Cung Khuynh

chương 37: vệ minh khê, nếu ngươi cảm động thì ôm ta một chút được không?

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Hoàng Thượng, thần thiếp có việc cần bẩm báo!” Đổng Vân Nhu vẻ mặt dụ dỗ, bộ dạng phục tùng hướng Cao Hàn nói.

“Ái phi có chuyện gì thế?” Cao Hàn thuở thiếu niên rất phong lưu, mấy năm nay có vô số nữ nhân trên giường, nữ tử bộ dáng dụ dỗ giống Đổng Vân Nhu trước nay không hiếm, nhưng Đổng Vân Nhu so với những nữ nhân trước kia lại có phần mị hoặc hơn, thanh âm khúm núm phục tùng hoàn toàn làm thỏa mãn đại nam nhân như hắn, nhưng hắn lại hoàn toàn không biết tiếng kêu mị hoặc kia, tất cả đều là Đổng Vân Nhu giả vờ.

“Đúng lúc Hoàng Thượng cùng hoàng hậu nương nương đều ở đây, thần thiếp muốn bẩm báo chuyện của Hoắc Liên Tâm, Hoắc Liên Tâm đang cùng nam nhân khác có gian tình.” Đổng Vân Nhu kiên định nói.

“Việc này có quan hệ đến thể diện của trẫm, ngươi tốt nhất nên có chứng cớ, bằng không không thể nói lung tung.” Cao Hàn mặt trầm xuống, không có nam nhân nào lại mong muốn bị cắm sừng, huống hồ Cao Hàn lại là nam nhân tự phụ như vậy. Nhưng trong lòng hắn vẫn có chút hoài nghi, nếu Đổng Vân Nhu cùng người khác gian tình, hắn tạm thời còn có thể tin vài phần, dù sao nữ nhân này thoạt nhìn rất không an phận, nhưng Hoắc Liên Tâm là nữ tử dịu dàng như vậy, làm sao có khả năng cùng nam nhân khác gian tình đây? Tranh đấu hậu cung hắn cũng biết, chỉ cần không quá phận, hắn cũng chưa bao giờ quản, hoàng hậu sẽ là người thay hắn luôn giữ mọi thứ cân bằng.

“Đổng quý phi, ngươi chắc chắn có chuyện này? Nếu điều tra rõ đây không phải sự thật, ngươi sẽ phải chịu tội vu oan giá hoạ?” Vệ Minh Khê nghiêm nghị nói, đậm chất khí thế của người đứng đầu hậu cung. Mấy hôm trước Hoắc Liên Tâm mới dùng chiêu này ám hại nàng, Đổng Vân Nhu nhanh như vậy cũng lấy đồng dạng tội danh tố cáo lại Hoắc Liên Tâm, hơn nữa còn đem Hoàng Thượng vào cuộc , cố ý đem sự tình biến thành không thể vãn hồi. Nếu là sự thật, Hoắc Liên Tâm tất phải chết không phải nghi ngờ, nếu là giả, Đổng Vân Nhu liền bị khép vào tội vu cáo, lần này cũng không thể giống lần trước dễ dàng cho qua như vậy.

“Thần thiếp tuyệt đối không phải ăn nói lung tung, chúng ta đi Liên Tâm điện liền biết ngay thật giả, nếu không thể bắt được gian phu, thần thiếp nguyện ý chịu tội.” Đổng Vân Nhu âm thanh khẳng định nói, biểu hiện kiên định như vậy làm Cao Hàn có chút động dung.

“Hoàng hậu, ý nàng như thế nào?” Cao Hàn kỳ thật rất muốn nhìn rõ hư thật, hắn không bao giờ cho phép thê thiếp của mình có hành vi bất chính, nhưng đây vốn là việc hậu cung, hắn đã trao cho Vệ Minh Khê toàn quyền xử lí cho nên hỏi qua ý kiến của Vệ Minh Khê cũng là phải đạo.

“Nếu Đổng quý phi kiên định như thế, chúng ta cũng nên đi xem thật hư thế nào.” Vệ Minh Khê nhẹ nhàng gật đầu. Hoắc Liên Tâm cùng người khác gian tình, khả năng này tính ra cũng không lớn, Đổng Vân Nhu hẳn cũng đã chuẩn bị trước một vài tang chứng, vấn đề là Hoắc Liên Tâm không giống như là người không có cảnh giác. Nhưng Đổng Vân Nhu lại dám khẳng định như vậy, rốt cuộc là như thế nào? Vệ Minh Khê cũng có chút tò mò .

Lúc đến Liên Tâm điện, Hoắc Liên Tâm đang bày biện tế đàn, bên cạnh còn có một đám đạo cô, không hề giống lời Đổng Vân Nhu nói có gian phu, hơn nữa đang là giữa ban ngày ban mặt, mọi người đi theo đều cảm thấy Đổng Vân Nhu cố tình nói hươu nói vượn.

Vệ Minh Khê nhíu mày, chướng khí mù mịt, sao Hoàng Thượng có thể dung túng Hoắc Liên Tâm làm náo loạn như thế.

“Hoàng Thượng hôm nay sao có nhã hứng cùng hoàng hậu nương nương, quý phi nương nương đến Liên Tâm điện vậy?” Hoắc Liên Tâm nhìn Cao Hàn, Vệ Minh Khê cùng Đổng Vân Nhu đều đến, lòng có chút nghi hoặc.

“Cái này…… không có việc gì, trẫm đột nhiên hứng trí, mang chúng tần phi bồi trẫm dạo chơi hoa viên thưởng tuyết, ngâm thơ đối câu, vừa khéo đi ngang đây nên muốn kéo nàng đi cùng…..” Cao Hàn không thấy cái gọi là gian phu cho nên vội vàng tìm từ sửa lại, trừng mắt nhìn kẻ đảo lộn thị phi là Đổng Vân Nhu liếc một cái.

Đổng Vân Nhu hướng Cao Hàn mỉm cười, chẳng lẽ nàng ngốc thế sao, không có gian phu mà giữa ban ngày ban mặt lại chạy tới bắt gian.

“Hoàng Thượng, chúng ta tới nơi này không phải là vì ngâm thơ đối chữ mà là tới bắt gian !” Đổng Vân Nhu cười, vẻ mặt đầy yêu mị nói.

“Ban ngày ban mặt làm sao có thể có gian phu, Đổng quý phi vì sao lại nhằm vào Liên Tâm như vậy? Đổng quý phi có phải hay không vẫn còn hận Liên Tâm, mấy bữa trước chỉ là hiểu lầm, hoàng hậu nương nương cũng đã nói là hiểu lầm …… Hoàng Thượng, danh tiết nữ tử không thể dễ dàng bị tổn thương, hôm nay Hoàng Thượng không cho thần thiếp một cái công đạo, thần thiếp sẽ chết cho Hoàng Thượng xem, trả lại cho thần thiếp sự trong sạch!”

Hoắc Liên Tâm nói đầy vẻ oán giận thương tâm, nước mắt thi nhau rơi xuống, mặt hoa đầy lệ, thoạt nhìn đáng thương cực kỳ, làm cho Cao Hàn có chút khó xử. Hiển nhiên là Đổng Vân Nhu vu oan, nhưng mà về sau mình vẫn muốn vui vẻ cùng nàng, không thể trị tội, nhưng nếu không cho Hoắc Liên Tâm một cái công đạo, Hoắc Liên Tâm cũng sẽ không từ bỏ ý đồ, hơn nữa hoàng hậu vốn công tư phân minh vẫn đang ở nơi này……

“Đổng quý phi, ngươi luôn miệng nói tới bắt gian, gian phu ở nơi nào? Nơi này chỉ có một ít cung nữ cùng thái giám, thêm vài đạo cô, tất cả đều là nữ nhân, làm gì có gian phu đâu?” Vệ Minh Khê hỏi Đổng Vân Nhu, đến lúc này Đổng Vân Nhu còn tự tin như vậy, rốt cuộc phía sau là màn kịch gì đây?

“Đổng Vân Nhu, ngươi nếu nói không ra nguyên cớ, trẫm sẽ trị tội ngươi!” Cao Hàn cố ý trước mặt thê thiếp làm ra bộ dáng công bình!

“Thần thiếp tự nhiên là có chứng cớ, sẽ lập tức bày ra ngay.” Đổng Vân Nhu phất tay một cái, lập tức hai thị vệ được bố trí từ trước liền đem y phục hai đạo cô đứng bên cạnh lột xuống, khiến trong lúc nhất thời mọi người đều chưa kịp phản ứng. Nhưng rất nhanh tất cả mọi người đều ngây người, đến lúc kịp hiểu là chuyện gì, rất nhiều thiếu nữ ở đây đều che mắt lại, hai đạo cô thoạt nhìn thanh tú kia không ngờ lại thật sự là nam tử, ngay cả Hoắc Liên Tâm nhìn cũng thấy choáng váng, rõ ràng là nữ nhân, làm sao lại lập tức biến thành nam nhân? Đây rốt cuộc là chuyện gì?

Vệ Minh Khê phục hồi tinh thần nhanh nhất, lập tức dời tầm mắt, hảo một chiêu ăn miếng trả miếng, lần trước gian phu của Đổng Vân Nhu vốn là từ nam nhân biến thành nữ nhân, mà lần này đạo cô của Hoắc Liên Tâm vốn không phải gian phu lại lập tức biến thành nam nhân, lại biến thành gian phu chân chính.

“Là Hoắc chiêu nghi bắt chúng ta giả trang đạo cô tiến cung, chúng ta cái gì cũng không biết……” Hai đạo cô giả mạo lập tức mở miệng cắn Hoắc Liên Tâm một miếng, Hoắc Liên Tâm dù nhảy xuống Hoàng Hà cũng không tẩy được.

“Tiện nhân!” Cao Hàn khiếp sợ nhìn hai người nguyên bản phải là hai đạo cô xinh đẹp tuyệt trần, nay lại lập tức biến thành nam tử. Hoắc Liên Tâm này thật đúng là tiện nhân, dám lấy nam nhân dung mạo như nữ nhân để lẫn lộn trong hậu cung, mình lại bị nàng lừa mà chẳng hay biết gì. Nghĩ đến mình bị Hoắc Liên Tâm cho cắm sừng từ lâu liền phi thường tức giận, không kìm chế được liền giáng ngay một cái tát, thân thể mềm mại của Hoắc Liên Tâm bị đánh té trên đất, đến lúc này nàng mới lấy lại tinh thần, quỳ trên mặt đất, bò đến chân Cao Hàn mà cầu xin.

“Hoàng Thượng, ta thật sự không biết, các nàng rõ ràng là nữ nhân, sao tự nhiên lại biến thành nam nhân, nhất định là Đổng Vân Nhu hãm hại ta, hai đạo cô này mới tiến cung được vài ngày, Hoàng Thượng……” Hoắc Liên Tâm không biết, sao mọi chuyện lại trở thành như vậy, nàng rõ ràng cái gì cũng chưa làm… Nàng nhìn Đổng Vân Nhu, nhất định là nàng hãm hại mình, nhất định là nàng……

Đáng tiếc Cao Hàn không thèm nghe nàng giải thích, một cước đem nàng đá văng, cái trán đụng vào bàn tế đàn làm hiện lên một tia máu.

Hoắc Liên Tâm thấy bộ dáng mặc kệ của Cao Hàn liền chuyển hướng ôm lấy chân Vệ Minh Khê: “Hoàng hậu nương nương, ta thật sự không biết xảy ra chuyện gì, người nhất định biết chính Đổng Vân Nhu hãm hại ta, nàng nhất định hận chuyện ta lần trước hãm hại nàng, hoàng hậu nương nương……”

Vệ Minh Khê dời ánh mắt, nhìn bộ dáng đáng thương của Hoắc Liên Tâm, có chút không đành lòng. Đột nhiên cảm thấy lòng dạ trượng phu mình thực quá lạnh lùng, ngay cả một lời giải thích cũng không nghe, vài ngày trước hắn rõ ràng vẫn còn rất ân sủng nàng, đạo cô này cũng do hắn ân chuẩn mới có thể tiến cung, hắn chẳng lẽ không cảm thấy mình có trách nhiệm gì sao? Hoắc Liên Tâm có lòng hại người, nay lại bị người ta hại, rốt cục cũng biết tư vị trăm miệng cũng không thể bào chữa là ra làm sao? Rốt cuộc vẫn là mua dây tự trói mình, gậy ông đập lưng ông.

Vệ Minh Khê nhìn Đổng Vân Nhu, Đổng Vân Nhu không giống như người có thể nghĩ ra biện pháp phản kích ác độc như vậy, hay là mình vẫn xem nhẹ Đổng Vân Nhu? Đổng Vân Nhu nhìn thấy Vệ Minh Khê đang nhìn mình liền đại khái đoán được lí do.

“Không có ai ép ngươi phải mang đạo cô tiến cung, cũng không có ai ép ngươi lấy cớ cầu phúc để ngày đêm cùng mấy giả đạo cô này tương bồi……” Đổng Vân Nhu ném thêm dầu vào lửa, tuy Hoắc Liên Tâm thoạt nhìn đáng thương cực kì, nhưng không thể để địch nhân có cơ hội phục hồi được. Lần trước nếu không phải mình vận khí tốt một chút, chỉ sợ đã có kết cục như ngày hôm nay, hơn nữa biện pháp độc ác như vậy là do thái tử phi nghĩ ra.

Cao Hàn nghe vậy quả nhiên lửa giận càng bùng phát một chưởng đánh vào bàn, phát ra tiếng nổ……

-------------------------------------

“Hoàng hậu nương nương vì sao vừa rồi cứ nhìn ta?” Đổng Vân Nhu hỏi người từ đầu đến cuối đều đứng ngoài cuộc là Vệ Minh Khê.

“Bản cung đang suy nghĩ, ngươi rốt cuộc cùng Hoắc Liên Tâm có gì khác nhau?” Vệ Minh Khê khẽ cười. Đổng Vân Nhu là thật sự cùng cung nữ gian tình, mà Hoắc Liên Tâm vốn trong sạch rốt cuộc phải nhận hậu quả đáng cười như thế, rốt cuộc ai đúng ai sai đây?

“Ta cùng nàng vốn không giống nhau, nàng hãm hại ta trước, ta là quân tử báo thù.” Đổng Vân Nhu nghiêm nghị nói, nàng tuyệt đối không giống Hoắc Liên Tâm.

Vệ Minh Khê vẫn cười nhàn nhạt, Đổng Vân Nhu không thích Vệ Minh Khê cười như vậy, nàng biết ở trong lòng Vệ Minh Khê, từ nay về sau nàng cùng Hoắc Liên Tâm đều là một dạng như nhau.

“Biện pháp này không phải ta tự nhiên có thể nghĩ ra được, cũng may mà thái tử phi chỉ điểm cho!” Đổng Vân Nhu cười đầy hồ mị, bị một người có tính cách cao thượng như hoàng hậu chán ghét không bằng lôi người chân chính ở phía sau bức màn hạ độc thủ là Dung Vũ Ca xuống nước.

Vệ Minh Khê nhíu mày, Dung Vũ Ca có thể nghĩ ra biện pháp độc ác như vậy làm cho lòng mình có chút bất an, dù rằng Vệ Minh Khê biết Dung Vũ Ca làm như vậy chính là vì mình. Nhưng qua chuyện này, mình cũng có thể lấy cớ nói với Hoàng Thượng, không cần thiết cho mời đạo cô cùng đạo sĩ tiến cung nữa, làm cho Hoàng Thượng sau khi trải qua việc này sẽ chặt đứt tâm tư luyện đan, Dung Vũ Ca cũng quá lao tâm khổ trí rồi.

--------------------------------------

“Dung Vũ Ca, vì sao ngươi lại xen vào những việc này?” Vệ Minh Khê không đồng tình nói.

“Mẫu hậu có rất nhiều việc cần phải lo, nhưng Vũ Ca ngoại trừ mẫu hậu ra, cái gì cũng không để ý. Ta biết mẫu hậu có thể tự mình giải quyết, nhưng mẫu hậu sẽ cảm thấy bất an. Mẫu hậu không thích dính máu, vậy cứ để tay ta dính máu đi, bất cứ tội nghiệt gì cứ để ta thay mẫu hậu đền tội.” Dung Vũ Ca chân thành nói, nàng muốn đem Vệ Minh Khê biến thành nữ nhân hạnh phúc nhất trên đời.

Vệ Minh Khê có chút động dung, sau cái danh tài đức sáng suốt của mình không biết đã dính phải bao nhiêu máu tanh, tuy rằng rất nhiều thời điểm đều là vì tự vệ mà phản kích theo bản năng, nhưng Vệ Minh Khê vẫn như trước chán ghét trường máu tanh này. Rốt cục cũng có người hiểu, nhưng không ngờ người này cũng lại là Dung Vũ Ca, tâm Vệ Minh Khê một lần nữa bị Dung Vũ Ca làm cho xúc động, vì cái gì Dung Vũ Ca lại hiểu rõ mình như thế, mà chính trượng phu của mình lại đem đến cho mình nhiều phiền toái đến như vậy.

“Vệ Minh Khê, nếu ngươi cảm động thì ôm ta một chút được không?” Dung Vũ Ca làm nũng nói, người ta thật sự rất khát vọng mẫu hậu ôm một chút mà, cả khi nàng nằm mơ cũng đều muốn .

Vệ Minh Khê nhìn Dung Vũ Ca, tư thái thật như một tiểu nữ nhân, nào có vẻ gì độc ác! Tâm lại hơi mềm nhũn, đem Dung Vũ Ca ôm vào lòng, chính là cảm tạ, cảm tạ Dung Vũ Ca tri tâm, vẫn chưa đủ, nàng dúi đầu vào vai Dung Vũ Ca nói một câu rồi mới ly khai.

“Dung Vũ Ca, không cần nhúng tay vào chuyện của ta, tự ta cũng có thể giải quyết.” Vệ Minh Khê chân thành nói với Dung Vũ Ca, xong liền đẩy Dung Vũ Ca ra. Chỉ nói một câu nhưng Dung Vũ Ca lại chẳng chú ý nghe những lời này, Dung Vũ Ca chỉ biết là Vệ Minh Khê cuối cùng có ngày thật sự chủ động ôm mình.

Ngắn như vậy, làm sao mà đủ! Bất quá Dung Vũ Ca vẫn tươi cười, vẻ mặt thỏa mãn cùng nôn nao, khó có dịp mẫu hậu chủ động ôm mình, tuy rằng có lẽ chính là cảm tạ, nhưng không vấn đề gì, chỉ biết mẫu hậu càng ngày càng có thói quen để tâm đến mình, thích mình, thích ôm mình vào lòng, thích thân thể của mình

Truyện Chữ Hay