Chương
Mãi một lúc sau, Lâm Chí Linh mới phản ứng lại kịp, thì vội vã đuối theo, thế là anh em ba người họ cứ như vậy ầm ï suốt một đường.
Thời gian cứ thế trôi qua, Võ Trường Quang cũng không tìm Hạ Gia Huy gây chuyện nữa, nhưng Lâm Hạ Ly luôn cảm thấy hình như không yên lặng lắm, cô cảm thấy có lẽ đây là thời gian bình yên trước bão táp.
Mặc dù trường học Lâm Hạ Ly là trường con nhà giàu, nhưng thật ra nhiệm vụ học tập ở trường cũng rất nặng, Mặc dù nơi này cũng có không ít người có lý tưởng muốn ra nước ngoài thì còn lại đa số đều muốn học xong thì thừa kế gia sản của doanh nghiệp gia đình.
Cuộc thi toán toàn quốc mỗi năm lại sắp bắt đầu, người thắng là có thể nhận được cơ hội cử đi du học, mặc dù những học sinh trong trường đa số đều có tiền nhưng danh ngạch cử đi lần này lại rất quan trọng với họ, cũng coi như đó là vốn liếng để khoe khoang.
Quả nhiên vào mỗi thứ sáu như thông lệ thì thầy chủ nhiệm lớp của họ nói về chuyện này, nhưng vì thời gian gấp rút nên chủ nhiệm lớp cũng không nói tỉ mỉ thì đã tuyên bố tan lớp rồi.
Cuối tuần, bởi vì có chuyện khác nhau nên mới sáng sớm mà Lâm Quân và Lê Nhật Linh đã rời nhà, cho nên trong nhà chỉ có Lâm Hạ Ly, Lâm Hòa Phong và Lâm Chí Linh.
Lâm Hạ Ly có hơi rầu rĩ không vui mà ngồi ăn bữa sáng, Lâm Hòa Phong nhìn Lâm Hạ Ly như vậy thì có hơi nghi ngờ hỏi: “Hạ Ly em sao vậy?”
Lâm Hạ Ly lắc đầu nói: “Em không sao, em chỉ đang nghĩ tới chuyện cuộc thi toán học toàn quốc lần này”
Lâm Hòa Phong gật nhẹ đầu, cho rằng Lâm Hạ Ly sợ chọn không được, nên an ủi: “Không sao đâu, cái này em không cần lo lắng, nếu không được chọn thì thôi, dù sao em cũng không dùng được danh ngạch này, nên cố hết sức là được.
”
Lâm Hạ Ly biết Lâm Hòa Phong không hiểu rõ suy nghĩ trong lòng của cô bé cho nên đành gật đầu, nhỏ giọng nói: “Anh trai, em ăn no rồi, em trở về phòng trước đây”
Lâm Hòa Phong gật nhẹ đầu, cho răng Lâm Hạ Ly lo lăng chuyện cuộc thi toán học nên cũng không hỏi nhiều.
Mà Hạ Ly vừa đi ra tới phòng khách thì đụng phải Lâm Chí Linh vừa tỉnh ngủ, Lâm Chí Linh định trêu chọc Lâm Hạ Ly, nhưng thấy được dáng vẻ không có sức sống đi trở về phòng thì thôi.
Đợi tới khi cậu bé rửa mặt xong thì Lâm Hòa Phong cũng đã ăn xong bữa sáng, Lâm Chí Linh vội vàng cầm lên một miếng thổ ty, hỏi: “Anh trai, Hạ Ly sao vậy, sao lại có dáng vẻ mất hồn mất vía thế kia vậy?”
Lâm Hòa Phong lắc đầu nói: “Có lẽ vì cuộc thi toán học toàn quốc”
Lâm Chí Linh cái hiểu cái không gật đầu, vừa định hỏi cái gì đó thì thấy Lâm Hòa Phong đã đóng cửa phòng sách lại.
Lâm Chí Linh bất đắc dĩ nhếch miệng, chạy tới phòng trò chơi chơi đùa.
Thứ hai, chủ nhiệm lớp vừa là tiết đầu tiên, ông nhìn những học sinh phía dưới đều không muốn học thì đành hẳng giọng một cái rồi nói: “Được rồi các bạn học sinh, thầy có một chuyện muốn tuyên bố chính là chuyện liên quan tới lần thi toán học toàn quốc lần này”
Ban đầu cả lớp đều ồn ào nhưng lại dần yên tĩnh lại, chủ nhiệm lớp lại nói tiếp: “Lần thi này, lớp chúng ta có hai người được cử đi tham gia, hy vọng các em có thể tích cực tham gia, hơn nữa, thành tích toán tốt nhất lớp chúng ta chính là bạn Hạ Gia Huy, thầy quyết định đề cử em tham gia vào cuộc thi lần nà Chủ nhiệm lớp nói kiểu này thì trong phòng học nghe xong lại giống như ong vỡ tổ, Hạ Gia Huy thường lãnh đạm với mọi người, gia cảnh lại nghèo túng so với những cậu ấm cô chiêu ở đây thì không thể nào chơi chung được, hơn nữa ngoại hình cậu lại rất tốt nên tự nhiên sẽ có nhiều người khó chịu với cậu.
Đáng sợ nhất không phải xem thường mà là người mình xem thường lại đè trên mình.
Quả nhiên lúc này, một bạn học vẫn luôn xem thường Hạ Gia Huy liền đứng lên: “Thầy, dựa vào cái gì mà chúng em thì lựa chọn công bằng mà tên này thì cứ qua loa chọn ra, mặc dù Hạ Gia Huy học giỏi, nhưng đề cử chỉ có hai cái vậy thầy cứ cho cậu chiếm một sợ rãng mọi người trong lớp sẽ không hài lòng”