người..."
"Anh nghĩ ổn thôi nếu tất cả chúng ta tới tu viện và chỉ Renka, Milis vào trong. Nhưng anh nghĩ tốt hơn nếu anh và Alvin ở bên ngoài bởi cô ấy có chút sợ đàn ông."
Vẻ mặt Renka và Milis u ám khi nghe cô ấy sợ đàn ông.
Alvin cũng chỉ biết im lặng.
Shinji không nói gì và tiếp tục ăn.
Bữa ăn lặng lẽ kết thúc vào lúc sau.
"... Dù sao tớ sẽ thử gặp cô ấy."
"Chẹp...! Tớ mong được gặp Akane-chan!"
Ba người họ gật đầu trước nụ cười nhẹ của Milis, người đang cố gắng khiến bầu không khí bớt trầm trọng với giọng nói vui vẻ của cô ấy.