“Ý của cô là...” Iga Tsuki nghe ít hiểu nhiều, nói bổ sung: “Định đi đường vòng từ bên cạnh sang đó à?”
“Đây là biện pháp duy nhất trước mắt” Vũ Nhược Uyên ngẩng đầu nhìn về phía hai sườn trái phải, đột nhiên đưa tay. chỉ về bên phải, vị trí cách một trăm mét ở bên ngoài rừng cây, nói: “Chỗ đó rừng cây rậm rạp, khoảng cách khá xa phi cơ trực thăng, có thể phòng ngừa hạn chế nguy cơ cao nhất chúng ta bị phi cơ trực thăng phát hiện. Cho dù trong rừng cây còn có những lính đánh thuê khác đang điều tra, nhưng dựa vào bản lĩnh của chúng ta thì cũng có thể dễ dàng giải quyết được bọn họ, chỉ cần cẩn thận một chút, hẳn là sẽ không bị phát hiện.”
Iga Tsuki và Koga Yiren cũng hiểu đề nghị này của Vũ Nhược Uyên quả thực rất khả thi.
Lúc này ba người phụ nữ dùng tốc độ nhanh nhất, thừa dịp. phi cơ trực thăng không chú ý tới nơi này, nhún người phóng về phía vị trí một trăm mét bên ngoài rừng cây.
Vũ Nhược Uyên và Iga Tsuki là cường giả Tông Sư sơ kỳ, tuy rằng thực lực của Koga Yiren lộ ra hơi kém cỏi, nhưng cô ta vốn xuất thân từ thế gia Ninja, am hiểu nhất chính là thuật ẩn thân.
Thời gian ngắn ngủi không đến mười giây, ba người phụ nữ đã nhanh chóng tiến vào bên trong rừng cây, nhẹ nhàng thở ra.
Đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy rừng cây chỗ này rậm rạp hơn những rừng cây khác rất nhiều, tán cây cao lớn, cành lá sum xuê, thiếu chút nữa đã che lấp hết toàn bộ rừng cây, chỉ có những đốm vụn ánh sáng mặt trời xuyên qua khẽ hở nhánh cây rọi xuống bên trong rừng cây, lưu lại những cái bóng loang lổ lộn xộn.
“Rừng cây này rậm rạp như vậy, có khả năng ngăn cản tầm mắt của phi cơ trực thăng rất tốt, không ngờ chúng ta chỉ vừa mới lên bờ đã có thể tìm được một địa phương thích hợp di chuyển lén lút như vậy. Này, các người nói có phải Trần Gia Bảo và chị Đạm Đài Thái Vũ đang trốn ở chỗ này hay không?” Cặp mắt của Koga Yiren sáng ngời, nếu như Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ thật sự trốn ở chỗ này mà nói, đó chẳng phải là nói, ngay cả ông trời cũng muốn giúp cho bọn họ à?
Hầu như không có gì do dự, Vũ Nhược Uyên lắc đầu nói: “Không đâu, nơi nguy hiểm nhất cũng chính là nơi an toàn nhất, tương tự, có những chỗ vừa nhìn thì có vẻ an toàn nhưng có đôi khi lại càng nguy hiểm hơn. Nếu như tôi là Trần Gia Bảo mà nói, tôi tuyệt đối sẽ không trốn ở chỗ này đâu.
Ngoài ra, nếu như nơi này dễ dàng lẩn trốn, vậy thì nhất định chính là trọng điểm điều tra, cho nên chỗ này nhất định có lính đánh thuê điều tra ở khắp nơi, hành động kế tiếp của chúng ta cần phải cẩn thận, đi thôi”
lga Tsuki và Koga Yiren gật đầu, vẻ mặt cũng bắt đầu có chút ngưng trọng, đi theo Vũ Nhược Uyên tiến vào chỗ sâu. bên trong rừng cây.
Sự thật chứng minh Vũ Nhược Uyên đã phân tích đúng, chỉ ngắn ngủi trong vòng vài tiếng đồng hồ, ba người bọn họ rất nhanh đã gặp không dưới ba đến bốn tốp lính đánh thuê, tiếp cận ít nhất trăm người. Nếu như không phải thực lực võ đạo của ba người bọn họ cao thâm, hơn nữa thân pháp cũng nhanh nhẹn mà nói, thì đã sớm bị đám lính đánh thuê này phát hiện. Trãi qua quá trình vừa di chuyển vừa ẩn nấp liên tục bên trong rừng cây, nửa tiếng sau, trước mắt ba người bọn họ đã xuất hiện ánh sáng.
Sắp sửa ra khỏi rừng cây!
Trong lòng ba người Vũ Nhược Uyên càng cẩn thận hơn, cùng lúc thả chậm tốc độ, dù sao ai cũng không biết tình huống bên ngoài bìa rừng là như thế nào.
Đầu tiên bọn họ đi vào rừng cây bên cạnh, tránh ở đằng sau một cây đại thụ lặng lẽ nhìn ra phía ngoài. Trước hết, trên bầu trời không có phi cơ trực thăng, trong lòng ba người phụ nữ có chút nhẹ nhàng thở ra, tiếp theo, xung quanh cũng không có lính đánh thuê, lúc này ba người bọn họ mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, từ trong rừng cây bước ra.
Chỉ thấy trước mắt là một thảm cỏ bằng phẳng, mà ở cách đó không xa chỉ có một sườn núi nhỏ, ngay cả một nơi thích hợp để trốn cũng không có.
“Có lẽ là vì nơi này quá mức bằng phẳng, cho nên đám Terai Chika mới không phái người tới nơi này tuần tra canh gác” lga Tsuki hoàn toàn thả lỏng.
Có điều, lời của cô ta vừa dứt, dị biến lập tức phát sinh.