“Nghe nói...” Akimato Masako hơi ngập ngừng, nói: “Nghe nói bản thân Thiên Mệnh Âm Dương Sư cũng bị trọng thương, thậm chí... thậm chí còn sử dụng tới Vẫn mệnh thuật mới miễn cưỡng giữ lại được tính mạng”
“Cái gì? Thiên Mệnh Âm Dương Sư đã thi triển ra Vẫn mệnh thuật à?” Cho dù ông ta đã sớm nhìn quen sóng to gió lớn, tâm tính cũng không xem trọng tháng thua, nhưng khi nghe được những lời của Akimato Masako vẫn nhịn không được xúc động. "Âm” một cái đứng dậy, thậm chí ngay cả lợi kiếm cắm trong tảng đá trước mặt ông ta cũng bắt đầu run rẩy kịch liệt, phát ra âm thanh “ong ong” của kiếm.
Rừng trúc xung quanh bị âm thanh của kiếm phát ra ảnh hưởng, toàn bộ ngã trái ngã phải, bởi vậy có thể thấy được trong lòng ông ta xúc động mãnh liệt cỡ nào!
Đây cũng là lần đầu tiên Akimato Masako nhìn thấy ân sư để lộ cảm xúc ra ngoài như thế, cô ta trước tiên hoảng sợ, sau đó mới vội vàng nói: “Đây là những lời do chính miệng Terai Chika nói, hoàn toàn chính xác”
“Không thể tin được, thật đúng là không thể tin được” Takezo Mari ngạc nhiên nói: “Vẫn mệnh thuật là thủ đoạn bảo mệnh cuối cùng của Thiên Mệnh Âm Dương Sư, một khi thi triển ra Vẫn mệnh thuật, trừ khi ông ta có khả năng trong vòng một năm đột phá lên cảnh giới Tiên Thiên, nếu không ất hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Thiên Mệnh Âm Dương Sư vậy mà bị ép phải thi triển ra “Vẫn mệnh thuật”, thật sự là khiến cho người khác phải khiếp sợ. Chẳng lẽ thực lực của Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ đã đạt tới tình trạng còn mạnh mẽ hơn so với cường giả “truyền kỳ hậu kỳ” rồi sao? Ngày hôm qua ở Đông Chiếu thần cung. rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Theo như lời của Terai Chika nói, dựa trên cảnh giới võ đạo. Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ vẫn còn kém xa so với Thiên Mệnh Âm Dương Sư, nhưng võ học mà hai người bọn họ học lại vượt xa tưởng tượng của người bình thường. Ngay từ đầu cho dù hai người bọn họ có liên thủ cũng bị Thiên Mệnh Âm Dương Sư đè ép mà đánh, thậm chí Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ còn bị Thiên Mệnh Âm Dương Sư sử dụng "Đoạn Hồn Thuật" giam cầm tại chỗ, nhưng mà..” “Nhưng mà thế nào?” Takezo Mari vội vã truy hỏi.
Theo ông ta được biết, một khi trúng phải “Đoạn Hồn Thuật”, Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ chỉ còn nước trở thành dê bị làm thịt, không còn sức lực phản kháng. Có điều dưới tình huống như vậy mà Thiên Mệnh Âm Dương Sư còn bị ép thi triển ra "Vẫn mệnh thuật”, loại chuyện tình không thể tưởng tượng nổi như thế này làm cho Takezo Mari càng thêm gấp gáp muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Akimato Masako cung kính nói: “Dựa theo lời Terai Chika thuật lại thì Takasugi Narumi đã nói, trong thời khắc mấu. chốt Trần Gia Bảo đã thi triển ra một chiêu kiếm thức gọi là Liệt Địa Kiếm...”
“Liệt Địa Kiếm à?” Takezo Mari hơi ngạc nhiên: “Mới nghe lần đầu, nhưng mà tên này cũng rất khí phách”
“Không chỉ mỗi cái tên có khí phách, mà chiêu thức còn khí phách hơn nữa, theo như lời Takasugi Narumi nói, đây là chiêu kiếm hoàn mỹ nhất, đỉnh cấp nhất, huyền diệu nhất mà đời này ông †a từng gặp, có thể nói là chiêu kiếm vô thượng đỉnh phong.
Sau khi Trần Gia Bảo thi triển ra “Liệt Địa Kiếm”, chẳng những phá tan được sự trói buộc của “Đoạn Hồn Thuật” mà còn khiến cho Thiên Mệnh Âm Dương Sư phải thi triển ra “Vân mệnh thuật” bảo mệnh.
Trần Gia Bảo cũng vì một lần thi triển ra “Liệt Địa Kiếm” mà tiêu tốn rất nhiều chân nguyên, không có sức phản kháng, dưới sự bảo vệ của Đạm Đài Thái Vũ thoát khỏi Đông Chiếu thần cung, từ trên vách núi nhảy xuống, trước mắt không rõ. sống chết”
“Kiếm pháp hoàn mỹ nhất, đỉnh cấp nhất, huyền diệu nhất.. ” Takezo Mari nhìn về phía trường kiếm trước người, đột nhiên “Keng” một tiếng rút kiếm ra, đưa tay vuốt v e thân kiếm, giống như đang vuốt v e người vợ của mình, nói: “Ta từ khi sinh ra cho tới cuối đời, đều theo đuổi đỉnh cấp kiếm đạo, nhưng mà trăm năm trôi qua, kiếm đạo của ta chỉ mới được xưng là đỉnh cấp.
“đại thành” mà thôi, vẫn còn xa mới đạt tới cảnh giới