"Là chỗ này sao?" Phun nhổ nhành cỏ gặm trong miệng mình, Tịnh Hề chật và chật vật chui tọt qua khỏi lỗ chó. Chống eo đứng dậy, chỉnh trang lại váy áo, nàng mới rút phù ẩn thân ra gắn lên người mình. Nghênh ngang hất cằm bước đi...
Không hiểu sao, mấy bữa nay Feyrld không có hạ thuốc mê với nàng nữa. Ăn bữa cơm trong niềm vui vẻ, dù cho tối đó chàng ta đòi hỏi quá vô độ, Tịnh Hề vẫn cố cắn răng chịu đựng. Thân thể nàng đã có tiến triển tốt dần, nhưng khi ở trước mặt nam phụ đại nhân, nàng phải luôn giả bộ yếu đuối, mợt mỏi, trông như cành hoa ủ rũ không thể hồi xuân. Có thế, Feyrld mới buông lỏng cảnh giác với nàng được...
Đây là kế hoạch mà Rubik đã vạch sẵn cho Tịnh Hề...Kế hoạch để bỏ trốn...
Đến cả lối đi tìm Varu cùng Maya, nó cũng chỉ trước cho nàng...
Dù hơi bị khó hiểu bởi hành động này của Rubik, song khi nhận được cam kết của nó là vẫn hoàn thành tốt nhiệm vụ thu thập độ hảo cảm. Tịnh Hề mới vui vẻ nghe theo lời của khối lập phương, tìm đường dời xa vòng tay Feyrld. Đã có tiểu hệ thống làm chỗ dựa, nàng còn phải ngại bố con thằng nào nữa...
Tiếng bước chân theo từng nhịp của đám vệ binh trong hoàng cung Arasyland đế quốc vang lên nghiêm chỉnh. Đạp chân qua từng bãi cỏ, trải qua hàng đống gian nan, trắc trở. Tịnh Hề cuối cùng đã thành công tìm đến đại lao nhốt tù binh...
Có vẻ như thân phận của nam phụ đại nhân rất trâu bò à nha.
Thế mà lại có đủ tư cách nhốt người vào đây. [ Hề Hề chỉ cần cứu nàng thị nữ thôi. Nữ chính... mặc kệ đi.]
"Sao lại kệ? Nếu nữ chính đi đời nhà ma, chẳng phải ta cũng sẽ bị phạt?" Tịnh Hề cực kì, cực kì nhạy cảm đối với thế giới trừng phạt. Theo cảm tưởng của nàng, thế giới này nam phụ đại nhân đã khó chơi móc họng rồi. Không kẻo đến thế giới cấp cao, chắc khó đến nỗi lên trời cũng không xong mất. ( Chính là như vậy đó, con gái