Karl gật đầu.
Rời khỏi sảnh thương hội, Karl theo đường cũ trở về lại khu dân nghèo.
Tại trước cửa nhà bà nội Anna, Karl thấy trống trải, chắc hai người bọn họ đi thu thập thảo dược, hắn tính thử nghiệm một chút phương pháp trong cuốn sổ ghi chép của David.
Nếu như thành công, hắn lại không cần thiết phải cân nhắc vấn đề về nước mà sầu lo.
Tại đến gần trưa, hai bà cháu trở về.
Karl mở cửa chào đón hai người bọn họ, đồng thời tháo dỡ xuống chiếc gùi chứa đầy vỏ dừa khô.
Sau khi mang tất cả vào nhà.
Karl khẽ hỏi bà lão :"Bà, tại đây chúng ta có gạo sao?"
Bà lão sửng sốt: "Là có, nhưng thứ này rất mắc tiền, muốn mười tiền đồng một cân."
Karl trầm ngâm suy nghĩ : "Vâng." rồi lẳng lặng ăn phần khoai lang nướng của mình.
Anna thấy Karl hỏi về gạo.
Tò mò nói: "Này chú, gạo chẳng phải là cái thứ trắng tinh có những hạt ngọt đấy sao?"
Karl gật đầu: "Đúng vậy, Là những hạt trắng tinh khiết như bông tuyết ở trên trời vậy."
Anna hai mắt ước ao, lúc còn nhỏ, nàng cũng được ăn những thứ này, nhưng khi cha của nàng mất thì không còn nữa rồi.
Nghĩ đến đây Anna muốn nói lại thôi.
Nhìn thần sắc tiu nghỉu của Anna, Karl biết cô nhóc này có tâm sự.
Bà lão bên cạnh nói : "Khổ thân đứa nhỏ này, hơn năm qua cũng chưa từng được biết đến gạo, từ khi cha nàng không trở lại thì cũng..."
Nói đến đây bà lão ngập ngừng, cảm xúc có chút bất ổn.
Karl thấy vậy khẽ chạm lên mái tóc của cô nhóc vuốt ve.
"Ngày mai ta ra ngoài sẽ kiếm thật nhiều những hạt trắng như tuyết có được không?"
Anna có chút nhu thuận để tay cho Karl sờ , chợt nghe nói đến ngày mai có những hạt bông tuyết để ăn con mắt liền sáng rực.
"Thật?"
"Những điều này chú nói là thật?"
Karl gật đầu khẽ đáp: "Ta hứa ngày mai sẽ mang thật nhiều gạo về."
"Này là chú hứa, chú nhất định phải mang về." Anna bật dậy nhìn chằm chằm Karl nói tiếp : "Hứa phải móc tay."
Nói xong nắm bàn tay lại giơ lên ngón út tạo thành cái móc câu trước mặt Karl.
Karl khẽ bật cười cũng làm một cái móc câu móc ngón út của cô nàng lại nói : "Rồi, ta hứa."
Lúc này Anna vui vẻ chợt nghĩ đến ngày mai có những hạt tuyết trắng tinh khóe miệng có chút nhỏ giọt.
Bà lão cười cười.
"Ngươi cái đứa nhỏ này, nước dãi chảy đến cổ áo rồi còn ngẩn người."
Anna có chút xấu hổ, hơi đỏ mặt dùng cánh tay vung quẹt mồm lau bãi nước dãi trên miệng: "Ta mới không chảy nước dãi."
Nói xong bỏ củ khoai lang nướng vào miệng làm hai má phồng lên như con ếch quay đầu chạy thẳng một mạch về phòng.
Bà lão lắc đầu cười cười : "Đứa nhỏ này cũng là khổ cực, cũng tại lão già này không tốt.
Cậu đừng để ý."
Karl đáp : "Không sao, ngày mai ta đi ra ngoài căn cứ, kiếm chút đồ về.
Tiện thể cải thiện một chút sinh hoạt."
__ __
Sáng hôm sau.
Tại thương hội tập đoàn Sunshine.
"Đây là huân chương của ngài." Tên nhân viên lễ phép giao một miếng huân chương đại biểu cho thân phận mạo hiểm giả của Karl.
"Cám ơn."
Karl rời khỏi quầy đăng kí, đến tại quầy tiếp dẫn.
"Ta muốn một giấy thông hành qua cổng."
Tên nhân viên thấy có người trước quầy của mình yêu cầu giấy thông hành đáp: "Xin hỏi là ngài ở tiểu đội nào?."
Karl sửng sốt một chút.
Còn tiểu đội, hôm qua hắn tại nơi này biết được, muốn ra khỏi cứ điểm phải được giấy xác nhận của tập đoàn, đồng thơi như một quyền lợi khi thu thập vật liệu vào trong cứ điểm.
"Ta đi một mình."
"Xin lỗi, ngài phải có ít nhất đoàn đội là năm người mới được cấp giấy thông hành."
"Ngài cũng có thể gia nhập các tiểu đội khác, hiện tại bây giờ đã là giờ sáng.
Khoảng chừng một tiếng nữa sẽ có tiểu đội của Ronnie ra khỏi cứ điểm, ngài xem bên kia một chút."
Karl theo phương hướng chỉ tay của nhân viên nhìn lại, nơi đó tập trung khoảng bảy tám người trong đại sảnh.
"Cám ơn."
Karl gật đầu rồi quay lại tiến về phương hướng đang tập trung của đoàn người.
"Xin hỏi nơi này tiểu đội của các ngươi còn nhận người sao."
Lisa đang khảo cứu khu vực của nhiệm vụ lần này bỗng nhiên có một giọng nói hướng về phía mình.
Quay đầu nhìn lại, một thanh niên dáng người nhỏ gầy, cao khoảng chừng một mét bảy, có thể do chiều cao của hắn lộ ra thân thể của hắn gầy.
Nếu như nhìn kỹ lại thì khá cân đối.
Chỉ có điều một thân áo vải có chút sờn rách, mặc dù đã bạc màu nhưng rất sạch sẽ.
Nhíu nhíu đôi mày lá liễu, Lisa đáp: "Ngươi là muốn gia nhập tiểu đội của chúng ta sao?"
Trước mặt Karl, cô gái này có màu tóc đỏ hung, buộc chặt ở sau như đuôi gà, khuôn mặt có chút xinh xắn.
Bộ giáp nàng đang mang làm bằng da thú, một chút nhạy cảm vị trí được che lại bằng kim loại bao gồm các bộ phận yếu hại.
"Vâng, ta muốn đi ra phía bên ngoài."
Một thanh niên cao gần chừng hai mét vội vàng che trước mặt Lysa, ánh mắt quét tới quét lui trên người Karl nói: "Nhóc con, ngươi tới đây là muốn gia nhập tiểu đội của chúng ta hay muốn đánh chủ ý đến trên người của đội phó."
"Vinid! Không được bất lịch sự."
Khẽ quát thanh niên to xác này xong chậm rãi nhìn về phía Karl đánh giá, con mắt trong suốt, trong con ngươi màu vàng thanh tịnh không có chút thèm khát dục vọng gì, nàng nhưng là duyệt người vô số, một số ý đồ xấu xa hiện tại mộ cỏ cũng mọc ba phần.
"Xin chào, ta là đội phó Lysa.
Nghe nói ngươi muốn gia nhập chúng ta."
Karl gật đầu đáp : "Là, ta muốn gia nhập một tiểu đội có thể ra khỏi cứ điểm để thu thập vật tư.
Nghe nói tiểu đội của ngươi đang tuyển mộ nhân viên nên ta đến hỏi xem."
Lysa gật đầu, ngày hôm qua đến bây giờ chiêu mộ cũng thiếu hai người, đồng dạng các phân đội của tập đoàn đã đầy đủ, chỉ là có chút gấp gáp.
"Đội của chúng ta thiếu một chút, vừa vặn ngươi cũng đến góp đủ số, xin hỏi ngươi là tiến hóa giả cấp bao nhiêu? Vì khu vực chúng ta đi là cấp năm ma vật.
Có chút nguy hiểm."
Karl ngây ngốc một lúc : "Đẳng cấp?"
Vinid đánh giá một chút cái người mới này một hồi lâu rồi quay lại đối với Lysa nói : "Đội phó, cái tên này đẳng cấp cũng không biết, tuyển cái gì chiêu mộ."
"Xác thực, ta là vừa mới đăng kí huân chương hôm qua.
Nay là lần đầu tiên ta ra ngoài cứ điểm."
Lysa trầm tư một hồi cũng gật đầu.
Xác thực nhìn trên người trước mặt này không có năng lượng ba động, cũng không phải tiến hóa giả.
Hẳn là người bình thường muốn kiếm một chút thu nhập.
"Vậy ngươi có biết tách vật liệu không?"
Karl lắc đầu, hắn đối với cái lục địa này một chút cũng không biết, đừng nói là tách vật liệu, liền cái ma thú hay ma vật hình dáng ra sao thì làm sao tách.
Vinid thấy Karl lắc đầu, hắn nổi lên ác thú vị: "Ngươi cái gì cũng sẽ không biết vậy thì đảm nhiệm mang vác vật tư đi."
"Hắc hắc."
Karl nghe tên to xác này nói cũng có lý, hắn chưa biết gì về phía bên ngoài cứ điểm , tìm hiểu một chút cũng không sao, dù sao mang vác vật tư cũng không phải làm cái gì.
"Vậy được.
Ta đáp ứng." Karl đáp.
Lysa thấy hắn gật đầu cũng không nói gì thêm : "Vậy ngươi cũng chuẩn bị một chút, khoảng nửa tiếng sau xuất phát."
"Ta chừng này đã đủ rồi, dù sao mang vật tư cũng không cần chuẩn bị gì nhiều."
Vinid nghe vậy hớn hở vỗ vai Karl cười híp mắt.
"Anh em, rất có giác ngộ, ngươi chỉ cần mang vật tư, ta đảm bảo ngươi không nguy hiểm tính mạng.".