“Ta là phù thủy sao?”
Hughes và Jean đơ ra trước lời nhận xét bất ngờ.
Kathia, người vừa nhận xét, tỏ ra vô cảm.
Kathia có vẻ như rất hài lòng sau khi đưa ra chủ đề này khi đang uống trà.
E hèm. Sau khi hắng giọng, người đàn ông đáp lại sau khi chỉnh lại mắt kính của mình.
“Đây chỉ là lời đồn được lan truyền ở ngôi làng hẻo lánh nào đó thôi ạ”
“A, vậy ra đúng loại tin đồn đó có thật à.”
“...Công chúa điện hạ.”
Cô ấy đã nắm thóp được anh ta.
Hughes, người bất ngờ bị lừa, kêu một tiếng.
Kathia,sau khi thành công lừa gạt được phụ tá đắc lực của Hoàng đế, lè lưỡi mỉm cười tinh nghịch. Jean, người đã quan sát từ lúc nãy, cũng phá lên cười.
Dù sao thì, Kathia Milo de Brezina đã thay đổi rất nhiều.
Có lẽ là không biết xấu hổ hơn, xảo quyệt hơn hay cũng có lẽ, sự tuyệt vọng và tự ti trong mắt người ấy đã giảm bớt.
Dù là gì chăng nữa, chắc chắn cũng đã có gì đó khác biệt.
Trong khi xem xét xem những biến đổi đó là xấu hay tốt, Jean nói thêm.
“Tất nhiên, tất cả những tin đồn này đều được xem như phỉ báng Hoàng tộc, vì vậy, nếu chúng xúc phạm đến người, xin hãy ra lệnh cắt bỏ miệng của bọn chúng. Thần sẽ huy động Kỵ Sĩ Đoàn ngay lập tức.”
“Ặc”
Kathia ngay lập tức ớn lạnh khi nghe vậy. Cô ấy thậm chí không dám nghĩ về nó. Một cuộc thanh trừng đẫm máu vừa diễn ra không lâu trước đây, không thể tưởng tượng được ngay lập tức sẽ có một cuộc thanh trừng khác.
“Được rồi. Chỉ là tin đồn thôi mà.”
Kathia tiếp tục đùa giỡn sau khi uống một ngụm trà đen.
“Có lẽ ta thật sự là phù thủy không chừng.”
"Phù thủy gì cơ?"
Đột nhiên, một giọng nói trầm ấm vang lên cắt ngang. Nếu phải so sánh, nó giống như là nốt nhạc trầm nhất của một cây đàn hạc trong trẻo vậy.
“Deon, em đến rồi?”
Kathia chào người đàn ông đang từ từ đến gần. Người đàn ông với mái tóc đen như mực, đôi mắt đen tưởng chừng như không có ánh sáng chiếu qua và khuôn mặt lạnh lùng tuyệt đẹp gật đầu và ngồi xuống đối diện cô.
Ngay khi chạm mắt với anh ta, Kathia chủ động bắt chuyện.
“Em đã hộ tống Cesar Bệ hạ cẩn thận chưa?”
Hôm nay là ngày vị vua phóng khoáng của Forune, người kiên quyết phải bán khỏa thân ngay cả khi trời đầy tuyết, trở về vương quốc của mình.
Dựa trên địa vị của ngài ta và mối ngoại giao hai nước, hoàng tộc đáng lẽ đã nên tổ chức một buổi tiệc chia tay hoành tráng, nhưng Cesar đã kiên quyết phản đối, nên chúng ta đã phải thu nhỏ bữa tiệc hết mức có thể để tiễn ngài ấy.
Ngài đã nói gì đính thân gửi lời chào riêng đến Kathia đêm qua?
Ngài ấy đề cập đến thứ gì đó như là thấy ngột ngạt và cồn cào trước cảnh tượng các quý tộc ăn mặc lòe loẹt trong đám đông và cảm thấy rất khó chịu.
Dù cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhất có thể nhưng Kathia quả thực là vô cùng đồng tình với ý kiến đó.
Tất nhiên, Deon, người phải tôn trọng mong muốn của Cesar và tiễn anh ta đi theo cách anh ta muốn, tiếp tục nói sau khi chậm rãi gật đầu.
“Thế. Chuyện phù thủy là sao vậy?”
Chậc, cố chấp thật. Mắt liếc xuống và cau mày, Kathia bắt đầu khai thật.
“....Chị là phù thủy. Nghe nói người ta đồn như vậy đó.”
“....Ở đâu?”
Khác với ngoại hình ấm áp và dịu dàng, giọng anh ấy nghe vô cùng lạnh lẽo. Sau khi nhíu mày thật sâu, hai người đứng sau Kathia, Hughes và Jean từ từ lùi lại. Họ trông như sẽ bỏ chạy ngay lập tức vậy.
“Thì, chỗ này chỗ kia, lời đồn cũng chỉ là truyền miệng thôi mà.”
“Và có những kẻ ngu xuẩn đang lan truyền những lời đồn nhảm nhí đó sao.”
Đôi mắt đen liếc về phía Hughes và Jean như thể đâm xuyên họ. Ôi, đấng Spiritus, xin ngài thương xót chúng con.
Họ thầm lặng cầu nguyện sau khi xác định không có khả năng trốn thoát.
“Ài, quả nhiên xinh đẹp cũng là một tội lỗi.”
Hả?
Cả ba người đàn ông đều nhìn qua Kathia.
Sau khi thu hút sự chú ý, Kathia chống tay lên má và tiếp tục nói.
“Chỉ là, có tin đồn rằng vẻ đẹp của chị vô lý đến mức vượt qua thường thức của con người. Cho nên chị hẳn phải là một phù thủy. Ngay cả chiếc váy ta từng mặc cũng đã dẫn đầu xu thế thời trang của phương Nam. Thậm chí, vài người còn gọi nó là ‘Chiếc váy ma thuật’. Phải không Hughes?”
“V-Vâng, quả thực…”
Nhưng nói thẳng ra như vậy thì thật sự....
Càng khó tin hơn cả màn tự luyến của Kathia là phản ứng của Deon. Mới đó thôi, anh ta còn giận dữ đến mức muốn lột da Hughes và Jean, nhưng giờ đây lại bình tĩnh uống trà.
“Ra vậy.”
-----------------------------------------------------------------
Comment để tui biết mọi người đang sống đi~ Để tui có động lực ^-^
Dịch lần đầu có gì mong mọi người thông cảm. Tự nhiên góp ý nhưng khum nhận gạch đá nhoa~