Cực Phẩm Chiến Thần

chương 25: nguyên nhân

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Kềm chế tâm tình đang kích động, ta ổn định tinh thần, bắt đầu từ đan điền, đi theo một tia chân khí. Chỉ thấy tia chân khí này lách trái vượt phải, nhảy lên hạ xuống, hoặc là chạy loằng ngoằn, hoặc….Sau khi chạy một hồi ma- ra- tông thì rốt cục trở về đan điền, hơn nữa lúc di chuyển thì nó lớn mạnh hơn một ít. Mà đối với ta mà nói thì chỉ nhớ rõ đại khái vài vị trí kinh mạch, hầu như không rõ chân khí ngưu B này chạy qua chỗ nào, nếu không phải tập trung hết tinh thần thì bảo đảm bị bỏ rơi chỗ kinh mạch nào cũng không biết.

Mà lảm cho ta cảm thấy tuyệt vọng chính là từ trong đan điền phát ra năm luồng chân khí, mà năm luồng chân khí này phân tán vận chuyển theo quỹ tích hoàn toàn bất đồng, trừ phi ta có thể biến thành 2,5 tên Chu Bá Thông, sau đó trái phải tương trợ lẫn nhau thì mới có thể tự hành vận chuyển chân khí này được.

Đến đây thì rốt cục ta đã hiểu rõ ràng rồi, tại sao chân khí này lại không nghe lời ta sai khiến, hóa ra là nó bất mãn về trí tuệ của chủ nhân quá thấp kém, năm luồng này không có đồng tâm, đối với ta khinh thường một bộ! Trời ạ, trên thế gian này sao lại có chân khí so với chủ nhân còn thông minh! Tại sao nó có dạng như thế được! Còn có vương pháp hay sao? Còn có pháp luật hay sao nửa hả trời?

Từ đó mà ta kết luận ra, chân khí này tự động vận hành theo công pháp của nó, tuyệt đối là một môn ngưu B công pháp, cũng không phải con người có khả năng luyện được à! Nếu có một vị luyện thành công môn công pháp này thì tuyệt đối là tên biếи ŧɦái, nếu thật sự luyện thành, vậy thì cũng trở thành tâm thần phân liệt.

Từ trạng thái nhập định tỉnh lại, ta thở phào một hơi dài, nhìn đồng hồ trên vách tường thì đã phát hiện hơn mười giờ tối rồi, ta đã ngồi nhập định hơn bốn giờ. Động tay động chân, một chút tê dại cũng không có. Ta không khỏi đắc ý, có thần công chính là không giống à, nhớ tới năm đó ta đang luyện khí công, ngồi nửa giờ thì chân đã tê rần, còn buồn tiểu đến cuống cuồng, mà bây giờ thì chân không còn tê nữa, tay không bị trật gân, thân thể cũng nhẹ, hắc hắc, thần công như vậy, luyện một hồi thật là sảng khoái.

Tâm niện vừa động, chân khí tự nhiên lưu chuyển toàn thân, ta cảm giác cả người đều bắt đầu nhẹ nhàng, rất chậm rãi, ta khoanh chân từ trên giường bay lên, ở không trung buông lỏng cước ra, sau đó chậm rãi rơi xuống đất.

Ta không có cảm thấy gì vui sướиɠ, bởi vì lúc trước còn chưa có bay lên thì ta đã có cảm giác có thể bay được rồi, ta có năng lực như vậy, chỉ cần ta nguyện ý. Có một loại cảm giác như vậy, cho nên thật sự bay lên được thì cũng không có gì cao hứng nữa.

Đi ra khỏi phòng, ta đứng ở trong viện, phi thân lên nóc nhà rồi ngồi xuống, ngẩng đầu ngắm bầu trời đêm đầy sao. Tinh thần như trở về bảy ngàn năm trước lẳng lặng mà chớp động, có một số ít ngôi sao ta vẫn còn nhận ra được.

Gió đêm thổi qua, tâm tình bi thương tràn ngập trong lòng ta, ta yên lặng ngắm những ngôi sao này, trong tánh mạng của bọn nó thì bảy ngàn năm bất quá chỉ là một cái chớp mắt. Nhưng trong thế giới của ta, hết thảy đều là vật còn nhưng người đã đi xa.

Sau khi ổn định tâm tình, cảm thấy rất buồn bực, ta có xúc động hung hăng phát ti3t một hồi. Ánh mắt vừa động, ta quay đầu nhìn về hướng luyện võ trường, thân hình bay tới.

Ở bên trong một căn phòng luyện công rộng lớn, Thủy Thanh Hoa cùng Thủy Hương Vân cách nhau hơn mười mét, ngồi đối diện với nhau, ở trung gian bọn họ có một bồn nước bằng bạc, trong bồn chứa một nửa nước. Ở trên bồn có một đồng hồ nước, thật lâu từ trong đồng hồ mới nhỏ một giọt nước vào trong bồn bằng bạc.

Thủy Thanh Hoa thở ra một hơi dài, chậm rãi mở mắt, nhìn Thủy Hương Vân đang khoanh chân ngồi cách mình vài mét, thản nhiên nói:”Vân Nhi, dừng lại được rồi.”

“Thái gia gia?” Thủy Hương Vân mở mắt, nghi hoặc nhìn Thủy Thanh Hoa.

Thủy Thanh Hoa nói:” Ngưng Thủy Chân Khí của Thủy gia chúng ta coi trọng là việc tâm bình khí hòa, từ trong nước mà ngộ ra đạo, lòng của ngươi đang rối loạn, nếu luyện nữa thì chỉ có hại thân.

Thủy Hương Vân xấu hổ cúi đầu nói:”Thái gia gia, Vân Nhi biết sai rồi.”

Thủy Thanh Hoa nói:”Chắc là ngươi đang nghi vấn tại sao ta chiếu cố Dương tiểu huynh đệ, đúng không?”

Thủy Hương Vân gật đầu nói:””Vân Nhi quả thật không rõ, mặc dù thái gia gia thưởng thức Dương…. Tiên sinh, tu vi của hắn quả thật bất phàm nhưng cũng không cần đem một trong ba viên ‘’Thủy Thần Đan’’ đưa cho hắn? Lúc đầu cha…..”

Nói tới đây, Thủy Hương Vân nói không được nữa, cắn môi, con mắt có chút hồng.

“Ai….” Thủy Thanh Hoa thở dài, nói:””Ta tại sao lại không biết sự trân quý của “Thủy Thần Đan’’ chứ, lúc đầu cha ngươi bị trọng thương, ta còn không nỡ lấy ra dùng, rốt cục làm hại cha ngươi lưu lại di chứng sau căn bệnh… Bất quá, Vân Nhi, ngươi thật sự không rõ dụng ý của ta hay sao?”

“Vân Nhi đần độn, xin thái gia gia chỉ điểm.”

Thủy Thanh Hoa mỉm cười, vừa muốn trả lời thì đột nhiên ngẩn ra, nhìn thoáng qua phương hướng của luyện võ trường, lập tức mỉm cười nói:”Không tệ, theo thực lực hắn mà nói, chỉ có thể xem là địa giai hạ phẩm, nhưng theo tuổi của hắn mà có tu vi như vậy thì quả thật khó được, mà còn về phần ‘’Thần Thủy Đan’’ tặng cho hắn, sở dĩ ta làm như vậy là vì có liên quan đến công phu của hắn. Vân Nhi, năng lực thuộc tính trên thế gian này thì ngươi hẳn là rõ ràng rồi phải không? Vô luận là nhân tộc hay dị tộc, mặc dù phương pháp tu luyện bất đồng, biểu hiện chiêu thức khác nhau nhưng căn cứ vào ngọn nguồn thì đều không thoát khỏi năm loại kim mộc thủy hỏa thổ. Ngưng Thủy Chân Khí của Thủy gia chúng ta, ‘’Li Hỏa Chân Khí’’ của Hỏa Vân gia, ‘’Kim Cương Chân Khí’’ của Kim gia, ‘’Mộc Linh Chân Khí’’ của Mộc gia, ‘’Liệt Địa Chân Khí’’ của Hoàng Phủ gia, có thể nói trong nhân tộc thì công pháp có sức mạnh cao nhất là ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, ngoại trừ Hồn điện của chính phủ Tân Liên Bang cùng thần khí khó lường Lâm Phượng Các, không người nào có thể so sánh với năm đại thế gia chúng ta. Mà bây giờ lại sinh ra biến hóa”

Trong mắt của Thủy Thanh Hoa hiện ra một đạo tinh quang, không có bộ dáng cười đùa lúc thường, thân là thượng thượng đại gia chủ của Thủy gia, há có thể là hạng người tầm thường?

Trong lòng Thủy Hương Vân vừa động, nói:”Ý tứ của thái gia gia là….. Dương tiên sinh?”

Thủy ThanhHoa gật đầu nói:”Không sai. Dương tiểu huynh đệ lai lịch cổ quái, công phu lại càng cổ quái dị thường hơn. Cuộc đọ sức hôm nay, ta phát hiện hắn ngoại trừ không sợ công kích thì chân khí của hắn đã thoát ly ra khỏi ngũ hành, là chân khí hệ điện chưa bao giờ xuất hiện qua! Loại chân khí này, ngay cả ở trong cuộc chiến đại diệt tuyệt cũng không nghe thấy người nào có được! Lúc này hắn còn trẻ tuổi mà có được tu vi như thế thì đã là bất phàm rồi, ta tin tưởng một thời gian sau, sau khi rèn luyện xong thì hắn nhất định trở thành một đại nhân vật, trở thành nhất phái! Trên giới võ học sinh ra một chấn động chưa từng có trước đó…. Cho nên, ngươi đang ở ngoài ánh sáng, tại sao không nhìn ra?”

Thủy Hương Vân lộ ra vẻ khϊếp sợ, rồi chậm rãi nói:”Cứ như vậy, Thủy gia chúng ta cùng Dương tiên sinh có quan hệ rất tốt, tương lai khi hắn trở thành nhất phái, Thủy gia chúng ta có thể kết minh với hắn, làm cho thực lực và ảnh hưởng của Thủy gia chúng ta càng lớn hơn nữa!”

“Không sai”. Thủy Thanh Hoa nói:”Ta nhìn ra tâm tính của Dương tiểu huynh đệ rất thuần phác, không phải là loại người hai mặt hai lòng đại gian đại ác. Ta thập phần thưởng thức hắn. Cho nên thêu hoa trên gấm không bằng cứu người gặp nạn, chúng ta giúp đỡ hắn lúc mà hắn còn chưa có địa vị, hắn nhất định nhớ kỹ trong lòng. Tương lai chúng ta chẳng những thiếu ít đi một địch nhân mà còn thêm một minh hữu, chuyện tốt như thế tại sao không làm?”

Vừa nói Thủy Thanh Hoa nháy mắt một cái, cười giễu:””Đương nhiên, nếu như có thể để hắn làm rễ ở Thủy gia thì quan hệ của chúng ta càng thêm ổn thỏa.”

“”Thái gia gia!” Thủy Hương Vân xấu hổ đỏ mặt, tức giận nói.

“Ha ha ha ha…….” Thủy Thanh Hoa vui vẻ cười to, đột nhiên sắc mặt hắn biến đổi, rồi đột nhiên nghe được một tiếng ầm vang giống như sét đánh ngang tai, cả phòng đều rung chuyển.

Thân hình Thủy Thanh Hoa bất ngờ chợt lóe, một đạo tàn ảnh liền bay ra ngoài

Truyện Chữ Hay