Hệ thống: Sau khi kiểm tra sơ bộ, thể chất của ký chủ rất yếu, cùng quỷ hồn đọ sức, sao ký chủ không học một chút võ công? Bổn hệ thống đề cử kiếm phổ sơ cấp của Thục Sơn, trang bức kiếm hiệp, làm việc gì cũng thuận lợi, tu luyện đến cực hạn còn có thể ngự kiếm phi hành.
Sở Hạo kích động từ trên giường nhảy dựng lên, nói:
- Mẹ nó! Làm sao lại trâu bò như thế, vậy mà còn có thể ngự kiếm phi hành? Đây không phải là trở thành tiên hiệp à?
Hệ thống: - Quỷ có thể lơ lửng trên không trung, vì sao người bắt quỷ lại không làm được như thế!
Được rồi.
Hắn không cách nào phản bác được.
Sở Hạo cảm thấy rất kích động, vừa nghĩ đến chính mình có thể ngự kiếm phi hành, đừng nhắc đến việc có bao nhiêu trâu bò, đến lúc đó bay lên trời một vòng, điểm trang bức này còn không phải đến rầm rầm à?
Lúc hắn nhìn thấy, cần hai vạn điểm trang bức mới có thể mua được kiểm phổ đỉnh cấp của Thục Sơn.
Đây cũng quá đắt rồi.
- Được thôi, vậy thì học kiếm phổ Thục Sơn đi!
- Đinh… Chúc mừng ký chủ học tập kiếm phổ sơ cấp của Thục Sơn, ký chủ còn lại điểm trang bức.
- Đinh… Ký chủ nhận được điểm giá trị pháp lực.
Sở Hạo nhảy xuống giường, lấy từ trong hòm ra thanh kiếm gỗ đào, hắn lập tức có cảm giác chính mình giống như trời sinh biết dùng thanh kiếm này.
Sở Hạo nghịch hai lần, kích động nói:
- Bây giờ lão tử cũng chính là một người trong giới kiếm hiệp, quá sung sướng rồi.
Xoạt xoạt…
Sở Hạo không ngừng múa kiếm, động tác thuần thục, nếu như phía trước có mấy người đàn ông cao lớn xông lên, hắn tự tin có thể chơi được.
Sở Hạo dừng lại, nhìn thấy thanh kiếm gỗ đào tân thủ của mình, hắn cảm thấy mình phải đổi một trang bị mới.
- điểm giá trị thì có thể mua được gì nhỉ.
Kiếm gỗ đào sơ cấp: Được tạo ra từ gỗ đào tuổi, dùng máu chó đen tráng kiện để khắc kiếm văn, cần điểm giá trị trang bức.
- Chính là nó.
- Đinh… Ký chủ nhận được kiếm gỗ đào sơ cấp, ký chủ còn lại điểm trang bức.
Lần này hắn lại biến thành kẻ nghèo rớt mồng tơi rồi.
Trái tim Sở Hạo thật đau.
Hắn rất muốn trang bức.
Tay cầm kiếm gỗ đào sơ cấp và kiếm gỗ đào tân thủ, cảm giác không giống nhau, đặc biệt là kiếm văn trên kiếm gỗ đào sơ cấp, giống như rất cổ xưa, thân kiếm rất nhẹ, phong cách thật đúng là độc đáo.
- Đúng rồi, mình còn một đại lễ bao cấp đồng, mở ra nhìn xem.
Đại lễ bao cấp đồng: Lập tức lấy ra đồ vật.
Sở Hạo chú ý đến hai chữ cấp đồng, hỏi:
- Hệ thống, đại lễ bao chia làm bao nhiêu đẳng cấp?
Hệ thống: Cấp đồng, cấp bạch kim, cấp hoàng kim, cấp kim cương.
Sở Hạo trợn tròn mắt:
- Mẹ nó, không biết đại lễ bao cấp kim cương sẽ có gì nhỉ.
Sở Hạo lập tức mở đại lễ bao cấp đồng.
- Đinh… Ký chủ nhận được ma y thần toán thuật.
Sở Hạo vội vàng mở cửa hàng ra xem ma y thần toán thuật có giá bao nhiêu điểm trang bức.
Ma y thần toán thuật: Ma y phái tính toán tài tình, tính toán người, tính toán quỷ, tính toán vật, cần điểm trang bức.
- Ha ha… Ông đây phát tài rồi.
Hai tay Sở Hạo chống nạnh, ngửa mặt lên trời cười to.
- Học tập ma y thần toán thuật.
- Đinh… Ký chủ học tập ma y thần toán thuật.
Ký chủ: Sở Hạo.
Tróc Quỷ Sư thực tập: Cấp . [Tăng đến cấp , đạt tới Tróc Quỷ Sư học đồ.]
Điểm kinh nghiệm: /.
Điểm trang bức: điểm.
Giá trị pháp lực: điểm.
Kỹ năng: Kiếm phổ sơ cấp Thục Sơn, ma y thần toán thuật.
Đồ vật: kiện hồng long, một kiện đạo bào Mao Sơn sơ cấp, một lọ Ngưu Nhãn Lệ, kiếm gỗ đào tân thủ, kiếm gỗ đạo sơ cấp.
Lúc này, có người gõ cửa.
Mộc Vũ Huân đi vào, nhìn thấy Sở Hạo để trần, chỉ mặc một chiếc quần cộc, cô ta sợ hãi kêu lên, vội vàng che mắt mình:
- Sở… Sở Hạo, tôi… Tôi tới gọi anh ăn sáng.
Mặt Sở Hạo đỏ lên, vậy mà bị hoa hậu giảng đường nhìn thấy cơ thể, nhưng hắn cũng là đại lão gia, nói:
- Được rồi, để tôi mặc quần áo đã.
Mộc Vũ Huân chạy ra, trong lòng khô nóng, vừa rồi cô ta còn vụng trộm liếc nhìn quần cộc một cái, nghĩ một lát liền thấy khó xử.
Sở Hạo mặc quần áo tử tế, rồi đi ra ngoài.
Sau khi ăn sáng xong, bác cả của Mộc Vũ Huân tới tìm Sở Hạo.
Bác cả cười nói:
- Sở thiên sư, khi nào chúng ta xuất phát, quỷ cụt tay kia thật sự ở trên núi sao?
Sở Hạo lắc đầu, sắc mặt bác cả hơi đổi.
Sở Hạo nói:
- Ông bảo mọi người đợi tôi ở trong viện, hôm nay bản thiên sư sẽ biểu lộ kỹ năng, Thiên Cơ Thần Toán!
Bác cả Mộc Vũ Huân kích động rồi.
- Đinh… Ký chủ trang bức thành công, đạt được điểm giá trị trang bức.
Sở Hạo buồn bực, chẳng lẽ vì có ít người nhìn sao? Xem ra là vậy thật.
Sở Hạo nghĩ như vậy, nếu theo lời Lý Mai Thanh nói, quỷ cụt tay từ trấn trên tới, vậy thì nhìn một cái, để xem rốt cuộc trong khoảng thời gian này người nào bị khí đen quấn thân, bị quỷ quấn thân.
Rất nhanh, trong sân tập hợp không ít người, người của Mộc gia đợi Sở thiên sư xuất hiện, không biết thiên sư muốn nói gì.
Mà người trẻ tuổi thì rất hưng phấn, nghĩ tới đi bắt quỷ với thiên sư, khỏi phải nói kích động tới cỡ nào.
- Vũ Huân, em có bạn học lợi hại như vậy, sao không nói với anh họ sớm hơn?
Một người đàn ông tuổi nói.
Một cô gái của Mộc gia hưng phấn nói:
- Đúng vậy! Ngày hôm qua Sở thiên sư quá đẹp trai, nếu anh ấy là bạn trai của chị, thì tốt biết bao nhiêu, có bạn trai như vậy, chị đi ngủ đều thấy an toàn.
Mộc Vũ Huân lườm cô ta một cái, nói:
- Sở Hạo là đạo sĩ, cả đời sẽ không cưới.
Cô gái Mộc gia hừ lạnh một tiếng, nói:
- Vậy chị đợi anh ấy hoàn tục.
- Chị!
Mộc Vũ Huân tức đến mức giậm chân.
Không chỉ người Mộc gia, còn có không ít người ở An Lập Hương tới đây, vây quanh ở bên ngoài, nghe nói tới chuyện xảy ra tối qua, đều muốn tới nhìn dáng vẻ của Sở thiên sư.
- Tôi nghe nói Sở thiên sư rất lợi hại, ngày hôm qua đánh hiệp với con quỷ kia, còn diệt được con quỷ kia nữa.
- Nghe nói thiên sư rất trẻ tuổi, không biết đã có bạn gái chưa?
Cô gái trong thôn nói.
- Sở thiên sư là thế ngoại cao nhân, sẽ để ý tới nha đầu nông thôn được sao! Không thấy đám con gái của Mộc gia à, cả đám đều ở thành phố, bảo dưỡng tốt như vậy, đặc biệt là Mộc Vũ Phi, có không biết bao nhiêu người nhớ thương.
Lúc này Sở Hạo bước tới, có một loại phong phạm khó mà nói rõ được.
- Thiên sư! Thật đẹp trai.
- Thực trâu! Không biết thiên sư có nhận đệ tử không.
- Haizz… Tiểu tử kia nhà tôi, nếu có nửa năng lực của Sở thiên sư, thì tốt biết bao nhiêu?
- Đinh… Ký chủ trang bức thành công, đạt được điểm giá trị trang bức.
Mẹ kiếp!
Như vậy cũng được sao?
Lúc này, cả đám người Mộc gia nhiệt tình chào hỏi.
Sở Hạo lập tức nhìn thấy Mộc Vũ Phi đứng cách đó không xa, nữ thần ngự tỷ lạnh lùng trong truyền thuyết, hôm nay cô ta không mặc tang phục, mà mặc bộ thể thao màu lam, dáng người lồi lõm lộ rõ, tỉ lệ hoàng kim, buộc tóc đuôi ngựa, thanh tú thoát tục, không nhiễm bụi trần.
(Ngự tỷ là gì: Nói nôm na, đó giống như soái ca của phái đẹp vậy, một mẫu phụ nữ hoàn hảo cả về sắc đẹp, tính cách lẫn tài năng. Các đấng mày râu đều mong muốn yêu hoặc lấy được một ngự tỷ.)
Có lẽ do khác biệt về khẩu vị, Sở Hạo cảm thấy cô ta xinh đẹp hơn em gái nhiều.
- Ừm, trong lòng mình càng khuynh hướng ngự tỷ hơn.
(Chưa xong còn tiếp.)