Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương

chương 53: hôm nay cũng phải nỗ lực cứu vớt thế giới (7)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thời Yên đi theo Lục Cảnh Nhiên tới trước khe hở, cục đá bọn họ vừa vá mấy ngày trước hiện tại đã nứt ra hơn nửa, từ vết nứt, xác thật không giống như hao mòn tự nhiên, mà do người phá hỏng.

Cô nhíu mày, có chút khó hiểu: “Vì sao có người, muốn phá hỏng đá vá trời?”

Hạ Chanh tới trước bọn họ nghe cô hỏi như vậy, cười nói với cô: “Tiểu Mỹ Lệ, cũng không phải mỗi người đều muốn cứu vớt thế giới, cũng có người hy vọng thế giới bị hủy diệt.”

Thời Yên sửng sốt, có chút xuất thần. Đúng vậy, cũng có người như vậy tồn tại.

Tiểu Hỉ phân tích cục đá bị phá hư, báo cáo với Lục Cảnh Nhiên: “J, hẳn là đóng băng. Có người dùng năng lực đóng băng đông lạnh đá vá trời rồi làm khối băng tan vỡ.”

Lục Cảnh Nhiên tìm kiếm trong trí nhớ, mở miệng nói: “Trêи bảng xếp hạng không có ai có năng lực đóng băng.”

Hạ Chanh nói: “Có thể là người chơi mới, hoặc là bản thân gã không tính luyện đá vá trời, đương nhiên sẽ không xuất hiện trêи bảng xếp hạng.”

Mày Lục Cảnh Nhiên nhăn lại, nói như vậy, muốn tìm ra người này ở trong trò chơi thật đúng là không dễ dàng. Không, nói không chừng còn không chỉ có một người.

“Tóm lại, trước tiên tháo cục đá này xuống rồi đổi cục khác lên đã.” Bởi vì Thời Yên gia nhập, trong khoảng thời gian này bọn họ luyện thành không ít đá vá trời bảy sao, anh bảo Tiểu Hạ một lần nữa cầm một cục vá lại cái khe.

Thời Yên nhìn anh ta vá xong, tuy không nói chuyện, nhưng trong mắt lộ ra lo lắng. Lục Cảnh Nhiên nhìn cô một cái, nói với mấy người còn lại của tổ công lược: “Đi về rồi thương lượng.”

Sáu người tổ công lược ngồi vây quanh trêи bàn tròn, sắc mặt đều không tốt lắm. Trước hôm nay, bọn họ chưa từng nghĩ tới sẽ có người chơi phá hủy đá vá trời, nếu trong người chơi có người không muốn để kế hoạch vá trời thành công, vậy độ khó của trò chơi vô hình trung lại tăng lên rất nhiều.

“Lần này hẳn là đối phương chỉ là cho chúng ta một lễ gặp mặt, nếu tôi đoán không sai, kế tiếp bọn họ sẽ tiến hành phá hỏng trêи quy mô lớn.”

Vưu Lý luôn kiệm lời nhìn anh một cái, hỏi: “Anh cảm thấy bọn họ là một tổ chức?”

Lục Cảnh Nhiên gật đầu: “Bọn họ có thể đã tập hợp đã lâu, nhưng chúng ta vẫn luôn không phát hiện.”

Tiểu Hỉ nhíu mày suy nghĩ một lát, nói: “Vậy tại sao bọn họ bỗng nhiên bắt đầu hành động? Bởi vì chúng ta có thể luyện thành đá vá trời cấp cao ư?”

“Ừ.” Lục Cảnh Nhiên ngồi vị trí trung tâm, ánh mắt nặng nề, “Lúc trước chúng ta không thể đột phá bảy sao, đá vá trời duy trì dài nhất cũng chỉ có một tháng. Điều này với kế hoạch vá trời mà nói, kỳ thật không có nhiều tác dụng lắm.”

“Nhưng căn cứ tính toán lúc trước của chúng ta, đá vá trời bảy sao cũng chỉ có thể duy trì ba tháng. Ba tháng với một tháng, cũng không có bản chất khác nhau mà?”

“Có.” Lục Cảnh Nhiên nói, nhìn về phía Thời Yên ngồi chéo phía trước mình, “Bởi vì chúng ta có Thời Mỹ Lệ, cô ấy có thể xem hiểu văn tự cổ đại.”

Vưu Lý mấp máy môi mỏng, nói một cái tên: “《 Trêи dưới năm nghìn năm 》.”

Thời Yên nghe mà không hiểu ra sao: “《 Trêи dưới năm nghìn năm 》?” Quyển sách này cô biết, nhưng cái này có liên quan gì đến kế hoạch vá trời?

Lục Cảnh Nhiên giải thích cho cô: “Trong trò chơi có thuyết pháp, đại khái ý tứ là, có một quyển kỳ thư tên 《 Trêи dưới năm nghìn năm 》, bên trong ghi lại quá trình lịch sử của thế giới này, kế hoạch vá trời lần này cũng ghi chép lại bên trêи. Trong sách còn đề cập, có một loại đá ngũ sắc có thể vá trời vĩnh cửu, sẽ không chịu bất kỳ tổn hại gì.”

Mấy chữ vá trời vĩnh viễn khiến tinh thần Thời Yên chấn động: “Đá vá trời, vĩnh viễn không hao mòn? Người phá hư thì sao?”

“Cũng không được, chẳng qua quyển sách này giống phối phương cao cấp, đều là dùng văn tự cổ đại chúng tôi xem không hiểu ghi lại.”

Thời Yên hỏi anh: “Quyển sách này ở đâu?”

Lục Cảnh Nhiên lắc đầu: “Chưa từng có ai gặp qua, thuyết pháp có thật hay không cũng còn chờ khảo sát chứng minh.”

Nhưng chỉ cần có một đường hy vọng, anh vẫn sẽ cố gắng tìm kiếm.

Hạ Chanh hỏi anh: “Nếu đúng như lời anh nói, trong trò chơi tồn tại một tổ chức muốn ngăn cản kế hoạch vá trời, nếu tôi là bọn họ, tôi sẽ lén tìm được quyển 《 Trêи dưới năm nghìn năm 》này trước, mà không phải rút dây động rừng giống như bây giờ.”

Lục Cảnh Nhiên nói: “Bởi vì bọn họ giống chúng ta, không xác định quyển sách có tồn tại thật hay không, nhưng trêи tay chúng ta có phối phương bảy sao thậm chí là cao hơn, đây là sự thật không thể chối cãi. Bọn họ làm như vậy tuy rằng kinh động chúng ta, nhưng cũng nói cho tất cả người chơi, trong trò chơi còn có một thế lực như bọn họ.”

Hạ Chanh bừng tỉnh: “Bọn họ muốn kéo người?”

“Đúng.” Đây mới là chỗ Lục Cảnh Nhiên lo lắng nhất, trước đây chưa từng có người đứng ra nghi ngờ kế hoạch vá trời, tất cả người chơi dường như đều cam chịu bản thân phải cứu vớt thế giới, nhưng sau hôm nay, chỉ sợ cũng không giống nhau.

Thời Yên nói: “Tôi cảm thấy, chúng ta cũng nên, thành lập, đội ngũ của mình.”

Không phải tổ công lược, mà là đội ngũ cùng nhau chống lại kẻ phản loạn.

Lục Cảnh Nhiên nói với Tiểu Hỉ: “Liên hệ với tất cả người chơi trêи bảng xếp hạng, đặc biệt là những người có thứ tự cao, mời bọn họ gia nhập hiệp hội.”

Trong trò chơi trước mắt còn chưa có hiệp hội, nhưng J muốn thành lập cũng không phải việc gì khó. “Đã hiểu, em đi làm ngay.”

Caroline nhìn Thời Yên một cái, ở một bên nói nói mát: “Cho nên ngay từ đầu không cho cô ta gia nhập, như trước đây không tốt sao.”

Lục Cảnh Nhiên nói: “Mấy kẻ phản loạn này vẫn luôn tồn tại, khi nào hành động, chỉ là vấn đề thời gian.”

Caroline “hừ” một tiếng, quay đầu đi chỗ khác không hề lên tiếng, Hạ Chanh cười hì hì đứng ra hoà giải: “Đừng nghiêm túc thế, tôi nhớ lần trước Tiểu Mỹ Lệ phiên dịch phối phương nấu lẩu gì đó, không bằng chúng ta ăn lẩu đi!”

Trong trò chơi có trang bị dành cho sinh hoạt, mọi người lấy hết trang bị sinh hoạt mình rút được ra, vậy mà gom đủ nồi niêu bát đũa.

Tiểu Hỉ xong xuôi chuyện trở về thì thấy năm người còn lại đang vây quanh bàn, nhìn chằm chằm cái nồi đang sôi sùng sục.

“Mọi người đang làm cái gì đấy?”

Hạ Chanh nói: “Không nhìn ra à? Chúng tôi đang nấu lẩu.”

Tiểu Hỉ: “……”

Đến lúc này rồi mà còn tâm trạng ăn lẩu, tấm lòng thật bao la? Quá…… quá thơm.

Thời Yên cầm lấy một cái bát, đưa cho Tiểu Hỉ: “Tôi giúp cô chuẩn bị, nguyên liệu, cô nhìn xem còn thiếu, cái gì.”

“……”

Lần đầu tiên tổ công lược liên hoan chính thức bắt đầu vui sướиɠ như vậy, Hạ Chanh một bên ăn, một bên nói với Lục Cảnh Nhiên: “J, nếu chúng ta có thể ăn lẩu như vậy ở thế giới hiện thực, nhất định sẽ càng high!”

Tiểu Hỉ trong miệng nhai thịt bò, có chút cà lăm không rõ: “Sau khi tỉnh ngủ, ai còn nhớ rõ anh là ai nữa.”

Hạ Chanh xớ một tiếng, lại quay đầu hỏi Lục Cảnh Nhiên: “J, anh ở hiện thực làm gì đó?”

Nghe thấy vấn đề này, Thời Yên lập tức dựng lỗ tai. Lục Cảnh Nhiên thản nhiên liếc nhìn Hạ Chanh một cái, nói với anh ta: “Không thể báo cáo.”

“Xí, thần bí như vậy, không phải anh là tội phạm truy nã chứ.”

Lục Cảnh Nhiên nghe anh ta nói như vậy, bỗng nhiên cong khóe miệng, sau đó nhìn về phía Thời Yên. Thời Yên khụ một tiếng, cầm lấy đồ uống trêи bàn chạm chạm Lục Cảnh Nhiên: “Cạn ly.”

Lục Cảnh Nhiên cười cầm lấy đồ uống, ngửa đầu uống một ngụm.

Sau hôm tổ công lược ăn lẩu, đá vá trời trong game bị phá hỏng với quy mô lớn. Lục Cảnh Nhiên đã lường được bọn họ sẽ tổ chức tiến công, nhưng không nghĩ tới nhanh như vậy.

Hai ngày này hiệp hội bọn họ đang khua chiêng gõ mõ chuẩn bị, nghĩ đến đối phương cũng nhận được tin tức, muốn thành lập hiệp hội chính thức trước bọn họ, đánh bọn họ một cái trở tay không kịp.

Tiểu Hỉ thống kê tổn thất trở về, báo cáo với J: “Bước đầu thống kê có % đá vá trời đã chịu mức độ hủy diệt khác nhau, hơn nữa cơ bản đều là đá vá trời năm sao trở lên.”

Đá vá trời dưới năm sao thời gian vốn không dài, không cần bọn họ tự đi động thủ, cũng không đến bao lâu thì đã tự hao mòn.

“J, tôi bắt được một người ở hiện trường.” Vưu Lý xách theo một người như xách gà trở lại tổ công lược, ném người xuống đất, “Lúc tôi đến gã ta đang chuẩn bị bỏ chạy.”

Lục Cảnh Nhiên nhìn thoáng qua người trêи mặt đất, là người đàn ông trung niên không quá bắt mắt. Anh đi qua, hỏi gã: “Cứ điểm của tổ chức các người ở đâu? Còn có ai tham dự?”

Người đàn ông ngẩng đầu lên nhìn anh, nở nụ cười trào phúng: “Mày cho rằng tao sẽ nói cho mày? Mày biết không, cả trò chơi người tao ghét nhất chính là mày.”

Lục Cảnh Nhiên ngồi dậy, nhìn gã không nói chuyện, người đàn ông đánh giá anh, tức giận bất bình nói: “Đàn ông lớn lên đẹp như vậy có ích lợi gì? Lại không phải đàn bà, còn phải dựa vào bề ngoài mua vui cho người khác. Mỗi lần nhìn thấy mấy con nhỏ thét chói tai với mày, tao cảm thấy rất phiền, một đám như con ngốc.”

Lục Cảnh Nhiên bị gã nói như vậy một hồi, cũng không có quá nhiều phản ứng, trái lại Thời Yên một bên đã tức giận không thôi: “Anh dựa vào cái gì nói anh ấy như vậy! Bản thân xấu còn không cho phép người khác đẹp? Đẹp thì có gì mà vô dụng, tôi thấy anh ấy tâm trạng sẽ tốt, nếu đàn ông đều là đại móng heo, vì sao tôi không tìm một móng heo đẹp chứ? Đàn ông các người đều thích gái đẹp, cho rằng phụ nữ lại thích xấu à? A, ngu xuẩn.”

Cô nói xong, cả căn nhà yên tĩnh một lúc lâu, tất cả mọi người như suy tư gì, bắt được trọng điểm khác nhau trong lời nói của cô. Lục Cảnh Nhiên giật giật khóe miệng, nhìn cô nói: “Cô nói chuyện lưu loát rồi.”

Anh vừa nói vậy, Thời Yên mới phát hiện vừa rồi mình đúng là một hơi nói xong mấy lời kia, cả ngắt hơi cũng không có.

“…… Ờ thì, tôi vốn dĩ chỉ là bệnh tâm lý. Vừa sốt ruột thì lưu loát.”

Lục Cảnh Nhiên cười cười, đang chuẩn bị nói gì đó, bên ngoài liền bỗng nhiên truyền đến tiếng ồn ào. Lục Cảnh Nhiên nhíu mày, trong lòng có dự cảm không tốt: “Đi ra ngoài nhìn xem.”

Bên ngoài toà nhà tổ công lược vây đầy người chơi, đứng ở vị trí đầu tiên là một phụ nữ mặc sườn xám, cô ta búi tóc cuộn thấp, trong tay cầm một cây quạt, móng tay nhuộm màu xanh băng khiến người chú ý.

Đám người Lục Cảnh Nhiên vừa ra, cô ta lập tức phe phẩy cây quạt gọi anh một tiếng: “J.”

Lục Cảnh Nhiên thần sắc lạnh lùng nhìn cô ta: “Cô chính là người chơi có năng lực đóng băng.”

Người phụ nữ cười, nói: “Không sai, các người có thể gọi tôi là Băng phu nhân.”

“Đá vá trời chính là cô bảo người phá hỏng?”

“Tôi không cho rằng đây là phá hỏng.” Người phụ nữ cười nhìn anh, “Sinh vật bẩn thỉu như con người đã sớm nên thanh trừ rồi.”

Truyện Chữ Hay