Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

chương 261: chứng minh như thế nào?

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: Phong Nguyệt

Beta: Sunlia

"A a, đừng nóng giận! Cô nhìn lại một chút đi, trong mắt cô nhìn là chút thương nhỏ, chúng tôi tuy nhiên cũng gấp muốn chết!" J gật đầu một cái với ông cụ, khống chế máy vi tính đối phương tiếp tục tự động lật xem bệnh án, mười ngón tay của anh ta không ngừng đập bàn gõ, điều động máy vi tính siêu cấp truy tìm xác định vị trí của cô gái kia, ngoài mặt nói chuyện không ngừng với cô để kéo dài thời gian: "Cô xem, chỗ những vết thương này làm khó bao nhiêu bác sĩ, tại sao cô không muốn khiêu chiến một cái? Chữa khỏi vấn đề khó khăn bối rối toàn thế giới, có nhiều cảm giác thành tựu ——"

"Mau dừng lại cho tôi!" Giọng nữ trong trẻo lạnh lùng muốn điên lên: "Tôi cảnh cáo cậu... cậu đừng cho là tôi có tài liệu quan trọng không dám trực tiếp rút nguồn điện, cũng đừng cho là kỹ thuật máy tính cao siêu của cậu, tôi sẽ không tìm được cậu! Chọc tới tôi, tôi không tiếc tất cả cũng muốn trong phạm vi toàn thế giới truy nã cậu! Tôi cho cậu một cái cơ hội, nhanh dừng lại việc khống chế máy vi tính của tôi!"

Bao hàm ý lạnh tức giận xuyên qua dây điện, cuốn lấy vào lỗ tai của mỗi người, Liên Hoa, Triển lão gia và J đều tin tưởng rằng, người phụ nữ điên cuồng trong máy vi tính đối diện là thật sự có thể làm ra chuyện như vậy!

J rùng mình một cái, liếc mắt nhìn tiến độ mới hơn phân nửa truy tìm Software, trong chớp nhoáng này, trong lòng anh ta đối với thành công theo đuổi lại vượt qua sợ hãi, cậy mạnh tiếp tục cười khan nói: "Ha ha, nhìn lại một cái, tôi cầu xin cô! Cô xem bệnh án xong, dầu gì cho tôi cái trả lời chắc chắn có được hay không ——"

"Mười, chín, tám ——" Giọng nữ cũng đang bên kia bắt đầu đếm ngược, mỗi số một con số, trong giọng nói của cô ý lạnh cùng lửa giận lại càng tăng.

Thịt trên người mập mạp của J cũng bắt đầu run run, mười ngón tay của anh ta khó có thể tưởng tượng tốc độ thật nhanh không ngừng thao tác trên máy vi tính, nhanh một chút, nhất định phải tra được, nhất định phải xuất hiện kỳ tích......

"Cha! Hai! A —— dừng lại!!" Đang đếm ngược thời gian đếm tới số hai, giọng người đối diện không có cảm xúc chợt trở nên vội vàng: "Đợi chút, cậu chuyển bệnh án về đến phía trên hai tờ, ngược trở lại!"

J bị dọa cho phát hoảng, lại phản xạ có điều kiện theo yêu cầu động tác của cô, lật trở về một ít tờ bệnh án mà cô gái điên muốn xem.

Liên Hoa tiến gần lên nhìn chằm chằm vào nó, đây là một tờ viết đầy các loại thuật ngữ chữa bệnh tờ giấy quét hình, nếu như nói duy nhất có chỗ đặc biệt, có lẽ là ở góc phải phía dưới có một tấm hình nho nhỏ, đó là thầy thuốc ghi chép tình hình thương tật khôi phục của Thiếu Khuynh mà chụp xuống.

Trong hình Thiếu Khuynh bị chụp dưỡng khí, nhưng trên mặt anh còn quấn rất nhiều băng, mặt lộ ra bên ngoài ít đến thương cảm, nhưng tròng mắt anh lại lộ ra mang theo sự dịu dàng, nhìn ống kính thì giống như là nhìn người yêu nhất kiếp này, anh yếu ớt cùng kiên cường ở trong tấm ảnh vô cùng tinh tế, dịu dàng và cường hãn mà không lời nào có thể miêu tả được.

Liên Hoa chợt hiểu nhớ tới, chụp tấm hình này thì cô đang ở phòng chăm sóc đặc biệt, khi đó cô đứng ở phía sau thầy thuốc, Thiếu Khuynh không phải đang nhìn ống kính, mà là đang nhìn cô......

Một lát sau, cô gái bên kia chậm rãi mở miệng, mang theo giọng ra lệnh nói: "Cậu gửi hình người bị thương cho tôi! Tôi muốn hình anh ta lúc không có bị thương, bây giờ gửi tới!"

J lại ngây dại, anh ta theo dõi Software tiến độ đã hoàn thành, lại hoàn toàn không thể xác định vị trí của cô ta! Cô ta ở chỗ lưới mạng nhất định là có trang bị tân tiến nhất trên toàn thế giới, căn bản là không thể tìm được chỗ ở của cô ta!

"Hình, gửi hình qua đi!" Triển lão gia trầm thấp giọng nói, ông đang tìm kiếm trong tài liệu điện tử mà ông mang tới, nếu như ông không có nhớ lầm, bên trong USB có hình chụp màu của Thiếu Khuynh!

"Hình ở chỗ này, cô xem đi!" J gửi hình mà ông cụ tìm được, anh ta chỉ có thể nhẹ nhàng nói một câu nói, Liên Hoa, ông cụ, Tiểu Bạch, cùng nhau lẳng lặng chờ đợi cô ta hồi âm.

Mặc dù nói không biết cô gái kia muốn hình làm gì, cũng không biết cô gái đối với thông điệp của giấy chứng nhận có thể hài lòng hay không, nhưng bọn họ cũng không có lựa chọn, tất cả hi vọng ký thác vào cô gái kia, cô ta sẽ thay đổi tâm ý ư, cô ta sẽ không bằng lòng tới chữa bệnh cho Triển Thiếu Khuynh chứ......

Hình gửi tới thật lâu, lâu đến J ở đây hoài nghi cô ta là không phải đã không có ở bên máy tính, giọng nữ lạnh lẽo lại lần nữa nói chuyện.

Trong âm thanh của cô ta vẫn theo một vẻ kích động như có như không, nhanh chóng nói: "Bệnh nhân là Triển Thiếu Khuynh? Tên tiếng Anh là Eirc, người thừa kế duy nhất tập đoàn Triển thị, từ nhỏ đi theo cha học tập buôn bán, tại giới kinh doanh làm cho người ta sợ hãi thán phục, ở phương diện sản xuất sản phẩm điện tử cũng có tài năng vô cùng xuất sắc. Anh ta hai mươi bảy tuổi thì bị một tai nạn xe cộ khiến tinh thần sa sút, ẩn núp cho đến bốn tháng trước, anh ta mới làm việc lại lần nữa......"

"Đúng, hoàn toàn đúng ——" J nghe cô ta nói ra tất cả tài liệu về cuộc đời của lão đại, lắp ba lắp bắp thở dài nói, cô ta lại trong thời gian ngắn như vậy tra được tất cả nội dung!

Cô ta rốt cuộc là ai! Phải biết, Triển thị bảo vệ tin tức của lão đại nhất định chính là phòng thủ kiên cố, ngay cả anh ta xâm lấn các loại Internet cũng sưu tầm không tới nổi một tin tức, chỉ có Tiểu Bạch làm nội gian nói cho anh ta biết! Thế nhưng tại sao cô gái này nhanh như vậy là có thể tra được tất cả tài liệu!

"Triển Thiếu Khuynh? Thì ra anh ta chính là Triển Thiếu Khuynh....." Giọng nữ trong trẻo lạnh lùng nói xong lời cuối cùng, giống như thở dài khi đọc một câu như vậy.

Dừng một chút, cô ta kiên định nói: "Nếu như bệnh nhân là anh ta, như vậy tôi bằng lòng đi chữa bệnh cho anh ta, nhất định sẽ làm cho anh ta khôi phục khỏe mạnh!"

"Thật sao?" Tất cả mọi người khó có thể tin hít một hơi lãnh khí, cô ta bằng lòng, cô ta là thật bằng lòng sao!

Ông Triển phục hồi tinh thần lại đầu tiên, ông đoạt lấy tai nghe của J, một giọng trầm thấp tiếng Anh mang theo cảm giác bị áp bức chất vấn: "Cô nói cô bằng lòng tới cứu Thiếu Khuynh, nhưng là, cô có chứng cớ gì để chứng minh cô nhất định có thể đủ cứu con tôi đây?"

Cái ông muốn là xác nhận ván đã đóng thuyền, cần chính là cô ta có thể trăm phần trăm khiến con trai ông khỏi hẳn, mà không phải ôm trong ngực hi vọng, cuối cùng lại thất vọng tuyệt vọng!

"Ông là cha của Triển Thiếu Khuynh?" Cô gái sững sờ, một giọng tiếng Anh lập tức chuyển đổi thành tiếng Trung thuần chính: "Ông nghi ngờ tôi? Ông muốn tôi chứng minh cái gì đây? Ừm...... Đây là sự thật, tôi có thể làm được."

Hình ảnh chợt xuất hiện trong máy tính ở trước mặt mọi người, J kiểm tra máy vi tính một trận, nhẹ giọng nói ra: "Cô ta mở video ra, hình như là nghĩ trực tiếp để cho chúng ta thấy năng lực của cô ta......"

Bên trên rõ ràng lộ ra một cái gian phòng trắng noãn vô cùng rộng lớn, các loại dụng cụ khoa học bày đầy gian phòng, bên trong tràn đầy chất lỏng đủ mọi màu sắc ở giữa bình và lọ, đây chính là dáng vẻ một phòng thí nghiệm bí mật chỉ trong phim ảnh mới có, tràn đầy hơi thở quỷ dị và u ám.

Bỗng nhiên, một đôi tay của cô gái tiến vào trong màn ảnh, ngón tay linh hoạt trong suốt phảng phất giật giật, sau đó tay phải cô ta cầm lên một thanh đao giải phẫu, hung hăng ở lòng bàn tay trái vạch một đao!

Máu tươi bắn ra chói mắt, cô ta lại không thèm để ý chút nào lấy tay trái chính mình nhẹ nhàng ngâm ở trong ống nuôi cấy chứa chất lỏng trong suốt.

Thời gian qua mười phút, cô ta đưa tay trái ra ngoài, ở dưới ống kính tùy ý biểu diễn.

Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người!

Truyện Chữ Hay