Cực Phẩm Chiến Thần

chương 22: truyền thụ thái cực (thượng)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Không muốn nghĩ nhiều nữa, ta hỏi:”Vậy Thủy lão ca nhìn xem, hiện giờ thực lực của ta thuộc cấp bậc gì?”

“Ngươi?” Thủy Thanh Hoa trừng mắt nhìn ta, quét từ trên xuống dưới, lắc đầu liên tục, nói:”Ngươi có tu vi của địa giai thượng phẩm, nhưng lại không thể điều động được lực lượng và kinh nghiệm chiêu số, tổng hợp lại thì miễn cưỡng có thể đạt tới địa giai hạ phẩm.”

Đạt tới địa giai hay thiên giai thì đối với ta không quan trọng lắm, chỉ là nghi hoặc nói:”Vậy thì rất kỳ quái, nếu ta là địa giai hạ phẩm, vậy tại sao trước kia ta cảm giác chân khí Thủy lão ca không có áp chế ta?”

Những lời này đã chạm đến chỗ đau của Thủy Thanh Hoa, sắc mặt hắn có chút nhiều cổ quái, nhưng lại không biết giải thích thế nào, chẳng lẻ nói cho thiếu niên này biết chân khí của ngươi chuyên dùng để khắc chế chân khí hệ thủy? Vô luận là vì mặt mũi hay chính là ích lợi của gia tộc, những lời này không thể nói lung tung, vội ho khan một tiếng rồi nói:”Tình huống mới vừa rồi rất đặc thù, không chắc chắn lắm, trước đó khi ta đánh bộ quyền pháp kia thì ngươi cười cái gì? Hơn nữa cười rất là cổ quái?”

Lần này thì đến phiên ta ho khan, đương nhiên không thể Thái Cực Quyền của Thủy Thanh Hoa ngươi đến rắm chó cũng không kêu, không thể làm gì khác hơn là uyển chuyển nói:”

Không có gì, ta chỉ cảm giác bộ quyền pháp ngài đánh tương đối cổ quái, cho nên mới không nhịn được mà cuời.”

Thủy Thanh Hoa cả đời si mê võ học, tối kị không cho phép người khác coi thuờng công phu của mình, nhất là môn ‘Thần công’ mà hắn đã nghiên cứu hơn muời năm, cho nên càng không thể cho người ta coi thường được. Lúc này Thủy Thanh Hoa hừ một tiếng nói:”Là tiểu tử ngươi không hiểu biết, bộ quyền pháp của ta nhìn như thong thả nhưng thật ra lấy chậm đánh nhanh, ẩn dấu đạo lý của trời đất, nếu ngươi có thể ngộ đạo được hai ba phần trong đó thì có thể thu được rất nhiều ích lợi.

Trong lòng ta cười thầm, lão nhân lại đem những lời vừa giáo huấn Thủy Thanh Hoa đổ lên đầu của ta. Bất quá bây giờ ta rất có thiện cảm với Thủy Thanh Hoa, Thái Cực Quyền đối với ta chỉ là một môn cường tráng thân thể, vậy thì không bằng dạy cho Thủy Thanh Hoa, nói không chừng có thể nhờ hắn mà Thái Cực Quyền phát duơng quang đại ở tương lai thế giới này.

Trầm ngâm một hồi, ta nói:”Thủy lão ca, thật không dám dấu diếm, sư phụ ta đã dạy một bộ quyền tương tự của lão ca, bất quá bộ quyền pháp đó phức tạp hơn nhiều, chiêu thức cũng bất đồng rất nhiều.

Thủy Thanh Hoa nghe xong thì ánh mắt lộ ra vẻ kinh dị nhưng càng nhiều vẻ hoài nghi:”Thật không?”

Hắn thật ra cũng không tin lắm, chính mình khổ cực hơn muời năm mới ngộ ra bộ quyền pháp này mà tự nhiên bị một người khác ngộ ra trước một bước, nhưng lại là một người không thể tập võ ngộ ra, cái này làm hắn khó có thể tiếp nhận.

Ta cuời nhạt, nói:”Thủy lão ca nếu như không tin thì ta có thể biểu diễn một hồi, lập tức biết được thật hay giả.”

Thủy Thanh Hoa thấy bộ dáng ta lãnh đạm tự nhiên không giống như làm bộ, lúc này mới mừng rỡ không thôi, vừa lại chờ mong. Phải biết rằng, bộ quyền pháp này chỉ có một mình hắn tìm tòi, không có đối tượng để tham khảo luận bàn, đã rất lâu sau không biết mình ngộ ra là đúng hay sai. Bây giờ có người cùng chí hướng, vô luận ta đánh quyền tốt hay xấu thì cũng có một đối tượng để so sánh.

Thủy Thanh Hoa vừa nói một chữ tốt thì lại chần chờ một lát rồi nói:”Thôi hay quên đi, bộ quyền pháp kia chính là do sư phụ truyền thụ cho ngươi. Nếu chưa được sự cho phép của sư phụ thì không nên biễu diễn cho nguời khác xem.

Ta lập tức nói:”Thủy lão ca nói không đúng rồi, trước không bàn đến việc sư phụ đã qua đời, thân là truyền nhân của sư phụ cho nên ta là chủ nhân của bộ quyền pháp kia, muốn biễu diễn cho người khác xem hay không là do ý của ta. Hơn nữa lúc sư phụ còn sống đã nói:bộ quyền pháp này tác dụng lớn nhất của nó là giúp cường tráng thân thể, ngài có một giấc mộng chính là hy vọng đem bộ quyền pháp kia truyền đến khắp nơi trên thế giới, để cho mỗi người đều có một thân thể cường tráng, lúc trước Thủy lão ca ở tại võ đài đánh một bộ quyền, cũng không có kiêng kị ngoại nhân như ta sao?”

“Truyền tới khắp mọi nơi trên thế giới?” Thủy Thanh Hoa ngây ngốc nhìn ta, lập tức rơi vào suy tư, một lúc lâu sau mới thở dài một hơi:”Sư phụ ngươi không chỉ võ học kỳ tài mà ngay cả tấm lòng và ánh mắt đều làm cho người ta phải khâm phục, trước không nói đến võ học hắn như thế nào nhưng có thể đem võ học mà mình khổ cực sáng tạo ra mà truyền bá ra ngoài, đây chính là tinh thần võ học vĩ đại…Về điểm này Thủy Thanh Hoa ta tự thẹn không bằng sư phụ của ngươi à, nói về ta, lúc sáng tạo bộ quyền pháp này thì cũng bất quá có ý định dựa vào nó mà chấn hưng Thủy gia mà thôi. Ai, đáng tiếc, đáng tiếc, nếu sư phụ ngươi còn sống, chỉ bằng vào phẩm hạnh của hắn thì ta muốn cùng hắn kết nghĩa huynh đệ, nâng ly chúc mừng! Đáng tiếc….ài..” Thủy Thanh Hoa thở dài thật sâu.

Thấy bộ dáng Thủy Thanh Hoa có chút mất mác, nội tâm không khỏi cuồng hãn, ai, không dám nói tốt thêm cho ‘sư phụ’ nữa. Nếu không “sư phụ” liền trở thành một nhân vật vĩ đại thúc đẩy sự chuyển động của bánh xe lịch sử.

Thủy Thanh Hoa không có ý kiến gì nữa, hai người đi tới luyện võ trường, ta phát hiện cái chỗ dấu chân lõm lúc trước thì hiện tại đã bằng phẳng, không khỏi hết sức ngạc nhiên, nghĩ thầm trong thời gian ngắn như vậy mà có người chuyên môn sửa chữa sàn nhà rất tốt rồi.

Thủy Thanh Hoa chú ý tới thần sắc của ta, cười a a vài tiếng, nói:” Đây là đều là do đám thỏ tể tử kia làm đó, cái gì kêu là kim loại hoạt tính, chỉ cần không bị phá hư quá mức thì đều có thể tự động phục hồi như cũ, xem như là một trong những việc tâm đắc mà đám tiểu tử làm cho ta.”

Nghe giải thích, trong lòng ta lại cảm thán khoa học kỹ thuật tương lai thật thần kỳ.

Trải qua mấy giờ, lúc đầu chỉ là cơn mưa phùn thì bây giờ mưa càng ngày càng lớn, bất quá ta cùng Thủy Thanh Hoa đều không quan tâm, vận chuyển chân khí một hồi, nước mưa liền ngăn trở ở bên ngoài.

Ta đứng ở trên luyện võ tràng, buông lỏng thân thể, chân khí cũng thu về đan điền, nước mưa liền lập tức rơi xuống người của ta.

Chậm rãi nâng cánh tay lên, Thái Cực Quyền từ trong đầu liền liên miên thi triển ra không dứt, trong miệng thì lớn tiếng niệm khẩu quyết quyền pháp:” vô cực âm dương phân lưỡng bàng,dương cực phục âm khai tứ phương,lập phúc âm dương song hướng chưởng,nghịch triền chí hung quải lưỡng sương,âm dương hợp bế hành thuận tích,nhất dẫn nhất thôi kiến đoản trường。 âm tỏa dương phiên mật bất thấu,chuyển chưởng vi chuy kích cảnh hậu,dương tham âm lĩnh vạn biến lý,cước hạ hư thật chẩm sai tựu。đảo chuyển âm dương tùy kiên tẩu,trừu trắc liên hoàn bất miên hưu,lưỡng nghi quyền đả bằng kính khắc,đan tiên hóa lạc đoạn kiều đầu。dục tẩu kiền dương vô cực đạo,hữu cương hữu ly hữu hổ phục,vô hình vô tượng vô phân nã,trung cung trung tá trung vô dạng……”

Vốn Thủy Thanh Hoa đối với Thái Cực Quyền của ta vẫn còn thái độ hoài nghi, nhận định rằng ở phương diện này ‘sư phụ’ ta không thể vượt qua hắn, nhưng khi thấy ta đánh như mây bay nước chảy, cộng thêm nghe được khẩu quyết thì nhất thời cảm giác nắm bắt được tinh túy, vẻ mặt lúc bắt đầu là không quá để ý trở nên nghiêm túc, sau đó kinh dị, hoàn toàn bị chấn động, cuối cùng miễn cưỡng ổn định tâm thần đang kích động, tập trung toàn bộ tinh thần chăm chú nhìn ta đả Thái Cực Quyền, tay cũng vô ý thức mà bắt đầu theo động tác của ta mà vận động.

Truyện Chữ Hay