Chương 1183
Lâm Vũ gật đầu cười, sau khi ng ồi xuống liền khám cho Hà Tự Tiền, sau đó nói: “Hà nhị gia thể chất rất tốt, khôi phục rất nhanh, nếu đổi lại là người khác, cho dù thuốc có tốt đến đâu, cơ bản cũng không có khả năng tỉnh lại nhanh như vậy!”
“Ha ha, đâu, rõ ràng là tiêu huynh đệ diệu thủ hôi xuân.” Hà Tự Trăn sảng khoái cười nói: “Vậy tôi còn bao lâu nữa có thể xuất viện? Nằm trên giường thực sự là khó chịu.”
“Cái này còn phải đợi thêm vài ngày nữa!” Lậm Vũ cười nói: “Loại độc này có độ trễ, ít nhất trong khoảng thời gian này ông không thê xuống giường đi lại!”
“Như vậy đôi với tôi thật sự là một loại tra tân vậy!” Hà Tự Trăn có chút bất đắc dĩ thỏ dài, một người năng động như ông ta một khäc cũng không thể ở trên giường được, sớm biệt như vậy, còn không bằng làm cho ông không tỉnh dậy!
“Được rồi, ông liền yên tĩnh một chút đi, nghe bác sĩ Hài” Tiêu Mạn Như có chút bất lực nhìn một cái.
Hà Tự Trăn cười cười, sau đó dường như nhớ tới cái gì đó, vội vàng quay đầu nói với Lâm Vũ: “Đúng rồi, tiêu huynh đệ, nghe nói, độc trên người tôi là từ Đông Doanh * đúng không?”
* Đông Doanh “Không sail”
Lâm Vũ vội vàng gật đầu, hỏi: “Chẳng lẽ ông không biêt ba người ông đánh chết là ai sao?”
Hà Tự Trăn lắc đầu, cười nói: “Ngày nào tôi cũng phải đôi mặt với những kẻ sát nhân có màu da khác nhau trên thế giới. đối với các nước khác sớm đã không đề ý rồi, hơn nữa lúc bọn họ tập kiến tôi cũng không nói gì, tôi cũng không ngờ bọn họ là người Đông Doanh.”
“Tôi không chắc ba người kia có phải là người Đông Doanh hay không, nhưng tôi dám xác định, bọn họ dùng loại độc này là đến từ Đông Doanh, hơn nữa đến từ một gia tộc tên là Thần Mộc!”
Sắc mặt Lâm Vũ nghiêm trọng nói với Hà Tự Trăn, nhớ tới cảnh ngày đó cùng Hướng lão bàn luận chuyện này.
“Thần Mộc?”
Sắc mặt Hà Tự Trăn đột nhiên thay đổi, sau đó gật đầu, vẻ mặt trở nên càng lúc càng im lặng, sau đó ánh mát híp lại, lạnh lùng nói: “Không nghĩ tới, hiện tại bọn họ lại muốn ra tay với tôi! Nếu đã như vậy, vậy chúng ta cùng nhau tính thù mới nợ cũ đi!”
“Ông cùng gia tộc Thần Mộc này từng có xung đột?” Lâm Vũ nhất thời tò mò, vội vàng hỏi.
“Đây là bí mật quốc gia, nhưng tôi có thể tiết lộ cho cậu một chút!” Hà Tự Trăn liếc nhìn Lâm Vũ, cười như không cười: “Không phải là có mâu thuần giữa tôi và gia tộc Thần Mộc, mà là toàn bộ Hoa Hạ của chúng tạ và gia tộc Thần Mộc này có rất nhiều xung đột!”
“Cùng Hoa Hạ chúng ta có xung đột?”
Lâm Vũ hơi ngắn ra, có chút không hiểu, dù như thê nào anh cũng không nghĩ tới, một gia tộc nhỏ, lại dám khiêu chiến với Uy nghiêm của một quốc gial “Mười năm trước, họ đã đánh cắp một tài liệu bí mật của quốc giachúng tai” Hà Tự Trăn nghiêm mày nói: “Một phần tài liệu liên quan đến huyết mạch quốc gial”
“Tài liệu liên quan đến huyết mạch quốc gia?”
Lâm Vũ đột nhiên mở to mắt, hoi có chút khiếp sợ, cũng không có xen vào, nhìn Hà Tự Trăn chờ mong lời tiếp theo của ông.
Hà Tự Trăn quay đầu lại, dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng của Lâm Vũ, bật lực cười nói: “Về phần nội dung của tài liệu này, tôi không thê nói cho cậu biết, hơn nữa, tôi cũng không cách nào nói cho cậu biệt, bởi vì, ngay cả tôi cũng không biết bên trong là cái gì!”
*Ông cũng không biết ư?”
Trong lòng Lâm Vũ hơi chắn động, vẻ mặt kinh ngạc.