Cùng Ta Qua Từng Thế Giới

chương 392: công lược ba nuôi quyền lực 32

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Phải nói là câu từ xưng hô rất tuyệt vời, chỉ có Hoàng My mới nghĩ ra.

Câu từ xưng hô vô cùng đặc biệt này cũng khiến cho Vương Lịch bất chợt đứng hình mất rất nhiều giây.

Hoàng My thì lại khác, cô tỏ tình xong thì thong thả bóc gói bim bim ra ăn.

Để Vương Lịch ngơ ngơ ngẩn ngẩn, mơ mơ màng màng nhìn mình như thể mới vừa nghe thấy một cái gì rất ghê gớm, hay có thể nói giống như là vừa nghe tin có xung đột quốc gia vậy.

Đột nhiên gương mặt Vương Lịch nghiêm túc khiến cho Hoàng My rợn cả người, cô ôm lấy gói bim bim, dịch qua một bên rồi tiếp tục ăn.

Vương Lịch nhìn chằm chằm cô, hỏi một câu:

- Con có biết mình vừa nói gì không?

Ủa khoan từ từ đi!

Câu này nghe quen quen!

Giống câu mà Vương Lão nói lúc Hoàng My bảo muốn hốt cháu trai ông ấy đây mà.

Đúng là gen di truyền nhỉ, nghe một chuyện mà phản ứng y chang nhau.

Nếu hai ông cháu đã có "lòng" lặp câu, Hoàng My cũng có "dạ" lặp luôn:

- Con đương nhiên không đùa cợt với những vấn đề thế này.

Nhưng thay vì phản ứng giống như Vương Lão là trung gian, để Hoàng My muốn làm gì thì làm thì Vương Lịch lại có vẻ khó ở hơn.

Cô biết ngay mà.

Lại coi cô như con gái ruột mà nuôi nấng.

Trong cốt truyện gốc, vì Huyền Tiểu Linh khả ái, dễ thương nên có rất nhiều người theo, cô bé cũng hiền lành không từ chối đi chơi với ai, cũng không tránh những tiếp xúc thân mật.

Điều đó trở thành chất xúc tác giúp cho Vương Lịch nhận ra tình cảm của mình cho con gái.

Bởi vì anh ghen ghen ghen ghen mà!

Còn Hoàng My, đã không khả ái dễ thương thì thôi đi, lại còn xấu xa, ác mồm ác miệng, thế mà vì có "tí" nhan sắc xinh đẹp, nhà cũng có "tí" tiền nên cũng có nhiều người theo, nhiều hơn cả nữ chủ cốt truyện gốc.

Thậm chí còn bạo lực, cậy quyền mà kiêu, ai "tiếp" thì cô chả "xúc" cho chứ thân mật nỗi gì.

Thế nên chỉ có Hoàng My "xúc" với "tát" người ta thôi chứ chẳng có gì để cho Vương Lịch thấy là mình yêu con gái nuôi theo phương diện tình cảm nam nữ cả.

Hoàng My: "..." Cái này dân gian gọi là vừa đấm vừa xoa đúng không?

Hoàng My ăn hết gói bim bim mà Vương Lịch vẫn còn im lặng với gương mặt căng thẳng như họp mặt chính phủ.

Cô vứt gói rác đi, vì quá chán nên định bỏ lên lầu thì Vương Lịch đã bắt lấy tay cô, kéo cô khiến cô ngã xuống mà nằm thẳng vào đùi anh.

- Có chuyện gì vậy, cha?

Vương Lịch hơi nhíu mày, cũng khó hiểu tại sao mình lại kéo Hoàng My lại.

Nhưng bây giờ nghe từ "cha" phát ra từ miệng của cô thì anh thật sự không thoải mái.

Phải chăng anh ta không muốn làm cha của cô nữa...?

- Hú u! Hu hú!

Thấy Vương Lịch đang cúi đầu nhìn mình ngẩn đi thì Hoàng My đưa bàn tay lên, quơ quơ trước mắt anh, kêu tiếng thú để thu hút sự chú ý.

Và nó thật sự đã thành công làm cho Vương Lịch thoát khỏi những dòng suy nghĩ miên man và chú ý đến gương mặt xinh đẹp của cô.

Nhìn đôi môi nhỏ vừa chu lên để kêu hú hú, Vương Lịch không nhịn được mà mỉm cười.

Hoàng My vừa định mở miệng hỏi lại thì trả lời cô lại là một nụ hôn.

Hoàng My trợn mắt nhìn vành tai của Vương Lịch, ai bảo cô đang nằm trên đùi anh nên anh phải cúi người xuống hôn.

Tuổi già sức yếu, rất nhanh anh liền bị đau lưng mà rời khỏi nụ hôn nhẹ nhàng.

Vương Lịch: "..." Tôi chắc chắn là tác giả cố tình, không thể nào mà đang hôn lại đau lưng được!!!

Tác giả: "Nè nè! Đừng có suy bụng ta ra bụng lợn nhá! Bụng ta nhỏ lắm, có cm chứ nhiêu":))

Vương Lịch: "..." Rồi liên quan gì?

Hoàng My ngơ ngác, ngỡ ngàng, đơ như một khúc gỗ.

Vương Lịch vừa nhận thức ra mình vừa làm gì thì cũng đỏ hết cả vành tai, gương mặt đỏ như ớt đã bị anh dùng bàn tay to lớn che đi.

Chợt có một cuộc điện thoại gọi đến cứu vớt không khí ngại ngùng này, Vương Lịch nghe máy, chỉ một lúc nói chuyện đã thấy gương mặt của anh nhăn lại khó coi.

Hoàng My ngồi thẳng người dậy, chờ đợi cuộc hội thoại kết thúc.

- Có chuyện gì vậy ạ?

- Chỉ là một số chuyện lặt vặt thôi.

Con đi cùng ta xử lý nhé!

Vương Lịch đột nhiên đề nghị một câu như vậy.

Hoàng My có chút khó hiểu, tại sao anh lại phải kéo cô đi cùng? Chẳng phải bình thường anh sẽ để cô đợi ở nhà sao?

- Vâng!

Đồ mặc ở nhà của Hoàng My cũng là đồ hiệu nên căn bản không có gì bất tiện về thời trang khi có việc gấp cần đi ngay.

Vương Lịch kéo cô lên xe rồi nhanh chóng phóng đi trên đường.

Hoàng My nhìn đường ngày một xa lạ, cũng có vẻ biết có chuyện gì không ổn lắm đang xảy ra, dù vậy nhưng cô cũng không hỏi chuyện, Hoàng My tin là dù bất kì tình huống nào thì mình cũng có thể ứng phó được.

Gương mặt Vương Lịch thì vẫn căng thẳng như vậy, căng thẳng hơn lúc cô tỏ tình anh nữa.

Hoàng My sẵn tiện cài đặt phím tắt ét ô ét để có gì nếu Vương Lịch buôn bán nội tạng thì cô còn cầu cứu kịp.

Chiếc xe dừng lại trước một căn nhà gỗ xập xệ, đến căn nhà cấp trông còn sang hơn căn nhà này gấp nhiều lần.

Hoàng My có chút nghi ngờ, nhưng cũng nhanh chóng để ý biểu cảm của Vương Lịch.

- Hoàng My, con ở đây.

Nếu phút nữa không thấy ta trở ra thì nhớ gọi cảnh sát.

Sau đó Vương Lịch rời khỏi xe, tiện còn khoá hết cửa xe lại, chỉ để hở cửa kính một chút để không khí đi ra đi vào cho Hoàng My thở.

Cô cố đẩy cửa xe ra nhưng không có tác dụng, chiếc xe này quá bền và quá đắt, cô không phá được.

Đột nhiên cô nhớ ra là mình có một cái hệ thống, Hoàng My liền gõ tay điểm mặt hệ thống xuất hiện:

- [ Tiểu thư cần giúp đỡ điều gì? Nếu có trong nghĩa vụ của hệ thống thì hệ thống sẽ tích cực giúp đỡ ]

- Ta muốn biết trong kia đang xảy ra chuyện gì.

Hệ thống quét qua, nhanh chóng hiển thị màn hình lên cho Hoàng My xem.

Cô nhìn thấy Vương Lịch chỉ cầm một khẩu súng lục, bước vào căn nhà gỗ xập xệ với một tư thế thận trọng.

Đột nhiên một đám người xuất hiện, ai cũng hầm hầm hố hố dao súng trên tay.

Hoàng My thừa biết chuẩn bị có phim hành đồng, cô với lấy chai nước kế bên, uống một ngụm.

Chợt cô nhìn qua đám người côn đồ, hình như đứng đầu họ là...Lưu Lương???

Hoàng My suýt nữa thì phun hết nước vừa uống ra ngoài vì sốc.

May mà hệ thống sợ hỏng màn hình chiếu nên đã bịp mõm cô lại.

Whatttt!

Cô tưởng phản diện xyz đã vào tù rồi!

Giờ tự nhiên ra đây đi thách thức Vương Lịch chi nữa vậy!??

Lưu Lương giờ không còn thân hình cao lớn với bộ vest bảnh bao, ngầu lòi, hình tượng ông trùm các thứ như lúc bắt cóc Hoàng My.

Bây giờ ông ta gầy guộc, làn da xanh xao, râu ria rậm rạp, đôi mắt đỏ ngầu mơ màng nhìn rất giống hình ảnh một tên tội phạm bị bắt vì sử dụng chất ma toé.

Hoàng My tỏ ra rất khoái chí trước hình ảnh của ông ta hiện giờ, đáng đời tội đánh cô! Hoàng My uống lại một ngụm nước để ăn mừng chiến thắng, dù sao uống nhiều nước cũng rất tốt cho da và sức khoẻ mà.

____________________

Mọi người có biết hôm nay là ngày gì không? Hôm nay là ngày / đó.

Không hiểu sao ad cứ có cảm giác hôm nay là một ngày gì đó rất trọng đại, và sẽ có chuyện gì vui xảy ra trong hôm nay..

Truyện Chữ Hay