Vinid gật đầu.
Chỉ chỉ phía đằng xa kia có ba bộ thi thể cá sấu.
Trong đội ngũ chết mất ba người, tại xác của bọn họ đã nát không thể nát lại dưới hàm răng của ma vật.
Kể cả iggy cũng bị thương đang băng bó vết thương tại mõm đá.
Karl gật đầu.
Chạy lại những cái xác.
Hắn thu hết vào trong ba lô, trọng lượng khá nặng.
Tại lúc mọi người đang nhanh chóng băng bó vết thương, hắn khẽ đảo tay lấy ba phần thịt biến dị sau lưng ba con cá sấu.
Hành động này của hắn đã gây tò mò một số người.
Trong đó có cả Vinid, sau khi thu thập tất cả vật liệu, Karl theo đoàn người trở lại tòa phế tích.
Vẫn phương pháp cũ, một người trong đó tạo ra tiếng vang trước cửa của một tầng nhà hai tầng.
Nghiêng tai lắng nghe một chút xác định không có vấn đề gì về sau, liền phất tay ra hiệu cho đoàn đội phía sau tiếng vào.
"Henry, đừng chủ quan.
Soi đuốc một chút cẩn thận có những ma vật khác ẩn núp trong bóng tối."
Lysa tiếng nói vang lên phía sau đoàn đội.
Đồng thời nàng quay đầu nhìn một chút Iggy.
"Che lấp vết thương một chút, đừng để mùi máu tươi phiêu tán."
Iggy gật đầu, hắn vịn tay vào bờ vài Igor.
Vết thương kéo dài từ bả vai kéo xuống ngang lưng, vết tích cú quật đuôi của con cá sấu.
Đồng dạng hắn là tiến hóa giả cấp , sức mạnh gấp lần người bình thường.
Phần vết thương bị thối rữa bị cắt bỏ khiến hắn có chút chật vật.
Nếu đổi lại là người bình thường hắn đã chết không thể chết lại.
Henry nghe tiếng đội phó phía sau gật đầu, hắn tìm kiếm một chút củi khô quấn một chút vải rồi đốt.
Ngọn đuốc rực cháy, hắn soi một chút bóng tối trong tòa nhà.
Phân biệt ném vào những góc mà hắn không tìm thấy.
Một lúc sau không có động tĩnh hắn liền đi vào.
Tại vách cửa của lầu hai.
Henry vất cây đuốc vào trong phòng, tầng này khá trống trải, các khối rơm được xếp chồng lên nhau.
Bỗng nhiên một tiếng động nhỏ bé được phát ra sau các khối rơm.
Henry cầm nắm thanh kiếm chậm rãi đi về tiếng động, đột nhiên một cái bóng mờ nhỏ hướng về hắn lao đến.
Soạt!!
Henry né sang một bên.
Trong tay thanh kiếm hướng về cái bóng chém xuống cái bóng nhỏ.
Chít chít !!
Thanh kiếm xuyên thẳng đầu của con biến dị chuột, ngưng thần lắng nghe không còn tiếng động hắn mới yên tâm đi khắp phòng một lượt.
Mặt trời dần về phía tây.
Bóng đêm đang chậm rãi cắn nuốt ánh sáng còn sót lại trên mặt đất.
"Được rồi, mọi người đêm nay sẽ nghĩ ngơi tại đây, ngày mai chỉnh đốn một chút chúng ta sẽ đi sâu vào khu vực đầm lầy."
Ronnie ngồi trước đám lửa chậm rãi nói.
Hắn hôm nay mất ba người, trong đó hai người là hắn lâm thời tuyển mộ.
Một người là hắn ở tiểu đội bên này, đồng dạng là cũng mấy lần ra vào khu vực nguy hiểm.
Tìm kiếm tiến hóa giả đồng dạng không khó nhưng là tại tranh chấp tài nguyên giữa các phân đội lại cực kỳ kịch liệt.
Lysa ngồi một góc đồng dạng im lặng chợp mắt.
Chỉ có Iggy bên này nằm ngủ.
Hắn mất máu quá nhiều đồng thời cũng xuất lực nhiều nhất tiểu đội.
Hắn thật ngủ thoải mái cũng không phải không đề phòng, nhưng hắn vẫn yên tâm bởi vì em của hắn Igor sẽ không hại hắn.
Karl lẳng lặng ngồi, nhấp một chút nước.
Hắn lấy một thanh đao nhỏ cắt nhỏ phần thịt biến dị.
Động tác của hắn hấp dẫn chú ý của nhiều người.
Một người trong đó cười khẩy : "Anh bạn, đừng nói ngươi định ăn những thứ này chứ?"
Karl quay đầu lại đáp : "Ừm, là sẽ ăn, có vấn đề gì sao?"
Người kia nói : "Thứ này ăn vào là sẽ biến dị, không có ai nói cho ngươi điều này sao?"
Karl gật đầu : "Hẳn là đã nói rõ."
"Ngươi cũng đừng trách ta không nhắc nhở, nếu như ngươi chỉ cần có một xíu biểu hiện như những kẻ biến dị kia thì đừng trách nỏ trên tay của ta nhắm vào ngươi." Người kia để một mũi tên lên thanh nỏ kéo dây cung hướng về Karl, chỉ cần Karl có chút dị động thì mũi tên sẽ phát.
Karl cười cười gật đầu cũng không thèm để ý đến động thái của người thanh niên này, hắn nhưng là mang tiếng người bình thường.
Đồng dạng ngồi một bầy giữa các tiến hóa giả cấp hai còn sợ hắn cái này người bình thường.
Lại nói hắn một cái đạo tặc cấp còn sợ mấy người trong này, chỉ cần không đến mười giây hắn có thể dùng một con dao nhỏ hạ gục tất cả mọi người ở đây.
Lấy một thanh gỗ hý hoáy một chút đẽo gọt thành mấy cái xiên gổ.
Đặt lên trên đống lữa.
Mùi hương như có như không phiêu tán tại căn phòng lầu hai khiến mọi người ghé mắt nhìn.
Vinid cũng bị hấp dẫn mùi thịt nướng, hắn tại đối diện đống lữa nhìn chằm chằm hai xiên thịt.
Con mắt chòng chọc vào mấy miếng thịt trắng tươi mơn mởn dần ngã sang màu đỏ nâu.
"Ực !!"
Tiếng nuốt nước miếng đột ngột vang lên khiến Karl sửng sốt một chút, nhìn đối diện cái thân cao gần hai mét này có chút bật cười.
Một lúc sau khi Karl cảm thấy được rồi, hắn lấy một xiên gỗ có thịt nướng tước một miếng bỏ vào miệng từ từ nhấm nháp.
"Có chút dai, thêm tí muối hoặc gia vị cũng có thể chấp nhận được."
Vinid có chút nóng nãy, mùi thịt quá mê người rồi, ngoại trừ thịt gia súc hắn còn chưa hưởng qua thịt cá sấu đâu.
Nhìn lại từng chút thịt dần dần biến mất tại trong miệng cái người bình thường kia hắn có chút không dám ăn.
Khẽ quay đầu hắn ngồi lại trong góc nhắm mắt.
Mắt không thấy tim không đâu nhưng mà mùi thịt nướng quấn lấy mũi của hắn có chút chịu không nỗi.
Tại Karl ăn uống xong hai xiên nướng.
Lấy bên hông bình nước, uống một hơi rồi kê đầu lên ba lô vắt chéo chân ngồi ngủ.
Cũng không phải thật sự ngủ mà là hắn tiến nhập trạng thái thiền chủ động.
Gió thổi cỏ lay hắn vẫn có thể đề phòng.
"Hắn thật không việc gì?" Một người trong đó đặt câu hỏi.
"Có chút không thể tin được, rõ ràng hắn ăn thịt ma vật lại không có vấn đề gì?"
"Chưa biết được, xem ra phải canh chừng hắn bên này tránh sơ suất."
"Nếu hắn có biểu hiện bất thường trước tiên xử lý hắn cũng không muộn."
Đêm đã khuya, phía bên ngoài như có như không tiếng gào thét.
Một số kẻ biến dị chậm rãi đi ra ngoài tìm kiếm con mồi.
Chúng có mặt ở khắp mọi nơi, bất cứ tiếng động gì đều thu hút bọn chúng.
Ban ngày thân thể bọn chúng có chút trì độn, nhưng ban đêm lại là sân nhà của ma vật lẫn kẻ biến dị.
Một số ma vật có tập quán đi săn đêm vẫn lưu giữ lại trước khi biến dị.
Nghe được tiếng gào thét từ đằng xa.
Một người trong đó lấy ra một tấm lông thú che kín các kẻ hở của căn phòng.
Cả đội im lặng chờ đợi.
Hoạt động lâu sẽ tiết ra mùi mồ hôi, mùi cơ thể của con người sẽ hấp dẫn những thứ khác.
Đây là vô số mạng người đổi lấy kinh nghiệm.
Không ai biết tên người bình thường kia không còn tiếng hít thở, chỉ có những lỗ chân lông phun ra nuốt vào thay thế nhịp thở cùng tiếng tim đập.
Karl cố ý để cho tiếng hít thở của mình đều đều để che mắt.
Nếu như hắn tiến nhập một trăm phần trăm trạng thái thiền chủ động thì hắn chẳng khác gì pho tượng.
Năng lượng trong thịt biến dị vẫn đang được tiêu hóa, chậm rãi chữa trị những vết thương còn sót lại của hắn.
Tại lục địa cũ, thịt biến dị như một loại cải thiện thể chất cho những binh lính cũng như các thế lực.
Nhưng nơi này không ai biết cả.
.