"Nàng mặc quần là việc gì của nàng. Còn ta ngắm nàng là việc của ta chứ." Feyrld túm lấy cái quần Tịnh Hề đang giấu vào bụng: "Hay nàng muốn ta mặc quần hộ nàng."
Giơ tay hòng giật giật lại cái quần từ móng vuốt heo của chàng ta, Tịnh Hề cố mỉm cười thật ngoan ngoãn: "Không cần đâu, ta có thể tự làm mà.""Thế thì nàng cứ làm đi. Ta không muốn đi đâu hết." Chàng phải vạn vạn đề phòng sao cho bé con không có cơ hội dời xa mình. Nhỡ đâu...chỉ cần bất cẩn một chút thôi, người trong ngực sẽ hoàn toàn tan biến...
Dù cho đã có sẵn kế hoạch dự phòng, song Feyrld vẫn mong bản thân mình không phải dùng đến nó.
"Chàng quay mặt đi, được không?" Tịnh Hề lại đành phải hạ mình lần nữa. Tuy trước đây, nàng cùng nam phụ đại nhân đã trải qua mấy trận chiến mây mưa bão tố với nhau trên giường. Nhưng khi đấy, Tịnh Hề đang ở trong tình trạng hôn mê, không rõ thần trí lắm...chứ lúc này để cho Feyrld nhìn đăm đăm mình đi thay quần áo...nàng chịu không nổi. ( chị nói điêu vừa vừa thôi. Lúc lăn lộn hổng phải chị kêu to lắm à?