Cực Phẩm Chiến Thần

chương 12: ta là vô địch

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mặc kệ nó như thế nào, kế tiếp, ta đêm toàn bộ sự việc phát sinh giữa ta và đám người Trần Ưng ở trong sở cảnh sát nói ra một lần, kể cả ta bị đánh mà không có cảm giác đau đớn, cùng sự tình tự động hấp thu chân khí người khác, một chút cũng không giấu diếm.

Cứ theo lời nói từ từ của ta, vẻ mặt hưng phấn ban đầu của Mộc Y Linh chuyển dần sang nghi hoặc, sau đó chuyển thành ngạc nhiên, kế tiếp nữa là khϊếp sợ, tiếp theo là trở lại nghi hoặc, cuối cùng ánh mắt nhìn ta cũng bắt đầu trở nên quái dị.

“Ngươi nói đều là thật cả sao?” Mộc Y Linh không dám tin tưởng những lời đó. Nàng thật sự không dám tin tưởng, cái thế giới này dĩ nhiên lại có việc quái lạ như vậy.

Ta bình tĩnh nói:”Lúc trước ở phòng giam, ta nghe hắn nói chân khí của hắn là ‘Liệt Hỏa Chân Khí’, nói như vậy ngươi hẳn là sẽ biết chứ?”

Mộc Y Linh gật đầu, không biết ta có ý tứ gì.

Ta vươn tay phải tới trước mặt Mộc Y Linh, ngưng thần tĩnh khí, đều động một cỗ liệt hỏa chân khí nẳm ở bên trong đan điền, vận khí tới cánh tay. Rất chậm rãi, một cỗ nhiệt khí yếu ớt từ bàn tay ta tản mát ra, nguyên bổn bàn tay trắng ngần cũng nhanh chóng biến thành màu hồng.

“Liệt Hỏa Chân Khí!” Mộc Y Linh thất thanh kêu lên, trợn to mắt nhìn lòng bàn tay ta, theo phản ứng mà tiến tới, dùng một tay chạm vào cánh tay phải của ta, cảm thụ tính chất của chân khí, khẳng định nói:”Không sai, quả thật là Liệt Hỏa Chân Khí!”

Ta cảm giác cỗ nhiệt khí bốc lên, chân khí ở trên bàn tay càng ngày càng ít, lập tức sẽ khô cạn, nhanh chóng thu chân khí trở về, hạ tay xuống nói:”Bây giờ tỷ tin tưởng lời ta nói chưa.”

Mộc Y Linh không nói gì, mà nắm lấy tay của ta, một đạo chân khí làm cho ta cảm thấy tràn ngập sinh cơ khi nó tiến vào trong kinh mạch, tiếp theo, luồng chân khí kia giống như con diều bị chặt đứt dây, không chịu sự khống chế của Mộc Y Linh, mà là đang hành tẩu trong cơ thể ta một vòng rồi trở về đan điền, nhưng thần kỳ là không có dung hợp với luồng Liệt Hỏa chân khí màu đỏ kia, mà là tự thành một cỗ màu xanh biếc, trong đan điền, hai chân khí tính chất bất đồng chiếm một nửa. Làm cho ta cảm thấy hết sức kỳ quái, không biết nguyên nhân gì lại như vậy.

Về phần Mộc Y Linh, lúc chân khí mất đi liên lạc, lập tức kinh hãi, bất quá đã chuẩn bị tâm lý rất tốt rồi.

Sau đó nàng vẫn chưa từ bỏ ý định truyền thêm vài đạo chân khí, kết quả giống như hồi nãy, chân khí vừa tiến vào trong cơ thể ta thì lập tức như đánh chó bằng bánh bao thịt có đi mà không có hồi.

Một hồi sau, Mộc Y Linh đã hoàn toàn tin lời ta nói, ngẩn người, ánh mắt nhìn ta giống như nhìn thấy một con quái vật, nói:”Chân khí của ta đâu?”

Ta cười khổ, lấy ngón tay chỉ vào vị trí đan điền dưới rốn, nói:”Nó tiến đến đây.”

Mộc Y Linh đột nhiên nhớ tới cái gì đó, cực kỳ hoảng sợ nói:”Vậy luồng Liệt Hỏa chân khí kia đâu? Chúng nó đều ở trong đan điền, không có phát sinh xung đột gì sao?”

Ta lắc đầu, nói:”Không có, chúng nó đều chiếm một nửa đan điền, không có quấy nhiễu nhau.”

Mộc Y Linh đờ người ra nhìn ta, đột nhiên hưng phấn hai tay ôm lấy ta hét to lên:”Trời ạ! Ngươi thật sự quá lợi hại! Quá lợi hại nha! Ngươi là thần tượng của ta! Nói cho ta biết, như thế nào ngươi lại biến thành như vậy? Như thế nào biến thành? Trời ạ, chân khí của người khác đánh vào cơ thể ngươi thì đều bị ngươi hấp thu thành chân khí của mình, đi tìm mấy vị cao thủ đánh vài trận, không phải trở thành cao thủ sao? Con mẹ nó! Tại sao vận khí ngươi lại tốt như vậy!” Dưới sự kích động, ngay cả từ ‘Con mẹ nó’ mà Mộc Y Linh cũng phát ra.

Ta bị Mộc Y Linh lắc lư có chút nhiều choáng váng, nghe thấy nàng nói như vậy, lập tức chợt hiểu ra, vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa vui mừng không thể nói bằng lời, thật muốn đánh cho mình một cái bạt tai mắng một tiếng ngu ngốc, vì chuyện tu luyện võ công mà khổ sở buồn lo, lại không nghĩ rằng mỏ vàng lớn nhất đang ở trên người mình.

***, có thân thể đặc dị như vậy, còn cần gì phải luyện nội công? Chỉ cần đi đánh nhau là được! Dù sao ta không có đau lẫn bị không bị thương! Ngươi đánh ta đi, ngươi đánh ta đi! Ngươi đánh còn nặng, con mẹ hắn ta càng cao hưng hơn! Công lực của ta càng thâm hơn!

Con mắt ta bắt đầu lóe tia sáng. Mịa nó, đến lúc đó Dương đại thần tùy tiện vung tay lên, ngàn vạn cao thủ lập tức biến thành tro bụi! Ha ha, đến lúc đó

Đột nhiên từ địa ngục lên thiên đường, làm ta không che dấu được trong lòng mừng như điên, kiêu ngạo bắt đầu cười ha hả, rất giống như ta bây giờ đã trở thành tuyệt thế cao thủ rồi.

Ta cùng Mộc Y Linh đang chìm đắm vào sự ảo tưởng của mình, hai người ôm cùng một chỗ, vừa cười vừa nhảy múa! Giống như đã điên rồi!

Nhảy một hồi lâu ta đột nhiên cảm giác buồn bực, tại sao nha đầu điên này so với ta càng cao hứng hơn? Sau đó ta lại cảm giác tư thế của hai người có chút không đúng.

Lúc này hai người chúng ta ôm chặt nhau, hai đại cầu vĩ đại mà tràn đầy co dãn của Mộc Y Linh áp vào ngực của ta, bởi vì mãnh liệt bị đè ép mà biến dạng giãn sang hai bên. Càng xấu hổ hơn chính là một tay ta eo mảnh khảnh của nàng, tay kia cư nhiên không biết lúc nào đặt trên mông mập mạp, cảm giác tay truyền đến ấm áp cùng mỹ diệu đến không thể nói bằng lời, làm cho trái tim ta bắt đầu bay bổng. Ta thấy Mộc Y Linh vẫn đang ở trong hưng phấn, tâm trạng không khỏi bắt đầu ngứa ngáy, thừa dịp nàng không chú ý, không mạnh không yếu nhéo hai phát, woa…. Cảm giác bàn tay kia, cảm giác co giãn….. Hơn nữa từ trên người phát tán ra mùi thơm tự nhiên đạm đạm của xử nữ, tủy thượng thận của ta không ngừng tiết ra hormon Adrenalin.

Vừa vặn hôm nay Mộc Y Linh mặc áo ngực loại trung, mặc dù là loại trung nhưng bởi vì nhũ phòng của nàng rất lớn, nhũ câu vẫn rõ ràng hiện ra, càng huống chi là đang dưới tình huống bị đè ép, làm cho lòng người càng thêm nhộn nhạo.

Cúi đầu nhìn u thâm nhũ câu gần trong gang tấc, hô hấp ta trở nên dồn dập, đột nhiên có du͙© vọиɠ muốn cắn một ngụm thưởng thức tư vị mềm mại thơm tho kia, mà tiểu đệ đệ lại không nghe lời sai khiến bắt đầu to ra, đảo mắt từ tiểu đệ đệ biến thành đại đệ đệ, cứng rắn như sắt nóng như hỏa diễm, không biết sống chết hướng về phía trên tiểu phúc của mỹ nhân.

Cảm nhận phía dưới người có một cây nóng hừng hực, vốn thân thể Mộc Y Linh đang chìm đắm trong trạng thái hưng phấn thì chợt nhiên cứng ngắt lại.

Mộc Y Linh mạnh mẽ đẩy ta ra, ta mặc dù không muốn nhưng khi thấy cặp mắt lạnh như băng bão hàm sát khí kia, dục niệm đang có giống như bị xối một gáo nước lạnh biến mất không còn tăm hơi, chỉ còn lại sự sợ hãi cùng thấp thỏm.

Ba!

Một phát bạt tai vang dội in lên mặt của ta.

Ánh mắt của Mộc Y Linh lạnh như băng không có gì biến hóa, lạnh lùng nói:”Vô sĩ!”

Vừa nói, nàng liền xoay người đi vào trong phòng mình.

Khi tiếng cánh cửa kim loại đóng phát rầm một cách lạnh lùng, trong chớp mắt đó tâm của ta đã lạnh ngắt.

Đây là cái bạt tai mà ta bị đánh lần thứ nhất, nhưng chính là ta lại không có chút oán hận nào. Trái lại, ta chỉ hận bản thân mình, Y Linh tỷ đối với ta tốt như vậy, chiếu cố ta như vậy, lại còn vì chuyện của ta mà cao hứng, ta lại làm ra cái chuyện đó với nàng.

Ngẫm lại trước kia, ta khinh bỉ nhất là loại người chỉ biết dụng nửa người dưới để suy nghĩ, nhưng là bây giờ ta lại biến thành một trong những người mà bản thân khinh bỉ nhất. Vô cùng hối hận ngàn ngập trong trái tim ta, ta cảm giác rất có lỗi với Y Linh tỷ, thậm chí không biết sau này làm thế nào đối mặt với Y Linh tỷ

Truyện Chữ Hay