Thứ nhất, Takasugi Narumi quen thuộc nhất với tình hình trên đảo Hải Ninh, thứ hai, có Takasugi Narumi đến canh giữ, Terai Chika cũng không lo lắng Trần Gia Bảo sắp chết đến tìm cô phản công gây ra thêm phiền toái
Đột nhiên, một gã đàn ông cao to vác khẩu súng trường vội vã đi đến phía sau Terai Chika, cung kính nói: "Cô Terai, có một người đàn ông tên là Trường Dã Khoan Nhãn muốn gặp cô, anh ta tuyên bố biết được tin tức của Trần Gia Bảo"
"Ồ?" Tinh thần Terai Chika chấn động, xoay người lại, nói: "Mau dẫn anh ta tới đây."
"Dạ" Gã đàn ông cao tuân lệnh, vội vã rời đi.
Terai Chika hưng phấn nói: "Trần Gia Bảo, cuối cùng tôi cũng bắt được anh!"
Takasugi Narumi vừa nghe được tin tức, cũng nhịn không được từ trong khoang thuyền đi ra, trong lòng ngạc nhiên, nhanh như vậy đã có tin tức của Trần Gia Bảo rồi sao? Không lâu sau đó, một gã đàn ông cao to dẫn theo Trường Dã Khoan Nhẫn đi tới.
Trường Dã Khoan Nhẫn nhìn thấy Terai Chika, trong mắt anh †a lóe lên vẻ kinh ngạc, ngoại trừ ngày hôm nay trên tàu du lịch nhìn thấy Đạm Đài Thái Vũ ở bên ngoài thì Terai Chika là người phụ nữ đẹp nhất mà anh ta từng thấy.
Chỉ là khí thế của Terai Chika quá mạnh mẽ, trong lòng Trường Dã Khoan Nhẫn cũng tự thấy xấu hổ, không dám nhìn nhiều, lập tức cúi đầu đi.
Terai Chika đánh giá Trường Dã Khoan Nhẫn, nhìn bộ dáng hèn nhát sợ hãi của anh ta, trong mắt cô hiện lên một tia khinh miệt, nói: "Anh có biết tin tức của Trần Gia Bảo. không?"
Tinh thần của Trường Dã Khoan Nhãn run lên, cô ấy quả nhiên là đến tìm kiếm Trần Gia Bảo, vội vàng gật như con gà mổ thóc gật đầu, n¡ lết biết, hôm nay khi chúng tôi đến đảo Hải Ninh, tôi và Trần Phi Vũ cùng ngồi trên một chiếc du thuyền mà, nhưng mà..... "Nhưng mà cái gì?" Terai Chika hỏi, giữa lông mày hiện lên một tia không vui.
Trường Dã Khoan Nhẫn vội vàng nói, "Nếu tôi nói tất cả những gì tôi biết, cô có thể thả tôi với bạn đồng hành của tôi rời đi không?"
"Đương nhiên có thể rồi” Terai Chika ngồi vào cái ghế trước mặt, nói, "Kiên nhân của tôi có giới hạn nên mau nói tất cả mà anh biết đi"
Takasugi Narumi nhìn về phía Trường Dã Khoan Nhẫn, ông †a cũng từng đi dưới vách núi lục soát tung tích của Trần Gia Bảo, nhưng cũng không phát hiện được một chút, làm sao mà một người bình thường không biết gì về võ đạo này, lại có tin tức của Trần Gia Bảo? Thật kỳ lạ"
"Đúng vậy" Trường Dã Khoan Nhẫn mừng rỡ, đem chuyện trước đó xung đột với Trần Gia Bảo trên du thuyền nói ra, cuối cùng nói: "Hữu Hạ Chân Nam dẫn Trần Gia Bảo cùng đi Thọ Nam Phong, đến bây giờ bọn họ vẫn chưa trở về."
Terai Chika không khỏi có một trận thất vọng, hỏi: "Chỉ có vậy thôi sao? Sau đó thì thế nào?"
"Sau đó? Không có sau đó." Trường Dã Khoan Nhẫn liên tục. lắc đầu, nói: "Tất cả những gì tôi biết chỉ có một số chuyện này thôi, tôi đã nói tất cả những gì tôi biết, hơn nữa chúng tôi cũng không có liên quan gì đến Trần Gia Bảo, bây giờ cô có thể để cho chúng tôi bình yên rời đi chưa?"
"Những gì tôi muốn biết là bây giờ Trần Gia Bảo đang ở đâu, không phải Trần Gia Bảo đã làm cái gì trên tàu trước đây, anh đang lãng phí thời gian của tôi đấy, lại còn dám cò kè mặc cả với tôi, làm sao tôi có thể để cho anh rời đi được?” Terai Chika lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp tươi cười, lấy ra một khẩu súng lục nhắm vào Trường Dã Khoan Nhẫn, chuẩn bị bóp cò.
Trường Dã Khoan Nhẫn nhìn thấy họng súng đen tuyền trước mặt, sợ hãi đến mức hai chân mềm nhữn, lập tức ngã xuống đất, lạc cả giọng nói: "Không phải cô đã nói, miễn là tôi nói ra những gì tôi biết, thì cô sẽ... Thả chúng tôi ra...." Một tiếng súng "Đoàng" cắt đứt lời của Trường Dã Khoan Nhân.