Ông ta quả quyết, vung ra ba đường sát khí âm hàn âm nhất, đón sang Trảm Nhân Kiếm.
Thiên Mệnh Âm Dương Sư có đủ tự tin, đủ để cản lại toàn bộ Trảm Nhân Kiếm.
Thế nhưng, còn chưa đợi ba đường Trảm Nhân Kiếm này bị sát khí âm hàn cản lại, chỉ nghe tiếng phá không “Soạt soạt soạt" lại truyền đến, Thiên Mệnh Âm Dương Sư đưa mắt nhìn, liền hoảng hốt, chỉ thấy Trần Gia Bảo đang tay nắm kiếm quyết chỉ thẳng ông ta, ba đường kiếm quang mang ánh sét màu đỏ lần nữa bắn sang ông ta.
Bất ngờ lại là ba đường Trảm Nhân Kiếm, với lại tốc độ cực nhanh, giống như ba đường sao băng màu đỏ, trong nháy mắt bèn xông tới trước mặt Thiên Mệnh Âm Dương Sư.
“Hừ, với thực lực chẳng qua là truyền kỳ nửa bước của cậu, liên tục phát huy ra nhiều kiếm quang như vậy, nhất định sẽ tiêu hao lượng lớn chân nguyên của cậu, tôi sợ rằng tới lúc cậu còn chưa bị tôi giế t chết, ngược lại trước. một bước cạn kiệt sức lực mà chết rồi” Thiên Mệnh Âm Dương Sư cười lạnh một tiếng, lại là vung tay bào một cái, lại là ba đường cương khí âm sát b ắn ra.
Chỉ là uy lực của ba đường cương khí âm sát này, đã có suy yếu đi so với cương khí trước đó.
Trong chớp mắt, sát khí âm hàn bèn đụng nhau giữa không trung với Trảm Nhân Kiếm, hai bên cương lại với nhau giữa không trung.
“Cho dù tôi thật sự phải chết, cũng sẽ kéo ông đi chung!” Trần Gia Bảo ngước đầu cười lớn, kiếm ý xung thiên, hào khí lên tầng mây!
Chân nguyên trong cơ thể của anh như liều mạng vậy điên cuồng vận chuyển, chính ngay lúc ba đường Trảm Nhân Kiếm mới đầu nhất bị sát khí âm hàn tan biến mất, lại là ba đường Trảm Nhân Kiếm xông về phía Thiên Mệnh Âm Dương Sư!
Cho dù có cộng thêm Cực Ý Tiên Quyết, với lại khi mỗi lần phát huy Trảm Nhân Kiếm, Trần Gia Bảo đều để lại một thời gian nhất định nghỉ ngơi để hồi phục chân nguyên. Nhưng trong thời gian ngắn như vậy, liên tục phát huy ra ba lần Trảm Nhân Kiếm và Cực Ý Tiên Quyết, chân nguyên trong cơ thể của Trần Gia Bảo xém chút hao mòn, liền hít một hơi thở sâu, vận chuyển Tiên Vũ Hợp Tông Quyết, từ trong hoàn cảnh xung quanh thu nạp nguyên khí bổ sung cơ thể.
Nhưng cho dù là vậy, sắc mặt của anh vẫn hơi trắng bệch. Một bên khác, tròng mắt của Thiên Mệnh Âm Dương Sư đột nhiên co thắt lại, trong lòng khó mà tin được, lại là ba đường Trảm Nhân Kiếm, đây làm sao có thể!
Phải biết rằng, uy lực mỗi một đường Trảm Nhân Kiếm, đều sánh bằng một đòn toàn lực của một vị cường giả truyền kỳ trung kỳ, theo lý mà nói, Trần Gia Bảo chẳng qua là thực lực truyền kỳ nửa bước, hoàn toàn không thể nào phát huy ra chiêu thức uy lực lớn mạnh như vậy.
Nhưng tình hình trước mắt, Trần Gia Bảo không những phát huy ra rồi, với lại còn là trong thời gian ngắn liên tục phát huy ra sáu đường “Trảm Nhân Kiếm”, đây hoàn toàn ngược với thường lý võ thuật, rốt cuộc Trần Gia Bảo làm được như thế nào?
Tuy trong lòng toàn là hiếu kỳ, nhưng Thiên Mệnh Âm Dương Sư cũng biết, lúc này không phải lúc truy sâu
những vấn đề này, đối mặt sáu đường Trảm Nhân Kiếm, với lại còn trong lúc ông ta liên tục tiêu hao, chân nguyên trong cơ thể chưa hồi phục, lần đầu tiên thật sự cảm thấy có chút gai góc!
Thần sắc của ông ta nặng nề, đôi tay nắm quyết chính thức phát huy thuật Âm Dương.
Chỉ thấy đầu ngón tay của ông ta thoáng qua ánh sáng màu trắng, phía sau của ông ta hình thành một bóng ma hung tợn màu đen, phát tán khí âm hàn, nhe nanh múa vuốt xông qua Trảm Nhân Kiếm, đôi tay đưa ra nắm hết toàn bộ ba đường Trảm Nhân Kiếm trong tay, cản trở Trảm Nhân Kiếm tiếp tục tiến về phía trước!
“Dưới tấn công thức thần của tôi, chẳng qua là ba đường kiếm quang, lại có thể tới được đâu?”