Chương
“Cậu đang suy nghĩ cái gì đây?” Hạ Gia Huy đôi mắt to của Lâm Hạ Ly đang không ngừng vòng tới vòng lui, không biết là lại đang suy nghĩ linh tinh cái gì “Tớ đang nghĩ là, gặp được cậu thật tốt.
”
Hạ Gia Huy nghe nói như thế, hơi sững sờ, cậu hẳn phải là rất may mắn, mới có thể gặp được một cô gái có tấm lòng lương thiện như vậy, mang đến ánh sáng chiếu rọi cuộc sống tối tăm của cậu, để cho cậu có thể lân nữa dấy lên hi vọng đối với cuộc sống này, thật tốt.
Những lời này của Lâm Hạ Ly xem như là sự khích lệ lớn nhất đối với cậu, tiếp thêm cho cậu niềm tin để có dũng khí chiến đấu hết mình trong xã hội rộng lớn này, giành lấy cho cô bé cảm giác hưng phấn thuộc về cả hai Khóe miệng cậu cong lên nở một nụ cười tươi, hiển nhiên là tâm trạng bây giờ đang rất vui vre.
“Cho nên là, cậu phải nhanh chóng đuổi theo đó, cùng tớ, cùng nhau cố gắng học tập, cùng nhau thi đại học!” Hạ Gia Huy cưng chiều nhìn cô bé, khóe miệng không ngừng được nỏ nụ cười vui vẻ.
“Này, tại sao cậu lại muốn nói chuyện học tập với tớ, tớ còn phải dưỡng bệnh đó!” Từ nhỏ Lâm Hạ Ly đã không thích học tập, nếu không phải vì Hạ Gia Huy, cô bé mới không có học tập đâu.
Khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ đau khổ, vẻ mặt oan ức nhìn Hạ Gia Huy, lúc này đương nhiên là muốn nhân cơ hội làm nững.
“Không liên quan, trước khi dưỡng bệnh xong thì có thể không cần học tập, nhưng mà không sao, tớ đã sắp xếp xong kế hoạch học tập cho cậu rồi, trước tiên cậu có thế nghe một chút, xem xem cậu có gì không thích hay không, cách lúc thi tốt nghiệp trung học cũng không còn bao lâu, phải tranh thủ thời gian.
”
Hạ Gia Huy đương nhiên là biết Lâm Hạ Ly không thích học tập, nhưng mà đây chính là cách duy nhất có thế làm, cậu lập tức làm như là không nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đáng thương kia của Lâm Hạ Ly, nói về kế hoạch học tập do cậu làm ra.
“Ngữ văn và tiếng Anh của cậu không tệ, chỉ là khi lên lớp cậu không chịu nghe giảng bài cẩn thận, về sau hai môn này phải chăm chỉ ghi chép bài, tớ sẽ đúng giờ kiểm tra từng phần.
Toán học là nhược điểm của cậu, cho nên tớ sẽ chú trọng giúp cậu học thêm toán học, hơn nữa sẽ tăng cường cho cậu luyện tận, cùng với…”
Kế hoạch học tập tỉ mỉ của Hạ Gia Huy rất hoàn hảo, nhưng điều này lại khiến cho Lâm Hạ Ly đang nằm trên giường bệnh †ỏ ra vô cùng đau khổ, cái đầu vốn đang đau của cô bé giờ lại bắt đầu phình to ra.
“Tớ không muốn học tập, học giỏi thật là mệt mỏi” Lâm Hạ Ly cố gắng làm nũng với Hạ Gia Huy, muốn giảm bớt sự đau khổ của mình.
“Được rồi, ngay bây giờ tớ sẽ đến gặp giáo viên để lấy sách của cậu tới đây, vừa đúng lúc cậu nhàn rỗi không có chuyện gì làm, tớ giúp cậu học tập.
” Hạ Gia Huy quyết tâm tàn nhắn, làm bộ như không nhìn thấy, nếu cô nhóc này thật sự không chấp nhận đối với học tập như.
vậy, thì phải sắp xếp cho cô bé.
“Hạ Gia Huy, cậu đúng thật là lòng dạ độc ác mà, nếu là như thế này, còn không bằng tớ tiếp tục bị bệnh đây” Lâm Hạ Ly bũi cái miệng.
nhỏ nhắn bày tỏ kháng nghị, Hạ Gia Huy nghe được Lâm Hạ Ly nói như vậy, vội vàng ngăn cô bé lại: “Nhanh phì phì phì.
Tại sao cậu lại có thể nguyền rủa mình như vậy hả? Cậu định mỗi ngày đều ốm để hành hạ tớ sao? Tớ sẽ đau lòng lắm!”
“Phì phì phì” Lâm Hạ Ly nhìn dáng vẻ ngạc nhiên của Hạ Gia Huy, không khỏi bật cười.
Thấy Lâm Hạ Ly cười, Hạ Gia Huy cũng tức giận giả vờ trợn mắt nhìn Lâm Hạ Ly một cái.
“Được rồi, tớ muốn đi ngủ, vẫn nên dưỡng bệnh thật tốt” Vì phòng ngừa chàng trai Hạ Gia Huy này thật sự cầm bài thi tới phòng y tế ngồi bên cạnh giảng bài vì mình đang truyền nước biển, Lâm Hạ Ly quay ái đầu nhỏ, vội vàng tuyên bố mình muốn nghỉ ngơi, việc này rất là quan trọng đối với việc dưỡng bệnh.
Hạ Gia Huy biết cô bé lanh lợi này đang suy nghĩ gì, nhưng cũng không nói ra, sau khi nhìn thấy Lâm Hạ Ly nhắm mắt lại, lập tức đắp chăn cẩn thận cho cô bé rồi đi ra khỏi phòng y tế.
Hạ Gia Huy đi ra khỏi cửa chuẩn bị đi lấy nước nóng lại đã nhìn thấy Lâm Hòa Phong đang ngồi trên ghế ngoài cửa nghỉ ngơi, người anh trai vô cùng yêu thương Lâm Hạ Ly.
Thấy Hạ Gia Huy ra ngoài, Lâm Hòa Phong lập tức nhìn về phía cậu, bốn mắt nhìn nhau, hai người mỗi người đều có suy nghĩ, nếu đến bây giờ còn chưa đi, chắc chản là có chuyện muốn nói, nơi này cách Lâm Hạ Ly quá gần, Hạ Gia Huy cho Lâm Hòa Phong một ánh mắt ra hiệu, ý bảo đến nơi khác.